Lôi Bộ Phàm hoảng sợ hỏi: “Anh là ai?”
“Diệp Quân Lâm!”
“Cái gì? Anh là Diệp Quân Lâm?”
Vẻ mặt Lôi Bộ Phàm kinh ngạc.
Là Diệp Quân Lâm vừa nhắc tới với Lý Vương Tôn.
“Anh… anh đã làm gì La Nhất Thần rồi?”
Lôi Bộ Phàm hỏi.
“Phề rồi!”
Diệp Quân Lâm cười.
Đúng lúc này, thuộc hạ của Lôi Bộ Phàm mang một cái hộp tới: “Tổng giám đốc Lôi, bên ngoài có người đưa cho anh!”
“Cái gì? Mở ra nhìn!”
Lôi Bộ Phàm nghỉ ngờ nói.
Sau khi mở hộp ra, Lôi Bộ Phàm lập tức bị thứ dầm dề máu trong hộp dọa sợ.
“Đây là…”
“Cái này tắt nhiên là của quý của La Nhất Thần…”
Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng của Diệp Quân Lâm.
“Diệp Quân Lâm, anh thật độc ác!”
Lôi Bộ Phàm hít một hơi khí lạnh.
“Người của anh không quản được nửa người dưới, tôi đã giúp anh quản rồi!”
Diệp Quân Lâm cười.
Lôi Bộ Phàm nghĩ đến cái gì, lập tức hỏi: “Nói cách khác, bí mật của Phương Tử Tình đang ở trong tay anh?”
“Đúng vậy, ở trong tay tôi.
Mấy người muốn mua tập đoàn Vân Đình, dẹp suy nghĩ đó đi!”
Diệp Quân Lâm cười.
“Con mẹ nó, Diệp Quân Lâm, tập đoàn Vân Đình có quan hệ gì tới anh? Anh chẳng qua chỉ là một nhân viên quèn mà thôi!”
Lôi Bộ Phàm quả thực bị chọc giận.
Lúc đầu đang yên lành, giờ lại bởi vì Diệp Quân Lâm mà vỡ nát.
“Ai bảo anh bắt nạt bạn thân của vợ tôi?”
“Huống chỉ tôi là một phần của tập đoàn Vân Đình, các sản phẩm y tế của Vân Đình toàn dựa vào tôi!”
Chương -FhấBÍn VỊP vì bạn mà bỏ quảng cáo Nghe xong, gương mặt Lôi Bộ Phàm khó tin: “Cái gì? Tôi nói sao tập đoàn Vân Đình lại sở hữu công nghệ toàn diện nhất? Thì ra là anh!”
Chuyện này, Lôi Bộ Phàm hiểu.
Thì ra đầu sỏ gây nên tội động đến miếng bánh ngọt của Phòng thương mại Tô Hàng không phải Lục Nam Hiên, cũng không phải ông chủ thần bí của tập đoàn Vân Đình!
Tên nhãi Diệp Quân Lâm này!
Anh lại lặng lẽ nắm giữ toàn bộ kỹ thuật!
Phải diệt trừ người này!
“Chuyện của tập đoàn Vân Đình mấy người cũng không cần nghĩ cách đâu!”
Diệp Quân Lâm cười nói.
“Tốt, ông đây nhận thua! Tuy nhiên, tôi sẽ không để yên việc này!”
Sau khi Lôi Bộ Phàm cúp điện thoại thì nhíu mày lại.
Tuyệt đối không thể buông tha Diệp Quân Lâm như thế!
Nhưng lập tức sẽ tiến hành buổi lễ của tổng chỉ huy, giờ phút quan trọng này muốn gây ra ồn ào ra chuyện xấu của Phòng thương mại Tô Hàng, thì ảnh hưởng cũng không tốt.
“Đúng rồi! Lý Vương Tôn!”
Đột nhiên Lôi Bộ Phàm nhớ đên một người.
Đêm đó, Lôi Bộ Phàm gặp Lý Vương Tôn.
“Anh Lý, tuy lần này anh tới chỉ là muốn thăm dò tin tức của mấy người Diệp Quân Lâm.
Nhưng tôi cảm thấy anh nên trực tiếp xử lý máy người này, như vậy anh có thể tranh công ở trước mặt Lý Nhị gia!”
Lôi Bộ Phàm nói.
Hai mắt Lý Vương Tôn sáng ngời.
Mặc dù Lý Nhị gia không phải là người đứng đầu nhà họ Lý ở tỉnh thành, nhưng cũng là người có lời nói giá trị, ngoại trừ gia chủ thì cũng không để ai vào mắt.
Nếu chuyện này có thể giải quyết, chắc chắn Lý Nhị gia sẽ coi trọng mình, đến lúc đó phần trăm mình sẽ trở thành người thừa kế sẽ lớn hơn.
“Cụ thể như nào? Anh Lôi?”
Lý Vương Tôn hỏi.
“Anh Lý, chuyện gần đây của Phòng thương mại Tô Hàng chúng tôi anh cũng biết, tôi không tiện ra mặt.
Cho nên tôi cho anh mượn người, anh đi giải quyết mấy người Diệp Quân Lâm!”
Lôi Bộ Phàm cười khà khà nói.
Vẻ mặt Lý Vương Tôn lo lắng: “Nhưng máy người Diệp Quân Lâm rất lợi hại, néu không Lý Cuồng cũng sẽ không chết.”
“Yên tâm đi, người tôi cho anh mượn đều là cao thủ! Đây là một đám cao thủ nhà họ Lôi chúng tôi cố ý dùng nhiều tiền bồi dưỡng được, tổng cộng có người, đều là sát thủ siêu cấp tới từ Đông Nam Á.
Từ nhỏ, họ đã luyện tập Thái Cực Quyền và các loại kỹ thuật giết người, nắm tay đầu gối đều mòn hết.
Ngay cả lính trinh sát tinh nhuệ trong bộ đội cũng không phải là đối thủ của bọn họ!”.