Chương :
“Mẹ nó, các người cứng lên một chút được không? Yên tâm to gan nói với toàn thế giới rằng chúng ta đã không làm điều này!
Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật, bảo Vincent nhị thế về nhà và chờ đợi đi! Nếu không Lạc Việt sẽ đuổi ông ta đi! “
Diệp Lâm Quân thực sự rất tức giận.
Anh mới chỉ làm một người bình thường trong một năm.
Làm sao cốt khí và lòng chính trực cũng không còn?
Đường đường là Lạc Việt thế nào lại cúi đầu trước người khác?.
Xấu hổ làm sao!
“Đây không phải là lúc để ngài phàn nàn. Mau giao công pháp ra đi. Vincent nhị thế chỉ cho ba tiếng thôi. Nếu không có bất cứ tổn hại gì, chúng tôi không đảm đương nổi, ngài cũng không đảm đương nổi đâu”
Đoàn đàm phán tiếp tục thúc giục.
Diệp Lâm Quân nhìn chằm chằm bọn họ rồi cười mỉa mai: “Cho nên vì để ổn định Vincent nhị thế mà muốn tôi giao công pháp ra?”
“Tôi sẽ nhịn!”
“Nhưng còn muốn giao ra mười đồng bào vô tội để đền mạng thì sao?”
Sắc mặt của người trong đoàn đàm phán tối sầm lại, bọn người lầm bầm: “Đây cũng là hết cách rồi; Phải có người hy-sinh!”
“Cho nên các người chỉ có thể trơ mắt chọn ra mười đồng bào đi chịu chết?”
Mấy người lập tức nói: “Đừng lo lắng, chúng †a sẽ sắp xếp ổn thỏa cho gia đình bọn họ!”
“Đã có người phải hy sinh, tại sao các người không đi? Các người cũng có thể hy sinh vì Lạc Việt mài”
Đọc nhiều trên app truyện hola nhé cả nhà! Diệp Lâm Quân hỏi.
Tất cả mọi người đều trầm mặc.
Bảo bọn họ hy sinh cho cuộc sống để đi đền mạng? Sao mà được!
“Bây giờ không phải là lúc để tranh cãi, ngài vân nên giao công pháp ra đi, thời gian đã không còn kịp rồi!”
Diệp Lâm Quân đột nhiên tức giận.
“Cút! Cút nhanh lên!”
“Tôi không thể nào giao cho công pháp!”
“Mười đồng bào kia, các người cũng đừng hòng đưa đi làm vật hi sinh!”
Diệp Lâm Quân vung tay lên.
Một luồng lực hùng hậu trực tiếp thổi bay mấy người của đoàn đàm phán ra ngoài.
“Còn dám tới nữa, tôi không ngại đánh cho các người thành tàn phết”
Đám người trong đội đàm phán chạy tán loạn vì sợ hãi.
“Không được rồi, Diệp Lâm Quân không nguyện ý giao ra công pháp, hơn nữa không nguyện ý giao người đi đền mạng!”
“Lần này phiền phức lớn rồi! Một khi Vincent nhị thế nổi giận, đó sẽ là một thảm họa!”
“Diệp Lâm Quân là một người bình thường rồi, còn giữ công pháp để lầm gì?”
“Đúng đấy, quá ích kỷ!”
Đội đàm phán liền báo cáo thái độ của Diệp Lâm Quân với vệ binh Viêm Long.
Vệ binh Viêm Long cũng bó tay chịu chết với chuyện này.
Họ biết thái độ và tính khí của Diệp Lâm Quân.
Quá nóng vội.
Sẽ phản tác dụng!