Chương 1894 Trò khôi hài kết thúc. Dương Khải Vinh rút USB ra, nói với người của Viện Xã Khoa nói: “Mọi người cũng thấy rồi, Khoa học kỹ thuật Trọng Môn căn bản là không coi trọng dự án này, sao có thể so được với Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc của chủ tịch Giang đã hao tâm tổn sức như vậy chứ?” “Nên tôi đề nghị, chúng ta không cần chờ nữa, trực tiếp giao dự án này cho chủ tịch Giang đi, có được không?” Người của Viện Xã Khoa nhỏ giọng thảo luận vài câu, nhất trí đồng ý với quyết định của Dương Khải Vinh. Dù sao kế hoạch của Giang Nghĩa thật sự không tệ, còn muốn bỏ vốn ra nữa, chuyện tốt như vậy đi đâu mà tìm chứ? Dương Khải Vinh nói: “Vậy chủ tịch Giang, dự án này phải làm phiền anh rồi.” Giang Nghĩa mỉm cười gật gật đầu, “Vinh hạnh vinh hạnh. Kerry hầm hừ về đến Khoa học kỹ thuật Trọng Môn, vừa vào cửa đã gọi cấp dưới vào, nói: “Lập tức báo cho Cẩu Tam, bảo anh ta công khai tất cả ảnh nhạy cảm của Dương Khải Vinh ra ngoài! Để Dương Khải Danh mất hết thanh danh.” Kết quả cấp dưới chẳng những không làm theo, còn đứng yên tại chỗ vò đầu nháy mắt, cả đám đều có vẻ rất xấu hổ. Kerry càng điên tiết, “Làm gì đấy? Bảo các người đi làm việc, không nghe thấy à?” Một cấp dưới đứng ra nói: “Là thế này, không thấy Cẩu Tam đâu cả.” “Hả?” Kerry ngu luôn rồi, tên Cẩu Tam kia không thấy đâu? “Nói rõ xem, rốt cuộc Cẩu Tam là xảy ra chuyện gì?” Cấp dưới nói: “Là chuyện từ hai ngày trước, không biết vì sao không liên lạc được với Cẩu Tam, gọi điện cũng không được, gửi tin nhăn cũng không thấy nhắn lại.” Kerry lại càng tức điên lên. “Chuyện quan trọng như vậy sao bây giờ mới báo lại?” Mấy tên cấp dưới cực kỳ đáng thương trả lời: “Là thế này, tên Cẩu Tam đó thường xuyên ra ngoài mất tích, nên chúng tôi cho rằng lần này cũng như mọi lần thôi, ai biết một lần biến mất lại là vài ngày.” Kerry hít sâu một hơi, đại khái đoán được chuyện thế nào rồi. Không cần nghĩ, nhất định là Giang Nghĩa ở phía sau chơi xấu, khống chế được Cẩu Tam, nếu không Dương Khải Vinh hôm nay sao lại có thể dễ dàng lựa chọn làm phản’ chứ. Đúng là vì Cẩu Tam bị khống chế, ảnh chụp đều đã bị hủy, nên Dương Khải Vinh mới có thể không kiêng nể gì như vậy. “Một lũ ăn hại!” Kerry mắng một câu, xoay người rời đi. Trở lại văn phòng. Anh ta ngồi xuống, tu ừng ực một ly rượu, vừa định uống ly thứ hai, Laura đi đến. “Anh cả, nếu anh cứ uống như vậy, sẽ trở thành Weiss thứ hai đấy.” Bàn tay cầm ly rượu của Kerry thả ra.