Hai người cùng nhau nói chuyện một lúc thì Dương ma ma từ bên ngoài đi vào hành lễ nói " Thái hậu Minh vương ở bên ngoài cầu kiến ".
Thái hậu nghe được Minh vương đến trên mặt hiện đầy vui mừng cùng chờ mong bà đã rất lâu không gặp Minh vương " Mau mời Minh vương vào " trong số các hoàng tử bà thương yêu nhất là tam hoàng tử Đông Phương Huyền Phong.
Minh vương bước vào Tư Đồ Thiên Tuyết cũng ngẩn đầu lên nhìn về phía hắn hôm nay hắn mặc một bộ y phục màu xanh đậm trên người tỏa ra khí chất cao quý uy nghiêm.
Trong lúc nàng nhìn hắn thì Đông Phương Huyền Phong cũng nhìn về phía nàng hôm nay nàng mặc y phục màu lam, hắn phát hiện hai lần trước gặp Tư Đồ Thiên Tuyết thì nàng mặc màu lam cùng màu tím hình như nàng rất thích mặc hai màu này màu lam, màu tím.
Đông Phương Huyền Phong thu hồi tầm mắt đi đến trước mặt thái hậu hành lễ " Phong nhi thỉnh an hoàng tổ mẫu ".
" Phong nhi sao con về mấy ngày rồi hôm nay mới đi gặp hoàng tổ mẫu, đã rất lâu rồi hoàng tổ mẫu chưa được gặp con " Thái hậu lên tiếng trách móc.
Tư Đồ Thiên Tuyết đứng bên cạnh nghe được trong giọng nói của thái hậu với Minh vương tuy rằng trách móc Minh vương không chịu đi thăm bà sớm hơn như trong lời nói lại thể hiện sự yêu thương cùng với sự nhớ mong khi lâu rồi mới gặp lại.
" Là Phong nhi không hiểu chuyện không đi thăm hoàng tổ mẫu sớm một chút " giọng nói của Đông Phương Huyền Phong bây giờ không còn lạnh lùng khi nói chuyện với hoàng thượng và những người khác nữa mà trong đó có thêm một chút tình cảm.
Bà nhìn qua Tư Đồ Thiên Tuyết đã đứng dậy từ lúc Minh vương bước vào thì lên tiếng " Phong nhi đây là Tư Đồ nhị tiểu thư Tư Đồ Thiên Tuyết chắc là con đã gặp qua trên yến hội rồi ".
Tư Đồ Thiên Tuyết nghe thái hậu nói về mình thì nhìn lại về phía Minh vương hành lễ " Tư Đồ Thiên Tuyết thỉnh an Minh vương ".
" Tư Đồ nhị tiểu thư không cần đa lễ " đây là lần đầu tiên nàng hành lễ với hắn bằng giọng nói trong trẻo thanh lãnh không giống như tối qua.
" Thái hậu đến giờ dùng thiện rồi " Dương ma ma đứng bên cạnh lên tiếng nhắc nhở thái hậu đã đến giờ dùng bữa.
Thái hậu nghe vậy thì lên tiếng nói " Phong nhi con ở lại dùng thiện với hoàng tổ mẫu được không "
" Vâng " Đông Phương Huyền Phong mở miệng nói.
Rồi bà lại nhìn về phía Tư Đồ Thiên Tuyết " Tuyết Tuyết con ở lại dùng thiện với ta nhé ".
" Dạ vâng " Tư Đồ Thiên Tuyết dịu dàng lên tiếng.
Đông Phương Huyền Phong đứng đó nghe thấy hoàng tổ mẫu gọi Tư Đồ Thiên Tuyết thân mật như vậy thì kinh ngạc hai người bọn họ mới gặp nhau một lúc mà thôi vậy mà đã thân quen như vậy.
" Hai người các con lui ra ngoài trước đi một lát ta sẽ ra sau ".
" Vâng " hai người cùng lên tiếng đáp lại rồi lui ra ngoài.
Lúc này bên ngoài đình Đông Phương Huyền Phong và Tư Đồ Thiên Tuyết đang ngồi đợi thái hậu.
Thường ngày thái hậu đều dùng bữa ở ngoài đình mà không giống như người khác dùng bữa ở trong phòng ăn riêng cho nên hai người bọn họ ngồi đợi thái hậu ra.
Nếu bây giờ mà có ai đi ngang qua nhìn vào sẽ thấy cảnh tượng ấy giống như tranh vẽ ra vậy.
Hai người một nam một nữ mỗi một cử chỉ hành động tự nhiên của họ đều quý phái thanh lịch nhất là bây giờ một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua bộ y phục trên người đung đưa theo làn gió nhẹ tạo nên một cảnh tượng đẹp đẽ.
" Câu hỏi tối qua ngài đã có câu trả lời chắc chắn chưa ".
" Câu hỏi tối qua nàng có thể nói cho ta biết không ".
Hai giọng nói vang lên cùng lúc phá vỡ sự yên tĩnh nãy giờ.
Hai người nhìn nhau họ đều không nghĩ đối phương sẽ hỏi đáp án của câu hỏi tối qua, hai người nhìn nhau một lúc thì cười lên vì họ biết sẽ không có ai trả lời câu hỏi đấy.
Ngay lúc này thái hậu đang được Dương ma ma đỡ đi về phía đình.
Sau khi thái hậu đến đồ ăn được bưng lên ba người cùng nhau dùng bữa.
Sau khi Đông Phương Huyền Phong và Tư Đồ Thiên Tuyết ra cung trong lúc này ở Từ Đức cung thái hậu đang ngồi trên phượng kỷ nói chuyện với Dương ma ma đứng bên cạnh mình.
" Dương ma ma ngươi nói Phong nhi và Tuyết Tuyết có giống nhau không ".
" Thái hậu ngài là đang nói về tính cách của Minh vương và Tư Đồ nhị tiểu thư sao ".
" Đúng vậy ".
" Tuy đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Tuyết Tuyết nhưng ta có thể cảm nhận được con bé không tin tưởng một ai cả nó giống như đóng băng trái tim của mình vậy.
Giống như hôm nay khung cảnh ở trong đình vậy mỗi một cử chỉ hành động của hai đứa nó đều toát ra khí chất thanh cao, quý phái làm cho người ta phải nhìn lại, nhưng nhìn lâu rồi người ta mới biết trong sự thanh cao, quý phái ấy là sự xa cách lạnh lẽo cách người ngàn dặm ".
" Dương ma ma ta muốn đi nghỉ ngơi " bà nói xong thì đưa tay ra đặt tay lên khuỷu tay Dương ma ma đứng dậy đi vào trong phòng nghỉ.