Buổi sáng gió thổi bay qua Đông Nghi đứng ở ngoài cửa phòng ngủ nghe bên trong có tiếng đồng liền đẩy cửa ra đi vào.
" Tiểu thư người tỉnh " Đông Nghi bưng nước đi vào.
" Có gì sao " Tư Đồ Thiên Tuyết nâng người ngồi dậy nhìn Đông Nghi hỏi.
" Tiểu thư có Võ tiểu thư đến thăm người giờ đang ở phòng khách đợi " Đông Nghi lấy khăn lau mặt làm ước vắt khô đưa đến trước mặt tiểu thư nói.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
.
Đi Về Phía Chân Trời
.
Trùng Sinh Để Gặp Người
.
Chiều Hư
.
Chớ Gần Công Tử
=====================================
" Em kêu Thu Hạ dẫn người đến đây đi " Tư Đồ Thiên Tuyết suy nghĩ nói.
" Vâng " Đông Nghi nói xong xoay người đi ra ngoài.
Võ Thiến đi theo Thu Hạ đi đến phòng ngủ nàng nâng bước đi vào đi qua tấm bình phong nhìn thấy Tư Đồ Thiên Tuyết trên người chỉ trứ kiện đơn bạc trung y, giơ tay gian vật liệu may mặc dán ở phập phồng quyến rũ trên người lộ nửa thanh tinh tế bóng loáng cổ tay trắng nõn làm nàng ngắm đến ngẩn người.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy Võ Thiến thất thần đứng đó nhìn nàng trên môi cười nhẹ " Đẹp sao ".
" Đẹp " Võ Thiến theo bản năng trả lời đợi đến nàng trả lời xong mới thấy không đúng hồi thần một người sao có thể đẹp như vậy nếu nàng là nam nàng chắc chắn sẽ cưới về.
" Thiên Tuyết ta nghe nói người bị nhiễm phong hàn nên đến thăm ngươi " Võ Thiến đi đến một bên ngồi xuống.
" Chỉ là nhiễm chút phong hàn không đáng ngại ".
" Vậy thì tốt rồi đợi ngươi khỏi bệnh có thể dẫn ta đi trong thành đi dạo có được không, ngày hôm qua lúc ta vào cung không thấy ngươi còn tưởng ngươi không đi một lúc sau ngươi xuất hiện cùng Thái Hậu sau đó thì đi rồi bồi Thái Hậu hồi Từ Đức cung không có thể tìm ngươi nói chuyện nên hôm nay mới đi tìm ngươi đi chơi chơi nhưng ngươi bệnh rồi " Nàng ngồi kể kể mục đích đến tìm Tư Đồ Thiên Tuyết.
" Vậy đợi ta khỏi bệnh liền bồi ngươi đi đi dạo " Tư Đồ Thiên Tuyết nói từ lúc nàng xuyên qua cho tới giờ chưa từng có một người bạn ngoài trừ mấy người Đông Nghi các nàng, ca ca còn có Đông Phương Huyền Phong thì Võ Thiến là người bạn đầu tiên nàng quen biết.
" Được vậy chúng ta hẹn rồi nha đợi ngươi khỏi bệnh rồi đi đi chơi " Võ Thiến vui vẻ nói.
" Được " Tư Đồ Thiên Tuyết cười theo nói.
Võ Thiến lôi kéo Tư Đồ Thiên Tuyết đi ngoài đường " Thật náo nhiệt ".
Võ Thiến nhìn xung quanh người đi qua đi lại nhộn nhịp cùng với tiếng giao bán tiếng trẻ con nô đùa trên đường thật vui vẻ.
" Thiên Tuyết kinh thành thật phồn hoa cũng đặc sắc hơn biên cương nhiều ".
" Đúng vậy " Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn Võ Thiến tò mò chạy khắp nơi bất giác nở nụ cười.
" Đi chúng ta đi Minh Nguyệt lâu mua điểm tâm xong đi ra ngoại thành chơi đi ta nghe nói ngoại thành có một đào viên nha ta muốn đi xem thử " Võ Thiến chạy tới bên cạnh Tư Đồ Thiên Tuyết kéo kéo tay nàng nói.
" Vậy đi thôi ta cũng chưa đi đào viên lần nào ".
Hai người vừa đi vừa nói chuyện đếm Minh nguyệt lâu mua điểm tâm xong thì lên xe ngựa đã được Tư Đồ Thiên Tuyết kêu Xuân Lan chuẩn bị từ trước hướng ngoại thành đi.
Đến đào viên Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan cùng Bích Phương Bích Châu đại nha hoàn của Võ Thiến đi xuống trước.
Theo sau Tư Đồ Thiên Tuyết cùng Võ Thiến đi xuống họ cùng nhau đi vào đào viên, còn mấy người hộ vệ của Võ phủ cũng đi theo sau đi vào đi tới chân núi đào viên thì đứng lại không đi theo nữa.
Khung cảnh xung quanh là rừng đào những bông hoa đào đang nở rộ tiếng gió thổi tiếng chim kêu tạo nên một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp.
" Cảnh vật thật đẹp đúng như trong lời đồn hèn chi nhiều người muốn đi đến đây như vậy " Võ Thiến nhìn ngắm xung quanh nói.
" Đúng vậy " Tư Đồ Thiên Tuyết cười nói giọng nói tuy dịu dàng nhưng có một tia lạnh lẽo.
Mà bên cạnh ba người Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan đã tập trung tinh thần cảnh giác các nàng cảm nhận được xung quanh có sát khí.
" Thiến Thiến một chút nữa phải bảo vệ tốt chính mình không được rời khỏi trong vòng bảo vệ của Đông Nghi Thu Hạ Xuân Lan cùng Bích Phương các nàng " Tư Đồ Thiên Tuyết vẻ mặt bình tĩnh dặn dò Võ Thiến nhìn nhìn về Bích Phương.
Bích Phương Bích Châu là người được huấn luyện cho nên nàng cũng cảm nhận được không khí xung quanh đang thay đổi cảnh giác đi gần lại tiểu thư nhà mình hơn.
Xung quanh yên tĩnh một cách lạ thường.
" Xuất hiện đi " Tư Đồ Thiên Tuyết lạnh giọng lên tiếng.
Theo giọng nói của nàng vang lên xung quanh tiếng động vang lên ngày càng gần sau đó xuất hiện gần ba mươi người mặt hắc y.
" Sát " Người hắc y đứng đầu xuất hiện mở miệng theo sau tất cả các sát thủ nghe lệnh bắt đầu động.
Mà ba người Xuân Lan Thu Hạ Đông Nghi cũng hành động tiến vào đánh với bọn sát thủ.
Bên cạnh Bích Phương Bích Châu lấy ra một thanh kiếm xông vào đánh nhau vừa bảo vệ tiểu thư.
Võ Thiến thấy vậy trên tay cũng xuất hiện một cây roi tham gia vào.
Tư Đồ Thiên Tuyết thấy vậy cũng không ngăn cản trên tay không biết từ bao giờ đã cầm một cây quạt nàng nhìn vào người hắc y nhân còn đang đứng từ nãy giờ đang hướng tới nàng.
Khi hắc y nhân đi đến gần nàng giơ thanh kiếm trong tay ra hướng tới cổ nàng Tư Đồ Thiên Tuyết động chỉ thấy nàng nâng nhẹ bước chân đã xuất hiện sau lưng người hắc y nhân cây quạt trên tay đã mở ra nàng xoay người lại hắc y nhân đã ngã xuống chết không nhắm mắt đến lúc chết cũng không biết tại sao.
Sau màn ra tay của Tư Đồ Thiên Tuyết trong lòng những sát thủ còn sống nhìn thấy một màn này trong lòng rung rẫy.
Gió nhẹ nhàng thổi qua đào viên một khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp được thay thế bởi xác chết và máu tươi.
" Thật đáng tiếc " Tư Đồ Thiên Tuyết nhặt cành đào bị gẫy lên nói.
" Tiểu thư chúng ta nên về thành rồi " Đông Nghi nhìn canh giờ không còn sớm đi đến bên cạnh tiểu thư lên tiếng.
" Ừm " Tư Đồ Thiên Tuyết nói một tiếng sau đó nghiên người nhìn Võ Thiến đang đứng một bên.
" Thiến Thiến chuyện ta biết võ không hy vọng ai tiết lộ ".
" Thiên Tuyết ta biết Bích Phương Bích Châu sẽ không tiết lộ chuyện này ra ngoài ta cũng vậy ".
" Đi thôi trễ rồi nên hồi phủ " Nàng nói xong nâng bước chân đi trước.
" Thiên Tuyết đợi ta với " Võ Thiến chạy đuổi theo cầm lấy tay nàng " Võ công của ngươi lợi hại thật ta cảm thấy còn giỏi hơn cả cha ta ".
" Ngươi có thể dậy ta không ta có thể học nha không sợ cực khổ ".
" Võ công của ngươi giỏi như vậy chắc sư phụ còn giỏi hơn có đúng không ".
"...".
Tư Đồ Thiên Tuyết nhìn vào người đang đứng bên cạnh trên đường xuống núi nàng nói liên tục hỏi rất nhiều không có lấy một chú sợ hãi khi thấy nàng giết người.
Nàng bên miệng nở một nụ cười lần này nàng chắc là nàng tìm được một người bạn đúng nghĩa rồi..