Trong Hàn cung của Hàn tinh các Tư Đồ Thiên Tuyết đang nằm trên giường ngồi bên cạnh giường là Đông Phương Huyền Phong.
Hắn nhìn Tư Đồ Thiên Tuyết nằm trên giường vì bị thương và mất máu quá nhiều nên giờ nàng chưa tĩnh lại.
Hắn đưa tay ra sờ lên khuôn mặt của nàng giọng nói ôn nhu " Tư Đồ Thiên Tuyết nàng nói ta nên làm gì đây hình như lần nào ta gặp nàng cũng là lúc nàng chật vật nhất ".
Ngay lúc này nàng mở mắt ra thì nhìn đến Đông Phương Huyền Phong đang ở trước mặt mình lời nói lúc nãy của hắn nàng nghe được nàng cũng không biết vì sao khi nàng chật vật nhất hắn cũng xuất hiện cứu nàng cũng giống như hai lần trước vậy.
Đông Phương Huyền Phong thấy Tư Đồ Thiên Tuyết mở mắt thì lên tiếng nói " Tĩnh ".
" Ân " nàng trả lời hắn một tiếng xong động thân thể muốn ngồi dậy nhưng lại sơ ý đụng vào vết thương nàng nhíu mày.
Hắn thấy nàng muốn ngồi dậy thì đưa tay ra đỡ nàng ngồi dậy lưng dựa vào đầu giường.
Sau khi ngồi dựa lưng vào đầu giường nàng nhìn thẳng vào mắt hắn hỏi " Đông Phương Huyền Phong nói cho ta biết lý do tại sao ngươi cứu ta được không? ".
Vì chính nàng cũng đã hỏi bản thân rất nhiều lần nếu như nàng gặp một người xa lạ không quen biết gặp nguy hiểm lúc đó nàng sẽ cứu người nọ sao nhưng câu trả lời là không cho nên nàng muốn biết rõ tại sao hắn cứu nàng.
Hắn nghe nàng hỏi lý do giống như lần trước khi hắn cứu nàng khi ấy hắn thật sự không biết nhưng bây giờ thì hắn biết rồi vì trái tim của hắn không biết từ khi nào đã để ở chỗ của nàng mất rồi.
Hắn nhìn thẳng vào nàng nói " Tư Đồ Thiên Tuyết nàng biết không ta chưa bao giờ ra tay cứu người sẽ càng không lập lại hành động ấy nhưng ta lại cứu nàng từ lần đầu tiên nhìn thấy nàng rồi lại ba bốn lần cứu nàng nhất là lần này nhìn thấy nàng bị thương lòng ta rất đau ngay tại lúc đó ta muốn giết hết những người làm nàng bị thương ".
Hắn dừng lại không nói nữa nhưng tay lại đưa ra nắm lấy tay nàng đặt vào vị trí trái tim của mình nói tiếp " Tư Đồ Thiên Tuyết làm nữ nhân của ta được không? ".
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy hành động của Đông Phương Huyền Phong nhưng nàng không ngăn lại cho đến khi nàng nghe được hắn nói hắn muốn nàng làm nữ nhân của hắn.
Nàng nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm của hắn lên tiếng " Đông Phương Huyền Phong ngươi biết ta cần gì ở người nam nhân của mình không ".
Cổ đại người đều thích tam thê tứ thiếp, như vậy tình yêu nàng không cần, vô luận là trước đây vẫn là về sau, nàng đều không biết, thuộc về nàng, cũng chỉ có thể là nàng một người.
Vì con người của nàng rất ít kỷ nàng cần một người nam nhân trong trái tim chỉ có thể có một mình nàng một người mà thôi.
Hắn cười nhẹ một cái trả lời nàng " Ta biết, ta hứa với nàng nhất sinh, nhất thế, nhất song nhân ".
Vì chính hắn khi thấy được tình yêu của phụ hoàng dành cho mẫu phi thì lúc ấy hắn đã hứa với lòng mình nếu như hắn yêu một người thì sẽ cưới duy nhất một mình nàng là được hắn sẽ không giống như phụ hoàng người yêu mẫu phi nhưng lại càn yêu giang sơn.
Ngay khi nghe được lời nói từ miệng của Đông Phương Huyền Phong nàng đã ngẩn người trong vô thức lên tiếng " Đông Phương Huyền Phong chàng có biết một khi ta đồng ý thì chàng sẽ không bao giờ được phép hối hận không ".
Đông Phương Huyền Phong đưa tay sờ mặt nàng " Ta sẽ không hối hận ".
" Được " nàng đồng ý làm nữ nhân của hắn.
Sau ngày nàng đồng ý làm nữ nhân của hắn đã trôi qua bốn ngày.
Nàng nhìn Đông Phương Huyền Phong ngồi bên cạnh đang bóc vỏ quả vải cho nàng còn lọc luôn cả hột của nó rồi mới đút cho nàng ăn.
" Phong chàng biết tổ chức nào ám sát ta đúng không ".
Nàng hỏi hắn về ai là người ám sát nàng vì mấy ngày nay nàng bị hắn ép buộc dưỡng thương bên người nàng Thu Hạ Thu Mai còn đang dưỡng thương không đi điều tra được chỉ có thể hỏi hắn.
Nàng dựa vào lòng ngực rắn chắc của hắn hưởng thụ sự ấm áp mà hắn mang lại còn cả sự cưng chiều sự ôn nhu của hắn chỉ khi ở bên nàng.
Hắn bóc thêm một quả vải đút cho nàng rồi mới trả lời " Là tổ chức thiên xà ".
Thiên xà tổ chức ám sát chỉ đứng sau hai tổ chức của Phong và nàng chuyên môn tiếp nhận các đơn hàng mà Hàn tinh các cùng Nguyệt tinh các từ chối.
Ngay lúc nàng định lên tiếng hỏi hắn thì từ ngoài cửa chạy vào hai bóng người chính là Thu Hạ Thu Mai.
" Tiểu thư người không sao chứ mấy ngày nay em muốn đi thăm người nhưng không được hôm nay em cố ý lừa Chu Tước ngu ngốc kia thì mới đến gặp người được " Thu Mai lên tiếng kể ra lý do mình không đi thăm tiểu thư được.
Mà Thu Hạ đứng bên cạnh đang đưa tay kéo kéo tay áo của Thu Mai vì nàng nhìn thấy tiểu thư nhà mình đang dựa vào lòng một người nam nhân mà người nam nhân này nàng ta đã nhìn thấy qua ở trong cung là vị chiến thần Minh vương mà mọi người đều biết đến cao quý lãnh khốc vô tình kia tay đang bóc quả vải đút cho tiểu thư nhà mình hành động bây giờ của Minh vương hết sức ôn nhu..