“Thăng nhóc con này đã làm cái quái gì vậy? Sao mãi mới tới thế” Chu Chính buột miệng chửi rủa khi nhìn thấy Trịnh Tam.
Trịnh Tam mỉm cười và uống một chén Linh trà mà không có một chút tức giận nào.
Nhìn tình hình này, có lẽ mối quan hệ của hai người họ khá tốt.
“Mấy ngày gần đây có rất nhiều chuyện xảy ra, cậu cũng biết rồi còn gì.
Hôm kia đầu tháng, có rất nhiều tu sĩ đến nhà họ Tăng góp vui, còn có thêm nhiều thương hội ngầm mở ra, có vô số thứ hay ho trong đó.”
“Nhưng rồi sau này sẽ không có chuyện tốt như vậy nữa đâu.
Tôi nghe nói rằng một tiền bối Đại Năng đã hai lần đạt tới đỉnh cao và giải quyết những rắc rối của gia đình nhà họ Tăng.
Thật sự rất lợi hại luôn đó”
Trịnh Tam và Chu Chính nói xong, mỉm cười chắp tay với Tân Trạm.
“Xin chào tiền bối”
Khi truyền âm qua Ngọc giản, Chu Chính đã nói là muốn đưa Tân Trạm đến thương hội ngầm, cho nên Trịnh Tam nhanh chóng tập trung tinh lực vào Tân Trạm.
“Tiền bối, nhìn dáng vẻ này, có vẻ là lần đầu tiên đến Mạc Thành rồi” Trịnh Tam vừa cười vừa giới thiệu.
“Tham gia thương hội các tu sĩ do chúng tôi tổ chức rất đơn giản, điều quan trọng nhất là các vị tiền bối cho biết mình cần bảo vật cấp độ nào.”
“Cũng cần phải thể hiện đủ trình độ tu luyện và xác minh một chút về danh tính.
Điều này cũng là để phân loại trình độ giữa những tu sĩ, xác định sẽ phân ngài với những người tu sĩ nào” Trịnh Tam giải thích.
Tân Trạm gật đầu, Chu Chính cũng đã từng nói sơ lược cho anh biết rồi.
Loại thương hội ngầm như này, bởi vì quy mô không lớn, một sự kiện chỉ có mười mấy người tham gia, nếu như bỏ mình vào một nhóm tu sĩ Cảnh giới phó phân hoặc nhóm Hợp thể cảnh sơ kì, khi họ đem ra những món đồ đấu giá thì sẽ khó mà vừa mắt được thứ gì, chỉ tổ mất thời gian.
“Tôi muốn một bảo vật ở cấp độ Đỉnh phong cảnh hợp thể.
Về sức mạnh của tôi thì…”
Tân Trạm thể hiện ra chút khí của mình, Trịnh Tam lập tức thay đổi vẻ mặt, chỉ cảm thấy một áp lực dời non lấp bể như đang nuốt chửng hắn.
“Về vấn đề thân phậ thể cho cậu xem cái này”
Tân Trạm đưa ra lệnh bài phân cấp của Hội Dược sư.
“Tiền bối hóa ra là Dược Tôn lục phẩm, tôi thất lễ rồi”
Tôi không muốn để lộ, nhưng tôi có Trịnh Tam cầm tấm lệnh bài lên xem, phải hít một hơi lạnh.
“Vậy nếu ai đó cần tiên đan cao phẩm, tôi cũng có thể cung cấp cho một ít” Tân Trạm nói.
“Với thân phận và năng lực của tiền bối Tân, chắc chắn phải sắp xếp vào thương hội cấp cao”
Trịnh Tam đứng dậy, đưa một miếng ngọc bội cho Tân Trạm với nụ cười trên môi.
“Tiền bối, nếu ngài có hứng thú, chiều nay sẽ có vài thương hội thích hợp với ngài, nhưng ngài chỉ cần trực tiếp đến vị trí ghi trên ngọc bội này là được”
Tân Trạm không chút do dự, trực tiếp ném cho Trịnh Tam ba mươi đồng tử kim linh tệ, điều này làm cho Chu Chính trợn tròn mắt.
“Tiền bối, hai mươi đồng là đủ để gia nhập hội rồi” Trịnh Tam cười.
“Còn lại là của cậu.
Ta cần một bảo khí có tính chất phòng ngự có thể chịu được đỉnh phong cảnh hợp thể.
Cậu tìm giúp †a xem” Tân Trạm nói.
“Tiền bối cứ yên tâm” Trịnh Tam cười rạng rỡ, cất Tử kim linh tệ vào túi.
Sau khi ở lại đây một buổi trưa, buổi chiều Tân Trạm đưa Chu Chính theo đến Mạc Thành.
Loại hình kinh doanh cạnh tranh với Tụ Bảo Các đương nhiên không được phép ở Tụ Bảo thành, nhưng ở Mạc Thành sẽ không cần quan tâm đến vấn đề đó.
Nói trắng ra, loại hình thương hội này không khác đấu giá là mấy, điểm khác biệt lớn nhất là lệ phí..