Trong bóng đêm những cơn gió nhẹ nhàng thổi qua Hiên Viên Ngọc đứng trước đình nhìn lên bầu trời nghĩ lại những lời nói hắn cùng Vô Tĩnh đại sư nói lúc nãy.
Khi hắn bước vào ngồi vào ghế liền nhìn Vô Tĩnh đại sư mở miệng nói.
" Vô Tĩnh đại sư chắc là ngài cũng biết ta vì sao đến gặp ngài ".
" Bần tăng biết thí chủ vì sao muốn gặp bần tăng, thí chủ chỉ muốn xác định một việc mà thôi ".
Vô Tĩnh đại sư nói.
" Vậy ngài có thể cho ta biết đáp án sao ".
" Bần tăng có nói cho thí chủ biết đạp án hay không, thì không phải trong lòng thí chủ đã có sẵn rồi sao " Vô Tĩnh đại sư lại lên tiếng.
Hiên Viên Ngọc ngẩn người thì ra trong lòng hắn đã sớm xác định là hai người bọn họ rồi.
Hiên Viên Ngọc hồi thần đứng lên ôm quyền cảm tạ Vô Tĩnh đại sư.
" Cảm tạ ngài ".
Vô Tĩnh đại sư nhìn bóng dáng sắp bước ra khỏi cửa của Hiên Viên Ngọc thì lắc đầu.
Ông biết lần này Hiên Viên gia đã xuất hiện tại thế nhân như vậy mọi việc đã được định sẵn.
Vô Tĩnh đại sư đứng lên đi vào trong phòng ông có lẽ sắp tới lúc phải đi gặp hai người họ.
Hiên Viên Ngọc không suy nghĩ nữa nâng bước đi về phòng của hắn.
Trong câu nói của Vô Tĩnh đại sư hắn biết được giờ chưa phải là thời điểm hắn gặp mặt hai người đó.
Vào lúc này không khí trong đình căng thẳng làm cho ba người Đông Phương Hiên Âu Dương Lân Nam Cung Văn không dám làm ra tiếng động gì.
Kể từ khi Thái tử cùng Đông Phương Triệt và Đông Phương Thành ngồi vào đình thì không khí căng thẳng nhất là họ chỉ nói có mấy câu rồi không nói nữa làm cho họ không biết nói gì.
" Tam đệ, lần này Nhị hoàng huynh mới có dịp gặp đệ ở đây chúc mừng đệ có vị hôn thê " Đông Phương Triệt lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh.
" Đa tạ Nhị hoàng huynh ta đây cũng chúc mừng huynh được ban hôn " Đông Phương Huyền Phong không khách khí nhắc đến Đông Phương Triệt mới được ban hôn.
" Ha,haha,...Vậy chúng ta cùng nhau chúc mừng lẫn nhau " Đông Phương Triệt khéo miệng cứng đờ cố giữ vẻ tự nhiên nói.
Tay giơ lên ly rượu uống một ngụm.
Đông Phương Huyền Phong tay cũng cầm ly rượu lên uống.
Mấy người Thái tử cùng ba người Đông Phương Hiên cũng giơ ly rượu lên uống.
Mà Đông Phương Thành sau khi uống xong ly rượu nhìn xung quanh thấy các hoàng tử, công chúa, quận chúa, quận vương, tiểu thư, thiếu gia đã đi ra ngoài đình ngắm hoa nở ánh mắt lóe lên một tia sáng rồi nhanh chóng biến mất.
" Hoàng huynh, nhị ca, tam ca, ngũ đệ cùng Nam Cung công tử Âu Dương công tử không phiền nếu bổn vương mời mọi người đi dạo ngự hoa viên chứ ".
Đông Phương Thành lên tiếng hỏi.
" Tất nhiên là không phiền " Thái tử lên tiếng trước nói.
Theo sau Đông Phương Triệt cùng ba người Đông Phương Hiên cũng đồng ý, riêng Đông Phương Huyền Phong không lên tiếng như đã đứng lên hướng ngòi đình đi.
Mọi người cùng đi dạo xung quanh ngự hoa viên một lúc thì một tiếng la hét vang lên theo sau càng nhiều tiếng la hét của nữ tử vang lên.
Đông Phương Huyền Phong dừng một chút lại thấy mấy người Thái tử đã đi qua hắn thấy vậy cũng đi qua.
" Rắn hổ mang kìa ".
" Aaaaaa cứu cứu ".
" Có người rơi xuống nước rồi ".
Khung cảnh hỗn loạn làm cho Đông Phương Huyền Phong không khỏi lo lắng hắn nhìn xung quanh thấy Tư Đồ Thiên Tuyết đứng ở chỗ cách hắn không xa hơn nữa nàng hình như là đang bỏ đi lớp áo bên ngoài.
Hắn bất giác nhíu mày sử dụng kinh công đến bên cạnh nàng cởi áo ngoài ra choàng lên cho nàng.
" Phong ".
" Tuyết Nhi nàng không sao chứ ".
" Ta không sao, chỉ là bất cẩn bị người ta bỏ một loại hương liệu để dụ rắn đến gần mà thôi ".
Tư Đồ Thiên Tuyết nói giọng nói lạnh nhạt đến mức làm cho Võ Thiến đứng đằng sau phát lạnh lùi ra sau hai bước sút nữa té xuống hồ nước phía sau may mà có người giữ nàng lại.
Võ Thiến mở mắt ra nhìn đến người cứu mình là Hiên vương nàng lên tiếng nói cảm tạ rồi nhanh chóng bị Bích Châu Bích Phương kéo ra kiểm tra xem nàng có bị thương hay không.
"...".
" Ta không sao hai ngươi đừng lo lắng ".
" Tiểu thư người làm sao mà lại bất cẩn như vậy chứ may mà Hiên cứu giúp nếu không người...".
" Được rồi hai người các ngươi có thôi đi không ta không phải không có làm sao rồi à đừng nói nữa ".
Võ Thiến tức giận nói làm cho hai người Bích Châu Bích Phương không giám nói thêm câu nào nữa.
Mà Đông Phương Hiên sau khi cứu được Võ Thiến thì hắn đi lại bên cạnh Đông Phương Huyền Phong đứng.
Lúc nãy ba người bọn hắn cảm nhận được bên cạnh nổi lên gió, hắn liền nhìn sang bên cạnh đã không thấy ca đâu hết sau đó hắn bị tam ca vỗ vai chỉ nhìn về bên này mới thấy được một màn ca đang cởi áo ngoài choàng lên cho tẩu tẩu.
Sau đó hắn liền cùng nhị ca, tam ca đi qua chỗ ca cùng tẩu tẩu đang đứng thì thấy có cô nương muốn rơi xuống nước thì đưa tay kéo nàng lại rồi buôn tay ra gật đầu với lời cảm tạ của nàng đi đến bên cạnh ca đứng.
Tư Đồ Thiên Tuyết sau khi chào hỏi xong với ba người Đông Phương Hiên thì đi về phía Võ Thiến hỏi thăm.
Nhưng trong khung cảnh bận rộn cứu người Đông Phương Thành trên mặt hiện lên vẻ không vui.
Tại sao? Tất nhiên là trong lúc vô tình hắn nghe được tam hoàng muội kia lại lên chủ ý hãm hại người không là hại người mới đúng.
Cho nên hắn vì muốn xem kịch vui hơn nữa còn giúp Đông Phương Dung xóa bỏ không ít dấu vết nàng ta để lại.
Khi nhìn đến khung cảnh hỗn loạn trong lòng Đông Phương Thành rất vừa lòng hắn nhìn xung quanh tìm bóng dáng của Tư Đồ Thiên Tuyết ai ngờ được lại thấy Tư Đồ Thiên Tuyết không tổn hao gì hơn nữa Đông Phương Huyền Phong đã đứng bên cạnh nàng lúc nào rồi.
Thật là uổng công vô ích mà.
.