Chương : Thập Tứ Kiếm hủy thiên diệt địa
Giang Cung Tuấn bị kiểm khí của Thôn Huyết Kiếm đâm bị thương, trên cánh tay xuất hiện một vết thương máu chảy đầm đìa. Ở trong tình huống bình thường, anh có thể vận chân khí, kiểm soát dòng chảy của máu.
Thế nhưng hiện tại, anh không thể nào kiểm soát được dòng chảy của máu, máu của anh, giống như bị một thứ gì đó hút vào, không ngừng chảy ra.
“Chết tiệt, chuyện này rốt cuộc là sao?”
Trong lòng Giang Cung Tuấn lo lắng.
Anh nhanh chóng lùi lại.
Lùi cách xa ngàn mét.
Mà Ngõa Tư cũng không đuổi theo.
Ông ta đứng cách xa ngàn mét, nhìn Giang Cung Tuấn, cất cao giọng nói: “Giang Cung Tuấn, tôi nói rồi, một khi cậu bị chém trúng, máu cậu sẽ chảy không ngừng, đến khi nào máu trong người cậu chảy hết mới thôi.”
Mặc dù cách một khoảng xa, nhưng Giang Cung Tuấn vẫn có thể nghe thấy tiếng nói của ông ta.
Giang Cung Tuấn nhanh chóng vận chân khí, ngăn máu chảy ra.
Thế nhưng, chân khí của anh dường như không có tác dụng.
Giờ khắc này, anh vội vàng rút ra tám mươi mốt kim nghịch thiên, hạ châm xuống cánh tay bị thương.
Mấy chậm đâm xuống, máu của anh lập tức ngừng chảy.
Anh lúc này mới thở phào một hơi.
Ngõa Tư thấy vậy, vẻ mặt ngập tràn kinh ngạc. “Cái này?”
Ông ta cho rằng Giang Cung Tuấn chắc chắn sẽ chết.
Thế nhưng không ngờ được rằng, Giang Cung Tuấn lại có thể tự cứu mình. “Bây giờ, ông cũng tiếp một chiêu của tôi”
Vẻ mặt của Giang Cung Tuấn bình tĩnh, anh nâng Đệ Nhất Long Kiếm trong tay lên, Đệ Nhất Long Kiếm lúc này trở nên sáng rực, tỏa ra kim quang nhức mắt, giống như một mặt trời nhỏ, đâm vào mắt những người đang xem trận đấu phía xa, khiến bọn họ không thể mở mắt ra được.
Vào thời khắc này, khí tức trên người của Giang Cung Tuấn bộc phát đến cực hạn.
Toàn bộ chân khí trong cơ thể anh, vào thời khắc này, truyền hết vào trong Đệ Nhất Long Kiểm trên tay. Trong khoảnh khác, Thập Tam Đạo Kiếm khí hiện ra.
Thập Tam Đạo Kiếm khí này, dưới sự dẫn dắt của chân khí Giang Cung Tuấn, nhanh chóng hội tụ vào một chỗ, đem chân khí hội tụ thành một trường kiếm.
Thanh kiểm này dài trăm thước, rộng hơn năm mét.
Thanh kiếm này, là do chân khí hội tụ thành, là kiếm khí hội tụ thành, kiểm khí hiện ra, đất trời biến sắc, đất đá một vùng không ngừng bị cuốn lên, theo kiểm khí xoay quanh bốn phía.
“Cái này?”
Ở phía xa, Giang Phùng kinh hãi, không khỏi bật thốt kinh hô: “Thập Tam Đạo Kiếm khí dung hợp, chẳng lẽ đây chính là Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiểm trong truyền thuyết sao?”
“Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiếm Giang Cung Tuấn hét lớn.
Cùng với tiếng hét vang vọng của anh, trường kiểm dài trăm thước nhanh chóng bay ra ngoài, mang theo thể bẻ cọng cỏ khô, kéo cây gỗ mục, mênh mông cuồn cuộn ập đến.
Lúc này, sắc mặt của Ngõa Tư hoàn toàn thay đổi.
Giờ khắc này, ông ta cảm thấy không gian xung quanh đều bị áp chế, ông ta ở trong không gian bị áp chế, cơ thể không có cách nào chuyển động được.
Mắt thấy kiểm khí hội tụ thành trường kiếm muốn tấn công ông ta. “Chết tiệt”
Ở phía xa, phát ra một tiếng chửi mắng.
Cùng với tiếng chửi mắng phát ra, một bóng người nhanh chóng vọt đến, xuất hiện ở trước mặt của Ngõa Tư, đưa tay ra, sức mạnh đáng sợ bao phủ, luồng sức mạnh này tạo thành trận cuồng phong, trực tiếp nghênh đón Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiểm của Giang Cung Tuấn.
Thiện Tuyệt Thập Tứ Kiểm, là hủy thiên diệt địa.
Thế nhưng, người này lại chỉ dựa vào một đôi tay cưỡng ép ngăn cản đòn tấn công của Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiếm.
Kiểm khí tạo thành trường kiểm, vào khoảnh khắc này, liên tiếp vỡ tan.
Ầm ầm!
Sau khi kiểm khí vỡ tan, tạo thành một kiểm khí nhỏ, không ngừng khuếch tán ra bốn phía, trong khu vực này, liên tục bị bắn phá.
Đất cát cuốn lên.
Rất nhanh, khu vực này đã khôi phục sự yên tĩnh.
Giang Cung Tuấn xuất hiện trong đống phế tích, Đệ Nhất Long Kiểm trong tay anh cắm xuống đất, cơ thể anh loạng choạng, cưỡng ép kiên trì, không để bản thân mình ngã xuống.
Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiếm, đã tiêu hao toàn bộ chân khí trong cơ thể của anh, giờ khắc này, anh hoàn toàn kiệt sức.
Anh nhìn về phía xa.
Nơi xa, xuất hiện một ông lão.
Người này mặc trường bào màu đen, bộ dạng rất già yếu, khuôn mặt nhăn nheo, giống như một tờ giấy trắng nhăn nhúm.
Lúc này, khuôn mặt của nhăn nheo của ông ta tái nhợt.
Khóe miệng của ông ta cũng đang rỉ máu. “Cái này?”.
Nơi xa, tất cả mọi người đều nhìn thấy một màn này.
Một kiểm này của Giang Cung Tuấn, quá kinh khủng.
Kinh khủng đến mức, tất cả bọn họ đều cho rằng Ngõa Tư sẽ chết, thế nhưng lại không ngờ được rằng, vào khoảnh khắc chiến đẩu sống còn, bỗng nhiên có một người xuất hiện, ngăn cản Thiên Tuyệt Thập Tứ Kiếm của Giang Cung Tuấn, cứu Ngõa Tư.
Giờ phút này, ngay cả đệ nhất huyết hoàng cũng cảm thấy nghi hoặc.
“Người kia là ai, chẳng lẽ là cường giả ẩn thận trong gia tộc của mình sao? Cái này cũng không khỏi quá khủng bố rồi?”
Ngay cả đệ nhất huyết hoàng cũng không biết người kia là ai, thì những người khác lại càng không biết. “Cảm, cảm ơn bao Ngõa Tư mở miệng.
Đám người lúc này mới hiểu ra, hóa ra người này chính là ba của Ngõa Tự.
Ông ta là con trai của cường giả giết rồng Ngõa Khắc, tên là Ngõa Hác, chính là một cường giả cảnh giới thứ chín đích thực, nhưng ông ta khinh suất, ông ta không ngờ được rằng, một kiếm của Giang Cung Tuấn lại có uy lực lớn đến như vậy.
Lúc này, ông ta cũng đã bị thương.
Giang Cung Tuấn tay chống Đệ Nhất Long Kiểm, chậm rãi đứng lên, nhìn Ngõa Hác ở phía xa, gằn từng chữ chất vấn: “Có ý gì? Một đánh hai sao? Nếu như thế, tôi cũng muốn gọi trợ thủ”
Nói xong, anh nhìn về nơi xa.
Anh nhìn thấy Thiên.
Gọi một tiếng: “Thiên, anh đây là có ý gì, còn muốn ẩn thân đến bao giờ nữa?”
Thiên nghe thấy tiếng gọi, lúc này mới chậm rãi đi ra, xuất hiện ở bên cạnh Giang Cung Tuấn, nhìn anh bằng ánh mắt kì lạ, nhịn không được hỏi: “Anh không sao chứ?”
Vừa nãy, Giang Cung Tuấn thi triển ra một kiếm hủy thiên diệt địa.
Cho dù ở khoảng cách cực xa, hắn ta cũng cảm thấy run sợ trong lòng, nếu hắn ta chiến đấu chính diện với Giang Cung Tuấn, hắn ta tuyệt đối sẽ không thể tiếp nổi một kiếm này.
Một kiếm này gần như có thể giết chết tất cả cường giả từ cấp đỉnh phong cửu thiên thể trở xuống chỉ trong vòng một giây.
Có thể nói, một kiểm này, nếu như không phải là cường giả cảnh giới thứ chín thì hoàn toàn không thể đỡ được.
Mà cường giả huyết tộc lại có thể đỡ được, điều này chứng minh, người xuất hiện là cường giả cảnh giới thứ chín cực mạnh.
Nghĩ đến những thứ này, Thiên cũng không nhịn được mà hít sâu một hơi.
Cảnh giới thứ chín đẩy.
Cái này cũng quá kinh khủng rồi.
Cho dù hắn ta có thực lực như Giang Cung Tuấn, thì cũng chưa hẳn là đối thủ đâu.
Giang Cung Tuấn suy yếu, lúc này bên trong cơ thể của anh trống rỗng, không khác gì so với một người bình thường cả.
Thế nhưng, tình hình bây giờ, anh không thể ngã xuống được.
Anh cưỡng ép nhấc Đệ Nhất Long Kiểm lên, cười nói: “Tôi thì có thể có chuyện gì được cơ chứ, xem ra trong huyết tộc thật sự có cường giả chân chính ẩn thân, người này có thể là cảnh giới thứ chín, hôm nay chúng ta liên thủ, đánh chết cảnh giới thứ chín của huyết tộc”
“Được.”
Thiên hét lớn một tiếng. Lúc này, vẻ mặt của Ngõa Hác nghiêm túc.
Ông ta không ngờ được rằng, Giang Cung Tuấn lại lợi hại đến vậy, thật sự không ngờ, Giang Cung Tuấn có thể đả thương được mình.
Một người trẻ tuổi mà đã mạnh như vậy rồi sao?
Vậy cường giả cảnh giới thứ chín của Đại Lan vẫn chưa hiện thân, rốt cuộc sẽ mạnh đến mức nào.
Bây giờ, ông ta không muốn đánh.
Đây không phải là dự tính ban đầu của Huyết tộc.
Mục đích của Huyết tộc, chính là muốn cổ võ giá của Đại Lan tàn sát lẫn nhau, cuối cùng bọn họ sẽ là ngư ông đắc lợi, một mẻ hốt gọn.
Nhưng bây giờ, cường giả cảnh giới thứ chín của Đại Lan vẫn chưa xuất hiện, chỉ mới có một người cảnh giới thứ tám hiện thân.
Xem ra hôm nay, nhất định phải giao ra máu rồng rồi.
Sau khi nghĩ rõ ràng những điều này, Ngõa Hác bật cười, nói: “Tiểu huynh đệ nói đùa rồi, làm sao lại dám một đánh hai được cơ chứ, chỉ là trong tình huống khẩn cấp vừa rồi, tôi mới ra tay cứu giúp. Nếu như cậu đã đánh bại được cường giả của gia tộc chúng tôi, vậy thì cậu chính là đệ nhất thiên hạ, tộc của chúng tôi đương nhiên sẽ tuân thủ lời hứa, đưa máu rồng cho cậu, đồng thời nói cho cậu biết tung tích của rồng”.
Sự việc phát triển bất ngờ, huyết tộc cũng chỉ còn cách thực hiện phương án thứ hai.
Đó chính là giao đồ ra.
Đem cái củ khoai nóng bỏng tay này giao ra.
Để võ giả Đại Lan tranh đoạt.
Chỉ cần xảy ra tranh đoạt thì nhất định sẽ có người chết. Chỉ cần một võ giả Đại Lan chết, thì đối với bọn họ đều có lợi cả.
Nếu như còn có thể dự cường giả cảnh giới thứ chín hiện thân, như vậy thì càng tốt.