Chương 2012 Làm sao đây? Con vừa mới sinh được mấy ngày đã xảy ra chuyện này, nếu như Giang Nghĩa vì chuyện này mà chết, không phải đứa nhỏ sẽ trở thành đứa trẻ mồ côi cha sao? Đỉnh Thu Huyền khóc không thành tiếng. Sớm biết mọi chuyện sẽ trở nên như thế này, đã không để Giang Nghĩa trở về rồi. Ba mẹ vợ cũng bó tay, đến bây giờ họ mới nhận ra mình yếu đuối thế nào, không có Giang Nghĩa, họ dường như không thể làm được dì. Như một kẻ vô dụng, bất tài. Cả gia đình ngoài việc chờ đợi trong nhà thì không còn cách nào khác. Ở bên khác. Trong y quán Nhân Trị, Tân Tử Dân và con gái Tân Uẩn ngồi đối diện nhau, trên mặt hai người đều là vẻ cay đắng. Tình cảm của Tân Uẩn với Giang Nghĩa không cần phải nói. Cả đời này, cô ta chưa từng động lòng với người đàn ông nào, Giang Nghĩa chính là người đầu tiên, và cũng là người cuối cùng. Nhưng bây giờ người đàn ông này sắp chết rOI. Tân Uẩn rất khó chịu, cô ta nhìn Tân Tử Dân, và hỏi: “Ba, theo những gì cha nói, thì quận trưởng Nguyễn Bình Phàm vốn đã chết rồi. Giang Nghĩa không phải Đại La kim tiên, sao có thể khiến người chết sống lại được?” Tân Tử Dân thở dài, nói: ‘Chuyện này ba cũng rất khó hiểu. Theo logic mà nói, Giang Nghĩa tuyệt đối không phải loại người sẽ nói linh tinh. Nếu cậu ấy đã nói quận trưởng Nguyễn sống lại thì nhất định có thể sống lại. Chỉ là chúng ta không biết nguyên lý trong đó thôi.” Họ đều tin tưởng Giang Nghĩa. Vấn đề là, những gì Giang Nghĩa làm lần này thực sự rất khó tin, sao có thể có người tin chuyện cứu sống người chết chứ? Tân Uẩn thở dài. Cô ta nói tiếp: “Còn nữa, ba, tại sao ba lại muốn đánh cược với Tiết Mẫn? Ba đã tự nhảy vào hố rồi. Nếu Giang Nghĩa thất bại, chẳng phải ba cũng bị liên lụy sao?” Tân Tử Dân xua tay: “Đây là việc ba phải làm. Nếu ba không đảm bảo cho Giang Nghĩa, vậy Giang Nghĩa rất có thể sẽ không thể sống sót qua ba ngày này. Bây giờ chúng ta không còn cách nào khác, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Giang Nghĩa thôi. Cậu ấy là người đáng tin cậy. Ba tin cậu ấy có thể tạo ra kỳ tích mà ngay cả Đại La kim tiên cũng không làm được!” Cũng chỉ có thể làm vậy thôi. Thời gian trôi qua từng giây từng phút, những lời chỉ trích đối với Giang Nghĩa không những không giảm mà còn trở nên nghiêm trọng hơn. Cuối cùng, ba ngày đã trôi qua trong những lời mắng nhiếc che trời lấp đất. Thời hạn đã tới. Quận trưởng Nguyễn có thể sống lại hay không, mạng của Giang Nghĩa có thể giữ được hay không, phải xem hôm nay! Tân Tử Dân dẫn theo Tân Uẩn đến nhà của Nguyễn Bình Phàm, khi họ đến, đã có rất nhiều y bác sĩ già có mặt. Mọi người đều đứng dậy chắp tay với Tân Tử Dân, tỏ lòng kính trọng.