Chương :
“Tại sao lại xuất hiện ở Giang Bắc? Giang Bắc có cái gì chứ? Trừ phi là… thầy!”
Thục Thiên Vương đột nhiên nghĩ đến cao thủ cấp Bắc Ma này là muốn nhắm vào Diệp Lâm Quân.
“Không hay rồi, nguy hiểm!”
Thục Thiên Vương tức tốc chạy đến biệt thự hoàng gia.
Khi đến gần đó, Thục Thiên Vương nhìn thấy mấy thủ hạ đang âm thầm nấp trong bóng tối.
Anh ta thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người này vẫn còn, cho thấy Diệp Lâm Quân vẫn an toàn.
“Các người có gặp phải cường giả cấp Bắc Ma không?” Thục Thiên Vương đột nhiên hỏi.
Nhưng biểu hiện của sáu người họ vô cùng kỳ.
Đương nhiên là chúng tôi đã gặp! Hơn nữa còn là hai người! Bọn họ đã chứng kiến tận mắt tất cả mọi chuyện.
“Hả? Các người gặp rồi sao?” Thục Thiên Vương cũng nhìn ra điểm bất thường của những người này.
“Không…
không có..”
“Thục Thiên Vương làm sao thế? Giang Bắc xuất hiện cường giả cấp Bắc Ma? Đúng là đáng sợ?”
Nghĩ đến lời căn dặn của Diệp Lâm Quân, mấy người đột nhiên chuyển chủ đề.
“Đúng vậy, có cường giả cấp Bắc Ma xuất hiện.
Tôi sợ hắn sẽ đến đối phó thầy: “Nếu có động tĩnh gì, các người phải lập tức báo cho tai” Sau khi Thục Thiên Vương rời đi, mấy người cuối cùng cũng được thở phào nhẹ nhõm.
“Mấy người nhớ kỹ, chuyện cậu Diệp đã căn dặn tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài!” Mọi người thi nhau gật đầu.
Thông tin trong khu vực Giang Bắc có cường giả cấp Bắc Ma xuất hiện được lan truyên nhanh chóng.
Chỉ một khoảng thời gian đã khiến Lạc Việt lòng người hỗn loạn.
Sau đó, Lạc Việt thông qua truyền hình và báo chí phát ra thông báo bảo mọi người yên tâm, không có chuyện gì.
Cho dù thật sự có cao thủ cấp Bắc Ma xuất hiện, Lạc Việt vẫn còn cửu đại thiên vương ở đây.
Mọi người không cần phải sợ hãi.
Lý Từ Nhiệm thấy Diệp Lâm Quân đang nhìn chăm chăm vào TV, mỉm cười nói: Dù đã là người bình thường, nhưng anh vẫn còn quan tâm đến Lạc Việt.
Nếu như anh vẫn còn tại vị, chắc là đã ra ngoài đi tìm người đó rồi?” Diệp Lâm Quân chỉ cười không đáp.
Còn tìm gì nữa chứ, chẳng phải đều bị anh giết cả rôi sao? Nhưng anh vẫn rất tò mò về người đứng đẳng sau Hắc Long.
Tùy tiện phái đến hai cường giả sức mạnh hơn cả Bắc Ma đến giết anh, người này rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Anh đột nhiên nhớ đến câu nói của ông lão trong nhà tù: Trên thế giới này còn một số bộ phận tồn tại ở những nơi đáy vực sâu thảm, đừng hiếu kỳ mà đi đò xét họ.
Khi bạn nhìn chằm chằm vào vực thắm, vực thắm cũng nhìn chằm chằm vào bạn.
Câu nói của ông lão rất đơn giản.
Nó có nghĩa là thế giới này còn ngàn vạn điều mà mình chưa thể biết được, nó bao gồm cả vật và người, còn có bí mật.
Cũng giống như ông lão trong nhà tù, cho đến nay, Diệp Lâm Quân vẫn chưa biết được thân phận của ông ấy.
Ông ấy toàn năng giống như một vị thần.
Không gì là không thể làm được!
Thế nên, trên thế giới còn rất nhiều dạng tồn tại mà bản thân vẫn chưa thể hiểu được.
Nhân vật đứng đẳng sau Hắc Long, chỉ là một gốc bí ẩn của tảng băng.
“Phù!” Diệp Lâm Quân thở ra một hơi thật dài.