Chương : Phiền toái tìm tới cửa
Giang Cung Tuấn đi ra đại điện hoàng cung. Những người khác trên đại điện đi theo phía sau.
Đi ra bên ngoài đại điện, Giang Cung Tuấn nhìn về phía nơi xa.
Trên bầu trời ở nơi xa xuất hiện một số hình phi thuyền kỳ lạ quái dị, những phi thuyền đó đều rất lớn, có thể so sánh giống như núi cao treo ở trên bầu trời, che mấy chắn gió, từ phía xa nhìn lại, trông rất chấn động.
“Đây là?”
Giang Cung Tuấn khẽ nhíu mày.
Bây giờ tình trạng trên trái đất đã không giống lúc trước, xuất hiện bất cứ thứ kỳ quái gì, Giang Cung Tuấn đều sẽ không kinh ngạc, quan sát từ ngoại hình và cấu tạo của phi thuyền, Giang Cung Tuấn biết, đây không phải đồ trên trái đất.
Mà đến từ nơi bị phong ấn kia.
Điều anh nghi ngờ chính là, cường giả ở trong nơi bị phong ấn, sao có thể tìm tới cửa.
“Sao lại thế này?”.
“Đây có lẽ là phi thuyền chiến đấu ở trong nơi bị phong ấn”
“Nói là phi thuyền, không bằng nói là pháp bảo, bởi vì tôi nghe những tu sĩ khác ở trong nơi bị phong ấn nói, phi thuyền như vậy, có thể tùy ý điều chỉnh kích thước, không cần xuất hiện trực tiếp cũng có thể thu nhỏ phi thuyền, và mang theo bên mình.”
Mọi người ở phía sau Giang Cung Tuấn bàn tán sôi nổi.
“Giang Cung Tuấn ở đây không?”
Trên bầu trời truyền đến một giọng nói mang theo uy lực.
Theo âm thanh truyền đến, trên một chiếc phi thuyền dẫn đầu, có một ông lão đi ra.
Trên người ông lão mặc trường bào hoa lệ, đai lưng khảm viền vàng, ông ta đứng ở trên phi thuyền, đôi mắt nhìn xuống hoàng cung Long Quốc trống rỗng ở phía dưới.
Giang Cung Tuấn đứng dậy, nói: “Tại hạ là Giang Cung Tuấn, không biết ông là ai, tới Long Quốc của tôi có chuyện gì?”
“Tôi chính là Bảo Văn trưởng lão của Minh Lam Tông ở Giới Sơ Khai”
Người mặc trường bào hoa lệ mở miệng, âm thanh to lớn vang dội.
Một bên, Hứa Linh nhỏ giọng nói: “Anh Giang, em biết Giới Sơ Khai, trong khoảng thời gian này, Long Quốc em cũng đang thu thập được một số tin tức về Tam thiên phong ấn chi địa, Giới Sơ Khai này, xếp hạng nhất ở trong Tam thiên phong ấn chi địa”
Nghe vậy, trong lòng Giang Cung Tuấn nổi lên dự cảm không tốt.
Anh nắm chặt hai tay, nói: “Thì ra là tiền bối Bảo Văn, không biết tới Long Quốc tôi có chuyện gì?”
Bảo Văn đứng ở trên phi thuyền lạnh lùng nói: “Giang Cung Tuấn, tôi nhận được tin tức, cậu thân là tội phạm, chẳng những không biết hối cải mà còn tu luyện ma công, hôm nay tôi đến đây, chính là để giết tên tội phạm không biết hối cải cậu”
Âm thanh của Bảo Văn vang vọng.
“Bây giờ cho cậu hai con đường”
“Thứ nhất, tự sát tạ tội”
Thứ hai, tôi diệt Long Quốc rồi sau đó giết cậu”
Nghe được lời này, sắc mặt Giang Cung Tuấn hơi thay đổi.
Anh nhìn chằm chằm vào không ít phi thuyền trên bầu trời, cau mày, nói: “Tiền bối, đừng ép người quá đáng, hơn nữa, ai nói tôi tu luyện ma công, cho dù tôi tu luyện ma công, tôi sống hay chết, cũng không tới phiên ông quyết định, tội của tôi, cũng không tới phiên ông xét xử.”
Giang Cung Tuấn biết Giới Sơ Khai mạnh nhất Tam thiên phong ấn chi địa.
Nhưng, anh không biết rốt cuộc Minh Lam Tông mạnh như thế nào. Chỉ là quan sát tình huống hiện giờ, Minh Lam Tông này nhất định là một tông môn rất mạnh.
Tuy rằng mạnh mẽ, nhưng anh cũng không e ngại.
Kẻ địch tới tận cửa ức hiếp, sao anh có thể mềm yếu.
“Ha ha.”
Bảo Văn cười to: “Chỉ dựa vào ba chữ Minh Lam Tông này ba, là có tư cách xét xử cậu, Giang Cung Tuấn, đừng nói tôi xuống đao giết người, đừng nói tôi không nhân từ, những tên tội phạm đều đáng chết”
“Nhưng, tôi chỉ giết cậu, sẽ không làm tổn thương tới những người khác”
“Cho cậu ba ngày, trong vòng ngày, tự mình lên núi Bất Chu của Minh Lam Tông nhận tội, tôi kết liễu tính mạng của cậu trước mặt những anh hùng trong thiên hạ, nếu không, tôi giết hết nhân loại trên trái đất, bắt đầu từ Long Quốc”
Theo âm thanh của Bảo Văn truyền đến, một số phi thuyền to lớn nhanh chóng rút lui, rất nhanh biến mất ở trong tầm mắt mọi người.
Sắc mặt Giang Cung Tuấn rất khó coi.
“Anh Giang, làm sao bây giờ?” Hứa Linh nhẹ nhàng kéo ống tay áo Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn phản ứng lại, hít sâu một hơi, nói: “Đừng sốt ruột, vẫn còn thời hạn ba ngày”
Anh xoay người quay lại hoàng cung, đi thẳng tới hậu viện, sau đó vào Tiên phủ.
Tiên phủ, phủ thành chủ. Ở đây có không ít người tụ tập.
Tổ Quỳnh, Sở Vi, Ngô Huy, Tiêu Dao Vương, Trần Vũ Yến và cả Khí Linh.
Giang Cung Tuấn nói chuyện xảy ra ở bên ngoài. “Cường giả của Giới Sơ Khai tìm tới cửa, nói tôi tu luyện ma công, muốn xét xử tôi, muốn tôi chết”
“Hả?”
Đường Sở Vị vừa nghe vậy, lập tức đứng lên, trên gương mặt xinh đẹp đầy lo lắng, hỏi: “Vậy phải làm sao bây giờ?”
Giang Cung Tuấn khẽ lắc đầu, nói: “Anh cũng không biết, anh chỉ biết Giới Sơ Khai mạnh nhất Tam thiên phong ấn chi địa, bây Long Quốc”
Giang Cung Tuấn lo lắng sốt ruột.
“Nếu cường giả Minh Lam Tông nói lời này, vậy thì chắc chắn ông ta có năng lực như vậy, bây giờ anh thật sự không biết phải làm sao.”
Nói xong, anh nhìn Tổ Quỳnh.
“Chị Tổ Quỳnh, chị có thể ra tay giết Minh Lam Tông, hóa giải tai nạn lần này của tôi không?”
Tổ Quỳnh trợn trắng mắt, nói: “Giang Cung Tuấn, cậu đừng có nghĩ tới, trên người cậu dính quá nhiều nhân quả, tôi còn giúp cậu nữa thì sẽ bị cuốn vào, những nhân quả đó tôi không thể nhận được, chuyện này, tự cậu nghĩ cách đi”
Giang Cung Tuấn bất đắc dĩ nói: “Thật sự thấy chết mà không cứu sao?
Tổ Quỳnh cũng thở dài một tiếng, nói: “Không phải tôi thấy chết không cứu, tôi đã nói trước với cậu rồi, tôi không thể trực tiếp giúp cậu, như vậy tôi sẽ phải nhận nhân quả báo ứng rất lớn.”
Giang Cung Tuấn nhìn về phía Khí Linh.
Tổ Quỳnh không muốn ra tay, người hiện giờ có thể giúp anh, cũng chỉ có Khí Linh ở Tiên phủ, anh tin chắc rằng, năng lực của Khí Linh ở Tiên phủ chắc chắn rất mạnh.
“Trốn đi”
Khí Linh ở Tiên phủ nói ra hai chữ này.
“Hả?”
Trên trán Giang Cung Tuấn hiện ra vạch đen.
“Trốn?”
“Đúng vậy”
Khí Linh ở Tiên phủ nói: “Nếu là nhằm vào anh, vậy thì chỉ cần anh bỏ chạy, trốn tránh, tôi tin chắc rằng Minh Lam Tông của Giới Sơ Khai sẽ bỏ cuộc”
“Đúng vậy” Giang Cung Tuần lo lắng nói: “Ông ta nói, nếu trong vòng ngày tôi không tới núi Bất Chu của Minh Lam Tông nhận tội, thì giết hết nhân loại trên trái đất”
“Ha ha.”
Khí Linh ở Tiên phủ bật cười: “Giang Cung Tuấn, anh nghĩ nhân loại trên trái đất quá đơn giản rồi, muốn tiêu diệt, đây là việc tuyệt đối không có khả năng, anh thật sự cho rằng, ở trên trái đất không có cường giả sao, Minh Lam Tổng thật sự dám làm như vậy, tôi cam đoan với anh, Minh Lam Tông sẽ bị giết chết chỉ trong một giây”
Giang Cung Tuấn sửng sốt.
Lời này của Khí Linh ở Tiên phủ có ý gì?
Trên trái đất còn có cường giả đang ẩn nấp? Suy nghĩ một chút, anh cũng yên tâm.
Những thứ khác thì không biết, nhưng anh biết, ở trong Tàng Kinh Các trên trái đất, có ẩn giấu một cường giả chân chính vô cùng đáng sợ.
Anh rơi vào bên trong suy nghĩ.
Chuyện tới bây giờ, cũng chỉ có chạy, trốn tránh, trong khoảng thời gian ngắn không xuất hiện, hoặc là thay đổi gương mặt, tiếp tục sinh hoạt ở trên trái đất.
Nếu không, sẽ xảy ra chuyện lớn.
“Ông xã, anh nghĩ sao?” Một khi Sở Vi hỏi, Giang Cung Tuấn phản ứng lại, trên mặt mang theo vẻ bất đắc dĩ nói: ” Chuyện tới bây giờ anh còn có thể làm sao đây, chỉ có thể trốn tránh trước, chờ tiếng gió quét qua rồi lại nói.”
Sở Vi gật đầu nói: Tam thiên phong ấn chi địa quá mạnh, đây không phải lúc bây giờ chúng ta có thể đắc tội, bây giờ chỉ có ép dạ cầu toàn, tạm thời trốn tránh, chờ chúng ta đủ mạnh mẽ, người khác cũng không dám ức hiếp chúng ta.”
Sau khi nghĩ như vậy, Giang Cung Tuấn lại bắt đầu bố trí việc của Long Quốc.
Long Quốc không thể không có cao thủ canh gác. Sở Vị tạm thời rời khỏi Tiên phủ, canh giữ Long Quốc.
Mà ba người Trần Vũ Yến, Ngô Huy, Tiêu Dao Vương tiếp tục ở trong Tiên phủ tu luyện.
Sắp xếp mọi việc ở Long Quốc xong, Giang Cung Tuấn rời khỏi Long Quốc.