Chương 2630: Lâm Phi Dương trong đoàn người hét lên ngay lập tức: Tư thế này như kiểu thật giống ñhư muốn nuốt chửng Diệp Lâm Quân. “Dương:Hạo-Quân;chúng tôi thừa nhận mọi người ở chiến trường không thể cùng nhau đánh bại cậu! Nhưng chúng tôi sẽ không nhượng bội Đồ đại ma đầu!” Khóe miệng Diệp Lâm Quân khẽ nhếch lên, không có chút nào tức giận vì điều đó. Phó Bình và Ninh Y Nhiên nóng lòng muốn cải chính giúp Diệp Lâm Quân. Vào lúc này, một chuyển động lớn phát ra từ bên ngoài biệt thự… “Ai nói thây của chúng tôi là đại ma đầu?” Một giọng nói ngọt ngào truyền đến cùng với đó là một bóng người như tiên giáng trần. Nữ võ thần Trọng Hồng Thư! Khí chất lạnh lùng trấn áp không gian! Khi nhìn thấy Trọng Hồng Thư, Ninh Y Nhiên và Phó Bình xuất hiện tia ngưỡng mộ trong đáy mắt. Đây là người cùng thế hệ mà bọn họ ngưỡng mộ nhất. “Ai nói thầy của chúng tôi?” Hai bóng dáng cao lớn ởi tới. Song Tỉnh Tử mạnh nhất! Sau đó, lân lượt xuất hiện các thứ hạng thứ sáu, thứ bảy và thứ tám. Hàng trăm người lần lượt bước vào chiến trường. Hàng trăm cường giả mạnh nhất của Lạc Việt đang ở đây! “Đây là Song Tỉnh Tử đứng thứ nhất và thứ hai trên Thiên Địa bảng? Đây là Trọng Hồng Thư xếp thứ ba? Đây là người xếp thứ năm…” Ninh Y Nhiên và Phó Bình đều biết bối cảnh đằng sau của những người này, họ đều là những người nổi tiếng trên Thiên Địa bảng. Đặc biệt là Lâm Phi Dương biết rất rõ. Dù sao thì thiên tài của Lạc Việt đều là đối thủ cạnh tranh của anh tai Anh ta là người hiểu rõ hơn bất kỳ ai. “Bọn họ tới đây để làm gì? Đây là câu hỏi chung của mọi người. Nhiều thiên tài như vậy đến đây, rốt cuộc họ muốn làm gì? Có việc? Ngay khi Lâm Phi Dương định hỏi, hàng trăm thiên tài này đã đứng sau lưng Diệp Lâm Quân, cùng nhau cúi đầu, cung kính hét lên: “Thầy Diệp!” Âm thanh rung chuyển như tiếng rồng gầm. Cả căn biệt thự vang lên âm thanh, hết đợt này đến đợt khác… Lâm Phi Dương và mọi người có mặt đều chết lặng. Ngay cả Phó Bình và Ninh Y Nhiên cũng ngạc nhiên mở to hai mắt. Diệp Lâm Quân khi nào trở thành thầy của bọn họ vậy? Cả khán phòng im lặng! Phải mất vài phút để Phó Bình và những người khác lấy lại phản ứng từng chút một. Nhìn Diệp Lâm Quân đây hoài nghi. Trên khuôn mặt đầy vẻ nghỉ vấn. Muốn biết tại sao? Song Tinh Tử đứng ở hàng đầu, nhìn lướt qua đám người: “Ai nói thầy tôi là đại ma đầu?” “Thây? Các người nhận sai có phải hay không? Đây là hậu duệ của Tà Thần, là đệ nhất đại ma đầu. Làm sao có thể là thây của các người?” “Đúng vậy, các người điên rồi sao? Đến đây †ìm thầy?” Nghe vậy, Trọng Hồng Thư chế nhạo: “Cứ cho rằng thầy Diệp là một đại rna đầu, vậy anh ấy đã làm cái quái gì vậy? Cho tôi một ví dụ đi!” “Cái này…” Trước những nghi vấn, mọi người đều muốn đưa ra những ví dụ về những hành động xấu xa khác nhau của Diệp Lâm Quân. Nhưng thấy rằng không có cách nào để bắt đầu… Từ lâu đã nghe nói rằng Diệp Lâm Quân là hậu duệ của Tà thần, nhưng thực hư như thế nào thì không ai biết cụ thể. Mọi người chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này.