Chương :
Trong hai thời khắc đen tối nhất đời anh, đã giúp anh sống lại.
Ân tình sâu như biển cả, có trả cả đời cũng không hết!
Trên đường về, Diệp Lâm Quân mỉm cười.
“Các người không ngờ được chứ gì? Sức mạnh của Diệp Lâm Quân tôi hồi phục rồi, hơn nữa tôi còn mạnh hơn trước rất nhiều!”
Đừng nói là người khác, ngay cả chính Diệp Lâm Quân cũng không ngờ tới.
Anh vẫn còn cơ hội này.
Cũng may anh hiểu rõ tình ân sư như biển rộng muốn đến báo ân, nên mới có được kỳ ngộ như bây giờ.
Ông trời luôn không bạc đãi người có lòng!
Nhà tù Giang Bắc nằm ở ngoại ô, cách xa thành phố.
Diệp Lâm Quân đã đi được nửa chặng đường.
Đột nhiên giữa đường xuất’hiện sáu bóng đen đến mà không hề báo trước.
Quả nhiên, là họa đổ máu.
Đến cũng nhanh thật đấy!
Diệp Lâm Quân mỉm cười.
“Có vẻ như cậu không mấy bất ngờ khi nhìn thấy chúng tôi?” Cả sáu người đều kinh ngạc nói.
“Chắc là người đứng sau Hắc Long?” Diệp Lâm Quân mỉm cười.
Anh đã đoán ra được người muốn giết mình, chắc chắn là người đứng phía sau Hắc Long.
Bởi vì lần trước mấy người đó đã yểm hộ cho.
Hắc Long bỏ trốn, che giấu họa ngầm.
Cái chết của Hắc Long, hung thủ thật sự chính là Diệp Lâm Quân.
Ít ra những người đứng sau lưng Hắc Long cũng nghĩ như thết Cho nên, bọn họ là đến để báo thù.
“Nếu cậu đã biết hết rồi, thế thì không cần sống làm gì nữa!”
Mấy người này vốn không muốn nói nhiều, trực tiếp thi triển sát chiêu.
Chuyện Diệp Lâm Quân bị vệ binh Viêm Long phế kinh mạch bọn họ đều biết cả rồi.
Chẳng qua chỉ là một người bình thường sức tay trói gà không chặt mà thôi.
“Xoẹt!”
Tên dẫn đầu, một đao hừng hực xông tới Diệp Lâm Quân.
“Keng!”
“Rắc!”
Diệp Lâm Quân búng nhẹ ngón tay, thân đao liền bị gấy làm đôi.
“Cậu… cậu cậu…
Mấy người họ kinh ngạc đến mức nói không ra lời.
Mọi người làm sao cũng không ngờ được võ công của Diệp Lâm Quân vốn không hề bị phế.
“Cậu ta vẫn còn võ công, tình báo sai rồi!
Chúng ta rút!”
Mấy người chạy vắt chân lên cổ.
“Phập!”
“Phập!”
Nhưng Diệp Lâm Quân hoàn toàn không cho họ cơ hội trốn thoát.
Máu bắn ra như tên băn. Sáu người chết không kịp hối!
Diệp Lâm Quân vốn không quan tâm bọn họ là ail Bây giờ anh đã rút lui rồi.