Chương :
Bỗng nhiên có một tiếng quát lớn vang lên.
Tiếng nói này vang lên khiến cho tất cả mọi người ở đây đều rung động. Chỉ có Diệp Lâm Quân là vô cùng bình tĩnh, bởi vì anh đã biết trong bóng tối có người từ lâu rồi. Chính là người thân bí luôn giám thị một nhà anh, bây giò người đó đã xuất hiện. Diệp Lâm Quân cũng biết vì sao đám người này lại giám thị một nhà bọn họ, có lẽ là bọn họ nhằm vào bé Quân.
Có lẽ đã coi trọng thiên phú của cô bé từ lâu rồi. Bây giò tộc Thác Bạt đòi mang bé Quân đi thì đương nhiên bọn họ sẽ không đồng ý. “Ai?” Đám người tộc Thác Bạt đều nâng cảnh giác lên. Chỉ thấy có mấy bóng người xuất hiện ở trên đỉnh biệt thự. Áo của bọn họ trắng như tuyết, mỗi một người đều là cường giả cấp chí tôn. “Cộc cộc cộc”“
Chung quanh cũng có tiếng bước chân vang lên.
Hơn mười người trẻ tuổi xuất hiện, mỗi một người bọn họ đều là cường giả cấp chí tôn. Bọn họ vừa xuất hiện thì sắc mặt của đám người tộc Thác Bạt trở nên vô cùng khó coi. Bọn họ đã cảm nhận được sức mạnh của đổi phương rồi. “Tộc Thác Bạt đúng không? Chúng tôi là thành Vô Song Thục Trung. “Cái gì? Thành Vô Song Thục Trung ư?” Sau khi đám người Thác Bạt Tôn Bằng nghe thấy thế thì cảm thấy sợ hãi. Người khác chưa từng nghe tới cái tên này, Diệp Lâm Quân cũng thế.
Nhưng tộc Thác Bạt thì rất quen với nó! Trước khi tóc hẹn chúng thần xuất hiện thì thành Vô Song chính là một trong những thế lực lớn của Lạc Việt. Có tiếng là đỉnh của Tây Thục! Nghe đồn cường giả cấp chí tôn của bọn họ phải trên một trăm người! Bọn họ đã biến mất lâu như thể, không biết đã phát triển tới cỡ nào rồi. Đây là thế lực mà tộc Thác Bạt không thể nào so sánh được. Mà lại cường giả cấp chí tôn cũng chia ra làm nhiều cấp nhỏ. Trong thể giới của cường giả thì còn có cách nói chí tôn cửu trọng thiên nữa. Chia chí tôn ra làm chín tâng, từ chí tôn nhất trọng tới chí tôn cửu trọng. Tất nhiên cửu trọng thiên là mạnh nhất, cũng là khó đạt tới nhất, rất ít người đạt được. Toàn thế giới có rất nhiều cường giả cấp chí tôn. Nhưng về cơ bản thì chín mươi chín phần trăm đều là chí tôn nhất trọng thiên.
Càng lên cao số lượng càng ít. Người mạnh nhất tộc Thác Bạt là Thác Bạt Tôn Bằng, ông ta là chí tôn tam trọng thiên.
Thác Bạt Tôn Vạn bị Diệp Lâm Quân giết chết là chí tôn nhị trọng thiên.
Nhưng thành Vô Song có rất nhiều chí tôn tam trọng thiên, thậm chí mấy trưởng lão của bọn họ đều là chí tôn tứ trọng thiên.
Điều đáng sợ nhất là thành Vô Song có cả chí tôn ngũ-trọng thiện. Cho.nên,thành Vô Song được xưng là thế lực hàng đầu Lạc Việt, được xếp vào.
hàng cao nhất.
Chỉ cần một cường giả chí tôn tứ trọng thiên thôi là cũng đủ tiêu diệt toàn bộ tộc Thác Bạt rồi.
Sự khác nhau giữa tầng này và tầng kia cứ như là trên trời với dưới đất vậy.
Cho nên mới dùng cửu trọng thiên để phân chia cảnh giới.
Sau khi tộc Thác Bạt nghe được bọn họ là thành Vô Song thì trở nên bối rối.
Nếu sơ ý làm đối phương tức giận thì bọn họ sẽ bị tiêu diệt như chơi.
“A? Người kế tục mà thành Vô Song xem trọng ư?” Hàm răng của Thác Bạt Tôn Bằng run rẩy.
“Đúng thế, từ trước khi ước hẹn chúng thần chưa bị phá vỡ là chúng tôi đã xem trọng cô bé này rồi” Thành Vô Song cũng không có nói dối, bọn họ đã chú ý bé Quân rất lâu rồi.
Thành Vô Song ở Tây Đường, cùng một khu vực với môn phiệt Tây Đường.
Cho nên môn phiệt Tây Đường xảy ra chuyện lớn chuyện nhỏ gì bọn họ đều biết.
Nhất là sự xuất hiện của thiên tài như bé Quân đã khiến bọn họ chú ý từ lâu.
Sau khi ước hẹn chúng thần bị phá vỡ thì các trưởng lão của thành Vô Song đã bắt đầu chạy tới quan sát bé Quân.
Sau một khoảng thời gian quan sát thì bọn họ có thể xác định bé Quân là thiên tài mạnh nhất thời đại này. Bọn họ vừa-định dẫn cô bé đi thì tộc Thác Bạt đã xuất hiện.