Chiến Thần Xuất Kích

chương 855

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương : Tranh đoạt đệ nhất thiên hạ

Đường Sở Vi đang do dự rốt cuộc mình có nên uống hay không. Nghĩ nghĩ, cô vẫn là nhịn không được. Bởi vì, cô sợ chết. Cô sợ mình vừa uống xong sẽ chết. Cô cẩn thận cất cái bình nhỏ đi. Chớp mắt một cái, đã qua mấy ngày. Hôm nay là ngày diễn ra cuộc tranh đấu ngôi vị đệ nhất thiên hạ. Ở đất nước Nene, bên trong một tòa lâu đài trong sa mạc. Nơi này có một võ đài. Bây giờ, bên ngoài võ đài có rất đông người tụ tập.

Đệ nhất huyết hoàng xuất hiện ở trên võ đài, nhìn những cường giả đến từ khắp nơi trên thế giới, cất cao giọng nói: “Các vị, Huyết tộc của chúng tôi luôn luôn nói lời giữ lời, hôm nay ai có thể giành được chức đệ nhất thiên hạ, thì người đó có thể có được máu rồng còn sót lại từ một ngàn năm trước của tộc chúng tôi”.

“Mà tộc của chúng tôi cũng sẽ nói cho đệ nhất thiên hạ biết tung tích của rồng” “Máu rồng, thật sự có thể giúp con người ta trường sinh” “Đây là sự thật, không hề sai”.

“Phần máu rồng này, tộc của chúng tôi trân quý ngàn năm, hôm nay cống hiến cho mọi người, nhưng, tôi nhắc nhở các vị trên võ đài, đao kiếm không có mắt, các vị lượng sức mà làm”

Nói xong, hắn ta liền đi xuống võ đài. Bên ngoài võ đài, rất đông người đang tụ tập. Già trẻ lớn bé cộng lại phải hơn ba trăm người. Trong đó, cổ võ giả của Đại Lan có năm, sáu mươi người. Trong năm, sáu mươi người này, có không ít cường giả hàng đầu. Những người này, đều là người Giang Cung Tuấn quen. Anh nhìn thấy ông nội mình, Giang Thời.

Sau lưng Giang Thời có rất nhiều người, nhưng những người này đều đeo mặt nạ, anh cũng không biết những người này rốt cuộc là ai. Đệ nhất huyết hoàng đã đi xuống dưới võ đài, thế nhưng vẫn chưa thấy ai bước lên võ đài.

Giang Cung Tuấn đứng bên cạnh Thiên, nhỏ giọng hỏi: “Không có ai lên trên, hay là anh lên trước đi, anh lên trước xung phong, tôi lên sau, nếu như anh thua, thì tôi lên, như thế nào? Nhưng, tôi tin anh sẽ không thua, thực lực của anh bây giờ nói là đệ nhất thiên hạ vẫn chưa đủ” .

Giang Cung Tuấn nói câu đệ nhất thiên hạ khiến trái tim yếu đuối của Thiên cực kỳ thỏa mãn. Nhưng, hắn ta không ngu, là người lên võ đài đầu tiên.

Bây giờ lên võ đài, là phải đánh liên tục, phải đánh bại tất cả mọi người thì mới có thể giành được ngôi vị đệ nhất thiên hạ.

Trong lúc nhất thời, không một ai bước lên võ đài. Đệ nhất huyết hoàng nhìn, cũng khẽ nhíu mày, một lần nữa bước lên võ đài, cất cao giọng nói: “Nếu đều sợ chết, vậy thì thay đổi quy tắc một chút, đó chính là trên võ đài, nếu đối phương nhận thua, vậy thì coi như kết thúc trận đấu, thế nào? Bên kia không thể ra tay giết người, như thế nào?”

“Được.” “Tôi đồng ý”. “Cứ như vậy đi” Đệ nhất huyết hoàng nói xong, nhận được sự tán thành của rất nhiều người.

Mặc dù nhận được sự tán thành của rất nhiều người, thế nhưng vẫn y như cũ không có ai bước lên võ đài.

Vẻ mặt của đệ nhất huyết hoàng trở nên nghiêm túc. Đây là biện pháp cuối cùng rồi.

Hắn ta tin, vì máu rồng, vì trường sinh, những cường giả này sẽ không nhận thua, sẽ liều mạng chiến đấu đến cùng.

Giang Cung Tuấn cũng không có ý định đi lên, anh quay sang phía Giang Thời, nhỏ giọng kêu một tiếng: “Ông nội, ông cũng đến rồi à?

Giang Thời nhìn Giang Cung Tuấn, nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Ừm, hơn một năm không gặp, thực lực của cháu bây giờ như thế nào rồi?”

Giang Cung Tuấn cười cười, nói: “Cũng vẫn thế” Bây giờ, ngay cả ông nội mình anh cũng không tin. Thực lực thật sự của anh, càng ít người biết thì đối với anh mới lại càng tốt.

“Thế nào, ngay cả ông nội mà cũng không muốn nói thật sao?” Giang Thời nhìn Giang Cung Tuấn, nói: “Chờ sau khi chuyện này kết thúc, ông sẽ thu xếp dẫn cháu đi gặp ba cháu”

Nghe vậy, Giang Cung Tuấn vui mừng khôn xiết, nói: “Thật sao ạ?” “Đương nhiên, ông nội đã lựa cháu bao giờ chưa? “Hô!” Giang Cung Tuấn hít sâu một hơi. Mười năm đeo thù hận trên lưng, biết được người nhà đều vẫn còn sống, anh thật sự rất vui. Thế nhưng đã một thời gian dài trôi qua, anh vẫn không gặp được người nhà. Bây giờ, rốt cuộc cũng đã được gặp. “Nói thật cho ông nội biết, đã bước vào cảnh giới thứ chín rồi sao?”

Giag Thời nhỏ giọng nói: “Chờ sau khi biết được tung tích của rồng, ông định đi giết rồng, cháu cũng phải đi cùng. Bởi vì Vi Vi vẫn còn cần cháu lấy máu rồng về cứu nó” .

Giang Cung Tuấn gật đầu: “Vâng, chính xác phải đi chứ. Lúc nào ông nội hành động, cứ nói cho cháu biết là được, đến lúc đó cháu nhất định sẽ đi cùng ông”

Giết rồng, Giang Cung Tuấn nhất định phải đi. Bởi vì máu rồng là thứ duy nhất có thể cứu được Vi Vi. Anh không muốn mất ViVi. Vì Vi Vi, cho dù phải lên núi đao, xuống biển lửa anh cũng cam lòng “Thực lực của cháu?”. Giang Thời hỏi một lần nữa: “Ông lo lắng thực lực của cháu thấp, đi giết rồng sẽ gặp nguy hiểm thôi”.

Giang Cung Tuấn vừa cười vừa nói: “Ông yên tâm, thực lực của cháu bây giờ chắc chắn không thua kém ông đâu.”

“Cũng đúng, cháu lấy được Cửu Chuyển Kim Đan, một năm qua, cháu nhất định đã uống Cửu Chuyển Kim Đan, nhưng bây giờ ông nội chỉ muốn biết, cháu đã bước vào cảnh giới thứ chín rồi sao?”

‘Vẻ mặt của Giang Cung Tuấn tràn ngập đau khổ, nói: “Cảnh giới thứ chín làm gì mà dễ đột phá như thể chứ. Nêu quả thật dễ dàng như thê, trong sách sử sẽ có ghi chép về cường giả cảnh giới thứ chín chứ. Thể nhưng từ xưa đến nay, trong sử ký, không có người nào có thể bước vào.

cảnh giới thứ chín cả “Nói cũng đúng” . Hai người nhỏ giọng nói chuyện. Thời gian đã trôi qua mười phút đồng hồ.

Thể nhưng hiện trường vẫn như cũ, không một ai bước lên vỡ đài. Giang Cung Tuấn cũng cau.

mày. Cứ tiếp tục như này cũng không ổn.

Anh nói lời chào với Giang Thời, đi về chỗ Thiên đang đứng, nói: “Đã mười phút trôi qua rồi, vẫn không thấy ai lên lôi đài, anh thấy sự không lên sao?

“Không” Thiên nói: “Bây giờ tôi mà lên, chính là tự tìm đường chết” Giang Cung Tuấn nói: “Vậy.

thì tôi lên” Thiên cười nói: “Được.” Giang Cung Tuấn thật sự muốn đi lên.

Bởi vì anh đã bước vào đỉnh phong cửu thiên thê, hiện tại chân khí của anh cũng đã đạt đến cảnh giới không thể cao hơn được nữa, cộng thêm việc kiểm thuật của anh cũng đã tăng vọt, anh cũng muốn nhân cơ hội này, thi triển kiểm thuật của mình.

Muốn để cho toàn võ giả thiên hạ thấy, Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiểm là như thể nào. Cơ thể của.

anh lóe lên, trong nháy mắt xuất hiện ở trên võ đài.

“Là Giang Cung Tuấn” “Giang Cung Tuấn chịu không nỗi nữa ra tay rồi “Một năm trước, anh ta lầy được Cửu Chuyển Kim Đan, nghe đồn Cửu Chuyển Kim Đan có thể giúp người ta bước vào cảnh giới thứ chín, một năm trôi qua rồi, anh ta chắc chắn đã uống Cửu Chuyển Kim Đan, cũng không biết bây giờ là cảnh giới gì rồi “Giang Cung Tuấn đã bước vào cảnh giới thứ chín rồi sao?” “Nều thật sự là như thế, vậy đệ nhất thiên hạ này chính là của anh ta rồi.” Giang Cung Tuấn vừa xuất hiện trên lôi đài, bồn phía lập tức truyền đến tiếng nghị luận ầm ï. Mà ở phía dưới. Trằn Phi Hùng của phải Thiên Sơn cũng dẫn theo Trần Vũ Yến đến. “Ba, là Giang đại ca”

Trần Vũ Yến nhìn thấy Giang Cung Tuấn, cũng kích động kêu lên: “Một năm không gặp, không biết bây giờ anh ấy đã đạt đến cảnh giới gì rồi?”

Trần Phi Hùng vừa cười vừa nói: “Đạt đến cảnh giới gì, lát nữa xem là biết liền thôi.” Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía trên lôi đài. Hiện tại Giang Cung Tuấn xuất hiện, bọn họ đang chờ người khiêu chiến. “Ha ha, Giang lão đệ, để tôi tới chiếu cố cậu” Một tràng tiếng cười vang vọng. Ngay sau đó, một ông lão bước lên võ đài. Ông ta là giáo chủ của giáo phái Thái Nhất, tên là Thái Chân.

Thái Chân xuất hiện ở trên lôi đài, vừa cười vừa nói: “Giang lão đệ, tôi cũng không phải đến để tranh ngôi vị đệ nhất thiên hạ với cậu, chỉ là năm gần đây, tôi có lĩnh ngộ được Thái Nhất Kiếm Thuật, ngày đó cậu cũng học Thái Nhất Kiếm Thuật, tôi chỉ muốn xem xem, trình độ kiếm thuật của cậu, chúng ta luận luận bàn một chút, nhưng không bàn sâu, thế nào?”

“Được.”

Giang Cung Tuấn nhìn Thái Chân, vừa cười vừa nói: “Mặc dù không bàn sâu, nhưng ông cũng phải cẩn thận, kiếm thuật của tôi bây giờ, bản thân tôi cũng thấy sợ, tôi cũng lo lắng nhất thời không thu kịp tay, sợ đả thương ông”

“Ha ha.” Thái Chân cười to ra tiếng. Xát! Bỗng rút kiểm tra. Khi ông ta rút kiếm ra, nhiệt độ bên trong tòa lâu đài bỗng chốc tăng vọt. Mà trên người Thái Chân cũng phát ra luồng khí tức cực mạnh. “Thần binh lợi kiếm tốt!” “Cái này, là Liệt Hỏa Kiếm”. Sau khi Thái Chân rút kiếm ra, rất nhiều người phát ra tiếng kinh hộ. Thái Chân một mặt đắc ý, cười nói: “Giang lão đệ, cậu cẩn thận, cái này là Liệt Hỏa Kiếm đấy.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio