Chương 2189 Nguyễn Bình Phàm nhìn Giang Nghĩa với vẻ hơi sợ sệt. Quả thật cách của Giang Nghĩa rất cừ nhưng cũng khiến ông ta e ngại, rợn người. Nguyễn Bình Phàm những tưởng người đối diện mình là Tu La tàn nhẫn, chúa tể giết chóc chứ không phải là con người nữa, lạnh đến mức đẩy người khác khó mà đến gần. Cả đời Nguyễn Bình Phàm cũng không muốn đối đầu với một kẻ như vậy, thật sự quá đáng sợ. Thảo nào danh hiệu của Giang Nghĩa lại là “Chiến thân Tu la”. Mã n lúc này, Nguyễn Bình Phàm mới thấm thía sự tích huy hoàng về Giang Nghĩa. Ông ấy hỏi: “Chiến thần, vậy cậu định cụ thể sẽ làm gì chưa?” Giang Nghĩa lấy điện thoại, vừa nhắn tin nhắn vừa nói: “Chúng tôi đã sắp xếp cả rồi, chờ xem kịch thôi.” Sắp xếp trước? Nói cách khác, ngay từ đầu Giang Nghĩa đã đoán trước được rãng Phàn Thức sẽ tấn công rồi thất bại, anh cũng đã thủ sẵn kế hoạch xúi giục Phàn Thức hãm hại Thân Lâm cũng như cách giúp Phàn Thức đạt được mục đích. Mỗi một bước đều nằm trong kế hoạch của Giang Nghĩa. Người này quá khôn khéo, nếu như Giang Nghĩa là kẻ thù không khéo Nguyễn Bình Phàm đã chết không biết bao nhiêu lần cũng nên. Giang Nghĩa đã soạn xong tin nhắn, gửi cho Bảo Bình Tin nhắn vỏn vẹn có một câu: Bắt đầu giai đoạn ba. Sau khi gửi tin nhản, Giang Nghĩa quay đầu nhìn vê phía Nguyễn Bình Phàm, hỏi: “Ông có laptop nào xịn xịn không?” “Gó.” “Cho tôi mượn một lát.” “Được thôi.” Không lâu sau, một cảnh sát đặt một chiếc laptop với tính năng vượt trội lên bàn làm việc. Giang Nghĩa bật máy rồi thoăn thoắt thao tác, một loạt hình ảnh hiển thị trên màn hình máy tính Là hình ảnh nhóm Bảo Bình đang hành động. Giang Nghĩa cất tiếng: “Quận trưởng Nguyễn, bây giờ chúng ta chỉ cần ngồi yên xem Phàn Thức tấn công Thân Lâm thế nào qua máy tính đi, giống như xem phim thôi.” Nguyễn Bình Phàm hít sâu một hơi, ngồi cạnh Giang Nghĩa xem cùng anh. Khó mà tưởng tượng một người có uy quyền như Phàn Thức lại không hề hay biết chuyện mình bị theo dõi, theo dõi, nghe lén. Thoạt trông các cấp dưới của Giang Nghĩa rất tài giỏi. Những người này có tố chất đến mức đáng kinh ngạc. Thảo nào Giang Nghĩa có thể trở thành chiến thần, liên tục dành những trận thắng vẻ vang về cho mình. Không chỉ năng lực cá nhân mạnh mà còn có một đội ngũ cấp dưới đáng tin, một chiến thần như vậy mới là chiến thần khiến kẻ địch nghe tên đã sợ mất mật! Trong văn phòng của tập đoàn Hoa Thượng, Thân Lâm chẳng hay biết gì về kế hoạch Giang Nghĩa, vẫn còn đang đắm chìm trong vui mừng chiến thắng, cho răng tất cả mọi người đều bị mình quay như chong chóng.