Chương
Sau khi Vương Chí Vinh uống xong một ly, ăn một ngụm đồ ăn, cười nói: “Nhị Tiến à, †ôi cùng anh là đồng nghiệp đã mười năm rồi đúng không?”
Đinh Nhị Tiến gật đầu: “Tính ra đã mười năm rồi.”
Vương Chí Vinh xúc động nói: “Tôi vẫn nhớ khi chúng ta dùng bữa đầu tiên, con gái Thu Huyền của anh và con gái Phượng Nhã của tôi vẫn còn là hai đứa con nít ranh, trong nháy mắt, chúng đều trở thành những cô gái lớn, còn kết hôn. Thời gian trôi nhanh như thoi đưa. “
Vương Chí Vinh cố ý liếc con rể Từ Thông.
Từ Thông hiểu ra, rót đầy rượu, đứng dậy cúi người hai tay cầm ly rượu, nói với Đinh Nhị Tiến: “Cháu Từ Thông nâng ly kính Bác.
“A, đừng khách sáo quá.”
Đinh Nhị Tiến và Từ Thông lần lượt chạm ly uống cạn.
Ông đặt ly xuống tùy tiện hỏi: “Từ Thông, nghe nói hình như cậu là kiều bào Úc?”
Từ Thông gật đầu nói: ‘Đúng vậy, ba cháu là người Hà Xuyên, những năm đầu ông ấy sang Úc làm ăn, sau đó ông ấy định cư ở Úc, gặp mẹ cháu, sau này có cháu.
Cháu sinh ra ở Úc và có được Hộ chiếu Úc.
Những năm gần đây, cháu theo ba về nước phát triển, hiện đang làm việc tại một công †y nước ngoài với vai trò cố vấn doanh nghiệp “.
Nói xong, cái đuôi của Từ Thông như sắp ngẩng lên trời.
Xuất thân ở nước ngoài, hộ chiếu Úc, trở về nước phát triển, làm việc trong công †y nước ngoài, đó là mộng tưởng của biết bao cô gái trong nước chứ?
Có bao nhiêu phụ nữ mơ ước được kết hôn với một người đàn ông như vậy?
Vương Chí Vinh vô cùng vui vẻ.
Sắc mặt Đinh Nhị Tiến đối diện trở nên trầm xuống, năm nào cũng phải so với Vương Chí Vinh về mọi mặt ăn uống, thắng nhiều thua ít, nhưng năm nay có chút phiền phức.
Vì bên kia đưa con rể người Úc đến dự tiệc.
Mà mình… Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Đinh Nhị Tiến liếc nhìn Giang Nghĩa với vẻ mặt có chút thất vọng, mặc dù đã chấp nhận Giang Nghĩa và biết Giang Nghĩa là con rể đáng tin cậy, nhưng lai lịch, xuất thân và công việc của Giang Nghĩa quả thực quá bình thường.
Điều quan trọng nhất là còn làm con rể ở nhà vợ.
Làm thế nào có thể so sánh được với những người khác chứ?
Nghĩ đến đây Đinh Nhị Tiến cảm thấy không vui.
Tuy nhiên Vương Chí Vinh cứ cố tình nhéo lên vết sẹp, ông ta liếc nhìn Giang Nghĩa, nói mỉa: “Đây là lần đầu tiên tôi gặp cháu đây, hiện nay cháu đang làm gì?”
Giang Nghĩa thờ ơ nói: “Hiện tại tôi làm việc cho khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng, đang là trưởng bộ phận.”
“Ồ? Tẩm Mộng cơ à, đây là một công ty lớn, gân đây đang trên đà phát triển.”
Vương Chí Vinh đổi chủ đề, cố ý hỏi: “Tôi đoán mức lương đưa ra cho cậu hẳn là rất cao? Một năm thế nào cũng đến mười một mười hai tỷ đúng không. “
Giang Nghĩa lắc đầu: “Không, lương tháng của tôi là triệu, cộng thêm tiền thưởng cuối năm, một năm cũng chỉ hơn ba trăm triệu một chút.”
Ba trăm triệu.