“Diệp Quân Lâm!”
Trong mắt Trịnh Tiêu Kỳ lóe lên một tia sắc bén.
Thực ra người nhà họ Trịnh đều biết cô một mực thích Diệp Quân Lâm, nhưng sau khi Diệp Quân Lâm chọn Lý Tử Nhiễm, cô đã tổn thương sâu sắc.
Trịnh Tiêu Kỳ vì yêu mà hận!
Hôm nay đối với Diệp Quân Lâm, cô chỉ còn hận ý!
Năm đó cô đã thề, mình phải trở nên mạnh mẽ, trở nên ưu ú.
Ưu tú đến mức vượt qua cả Diệp Quân Lâm và Lý Tử Nhiễm.
Khiến cho Diệp Quân Lâm hồi hận!
Cô còn muốn gả cho một người đàn ông xuất sắc hơn Diệp Quân Lâm gấp trăm lần!
Khiến cho Diệp Quân Lâm nhìn cho thật kỹ!
Là anh ta không xứng với mình!
Lâu như thế, cuối cùng cô cũng đợi được ngày này.
Trịnh Tiêu Kỳ mong thời gian trôi qua nhanh hơn.
Cô nóng lòng muốn nhìn thấy dáng vẻ hối hận của Diệp Quân Lâm và người nhà họ Diệp!
Người nhà họ Trịnh mang vẻ mặt sảng khoái, thoải mái.
Trịnh Tiêu Kỳ mở tỉ vi lên xem tin tức.
“Tin đưa từ hải ngoại, hôm nay trên hội đấu giá ở Hawai, một sợi dây chuyền tên là tình yêu thế kỷ đã được một người đấu giá về với cái giá trên trời, tám tỷ! Theo thông tin được công bố thì người mua là người Hoa Hạ, sợi dây chuyền đang được vận chuyển về Hoa Hại”
“Tôi còn nghe nói, sợi dây chuyền này được dùng làm quà tặng cho hôn lễ! Bản thân tình yêu thế kỷ là biểu tượng cho tình yêu trong sáng không thay đổi, nó đã trải qua máy thế kỷ rồi! Không biết là cô dâu nào ở Hoa Hạ sẽ may mắn như vậy nhỉ?”
Tin tức này đã hấp dẫn người nhà họ Trịnh, nhất là Trịnh Tiêu Kỳ.
Bởi vì tín vật định tình mà Lee dai Jin chuẩn bị cho cô ta cũng là một sợi dây chuyền bản số lượng giới hạn.
Trị giá lên đến hàng triệu tệ!
Các chị em của cô ta cực kỳ hậm mộ!
Vốn dĩ cô ta rất vui, nhưng sau khi nhìn thấy tình yêu thế kỷ, thì lập tức không còn hứng thú.
Nếu sợi dây chuyền tình yêu thế kỷ này mà là của mình thì tốt biết mấy nhỉ?
Đeo sợi dây chuyền này lên, cô chắc chắn sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất trên đời!
“Thôi bỏ đi, kiểu vận may này không thể thuộc về mình đâu!
Trước khi đi nghỉ, Trịnh Tiêu Kỳ lại gọi điện thoại cho Diệp Quân Lâm, yêu cầu anh ngày mai nhất định phải đến.
“Yên tâm đi, ngày mai tôi sẽ tới, tôi còn chuẩn bị quà cho cô rồi đầy!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Qùa ?”
Trịnh Tiêu Kỳ cười tự giễu.
Diệp Quân Lâm thì chuẩn bị được món quà gì chứ?.