Chương
“Ý anh là…đội xe Cực Tốc sẽ báo thù?”
“Là báo thù hay không anh không biết, có điều sẽ có hành động. Đợi xem sao, Đinh Phong Thành thay anh hưởng thụ sự hoang nghênh của mọi người, vậy cũng phải thay anh thừa nhận sự phẫn nộ của đội xe Cực Tốc. Nhận được và mất đi cũng sẽ cùng thống nhất, cho nên, anh có gì mà phải giận chứ?”
Nói đến đây, sự tực giận của Đinh Thu Huyền cũng đã tắt.
Không chỉ không giận, thậm chỉ còn mong đợi đội xe Cực Tốc nhanh chóng tìm đến nhà, cô rất muốn thấy Đinh Phong Thành đến lúc ấy mặt mày sẽ thế nào đây.
Nghĩ đến đây Đinh Thu Huyền đột nhiên nhìn vào Giang Nghĩa.
Giang Nghĩa ngơ người: “Em nhìn gì?”
“Nhìn anh.”
“Nhìn anh? Anh có gì mà nhìn?”
Đinh Thu Huyền nói: “Sao em thấy anh càng ngày càng giống nhà triết học vậy?
Giang Nghĩa cười lắc đầu: “Không phải anh giống nhà triết học, mà là em hơi ngốc thì phải.”
“GIANG NGHĨA!!!”
Phòng họp, tòa nhà làm việc, công ty chính nhà họ Đinh.
Đinh Trung đang họp với các cán bộ cốt cán của công ty, thảo luận về kế hoạch công việc trong một tháng tới, Đinh Thu Huyền, Đinh Phong Thành cũng có mặt tại đây.
Đang thảo luận thì một nữ thư kí tiến vào nói với Đinh Trung: “Chủ tịch, bên ngoài có một người tự xưng là “Rắn hổ mang” muốn gặp cậu hai.”
Hửm?
Rắn hổ mang?
Gặp Đinh Phong Thành?
Đinh Trung nhìn về phía Đinh Phong Thành hỏi: “Con từ lúc nào mà chơi cùng với loại người bậy bạ thế này?”
Đinh Phong Thành vội liên tục lắc đầu: “Không có, con không biết mà.”
Anh ta nhìn thư ký: “Cô có lầm không? Tìm tôi à?”
“Không sai, đối phương dẫn bảy tám người đến đây, hình như là thành viên của Đội xe Cực Tốc.”
Nghe đến bốn chữ đội xe Cực Tốc, mặt Đinh Phong Thành chợt biến đổi, anh ta ý thức được gặp phiền phức rồi.
Mấy ngày này Đinh Trung cũng nghe được cháu trai không ra gì không biết tại sao đột nhiên thành xe thần dân gian nổi danh.
Trong nhận thức của Đinh Trung, kỹ năng lái xe của Đinh Phong Thành rác rưởi vô địch thủ, so với hai chữ xe thần đúng là không hợp một mặt nào.
Thật không biết là làm sao làm được.
Ông ta nói: “Đội xe Cực Tốc là đội đua xe chuyên nghiệp đứng đầu cả nước, nếu người ta đã chủ động tới cửa đòi gặp thì từ chối không phù hợp cho lắm, Phong Thành, con đi gặp họ đi.”
“Hả? A…”
Đinh Phong Thành đen cả mặt, không tình nguyện đứng dậy bước đi ra.
Mọi người cũng không còn tâm tình họp hành gì, đều muốn biết tiến triển sự việc, đặc biệt là Đinh Thu Huyền, cô rất muốn biết Đinh Phong Thành sẽ làm thế nào.
Đinh Trung cũng hiếu kì rốt cuộc chuyện này là sao.