Chương 1866 Hại chết chính mình? Cận Đông Thành cười ha ha. Ông ta chắc chắn Giang Nghĩa sẽ không dám ra tay, Giang Nghĩa hiện nay là một ‘bán phế vật, căn bản không cần sợ. Nếu Giang Nghĩa dám ứng chiến, vậy càng tốt, Cận Đông Thành sẽ khiến cậu ta biết cái gì gọi là sống không bằng chết. Chỉ có hai con đường đặt ở trước mặt Giang Nghĩa. Một, chủ động rời đi; hai, kéo với cơ thể mệt mỏi chiến đấu, sau đó bị Cận Đông Thành đánh chết. Cận Đông Thành khiêu khích nhìn Giang Nghĩa: “Này, cậu không phải muốn lấy lại chức vị chiến thần Tu La hay sao? Sao thế, rén rồi à? Tôi thấy ấy à, cậu vấn là tới từ đâu thì về nơi đó đi, cút đi.” Ông Chung lần nữa khuyên: “Đông Thành, cậu không có tính toán về thực lực của cậu sao? Nhân lúc Giang Nghĩa còn chưa đáp lại, cậu mau chóng nhường đường, nếu không đánh thật, sẽ chỉ có cậu bất lợi. “Đủ rồi!” Cận Đông Thành lạnh lùng nói: “Sư phụ, người có hơi xem thường con quá rồi. Tuy con là đồ đệ của người nhưng con không chỉ học bản lĩnh từ người, nhiều năm như vậy, con sưu tập sở trường của trăm nhà, sớm đã hơn trước. Con tin, con của bây giờ có thể xử lý Giang Nghĩa rất dễ dàng.” “Vậy nên mong sư phụ người đừng nói nữa. “Đánh hay đi, Giang Nghĩa, do chính cậu ta quyết định.” Hiện trường vô cùng yên ắng. Giang Nghĩa ngẩng đầu nhìn Cận Đông Thành, bình tĩnh nói: “Cận Đông Thành, thật ra tôi có chút áy náy với ông; năm đó sư phụ của tôi ~ Ôn Nhược Hà đã lừa ông, hại ông mất đi phong hiệu chiến thần vốn nên thuộc về ông.” “Vậy nên tôi rất không muốn giao thủ với ông. “Nhưng bây giờ ông cứ ép, tôi không lùi được, nếu tôi từ bỏ tư cách tham gia rồi rời đi là chuyện không thể, vậy nên tôi chỉ có thể chọn đánh.” “Cận Đông Thành, ông chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Cận Đông Thành nghe vậy thì cười ha ha, ông ta chỉ vào Giang Nghĩa nói: “Muốn đánh sao? Được, tới đi! Người khác không biết, tôi còn có thể không biết sao? Tối qua cậu vừa tiến hành một phen ác chiến, cậu của lúc này e là không phát huy được một nửa thực lực. Cậu không thắng nổi tôi đâu. Ông Chung và Hổ Pháo sửng sốt. Bọn họ đồng thời nhìn sang Giang Nghĩa. Nếu điều Cận Đông Thành nói là thật, vậy cục diện lúc này đối với Giang Nghĩa là rất bất lợi. Giang Nghĩa không thể phát huy được một nửa thực lực, còn phải đối đầu chính diện với Cận Đông Thành có kỹ năng chiến đấu vô cùng xuất sắc, vậy phần thắng thật sự không cao. Giang Nghĩa bị dồn vào đường cùng. Giang Nghĩa bước lên một bước, đối mặt với Cận Đông Thành, ông Chung và Hổ Pháo đều toát mồ hôi thay cho anh. Biết ngay sao Cận Đông Thành dám khiêu chiến Giang Nghĩa. Thì ra là nghe ngóng được Giang Nghĩa bị thương từ trước, thật sự đủ âm hiểm. Phẩm tính như này cũng xứng được phong hiệu chiến thần ư? Thật sự có tính khí giống hệt Lôi Hạo. Tàn ác!