Chương : Thiên bị lừa rồi
Ngõa Nhiên thở dài.
Không có sự phụ mà có thể ở độ tuổi chưa đến ba mươi, có được thực lực như vậy, có thể coi như là hiếm có.
Giang Cung Tuấn không muốn nói nhiều với người Huyết tộc, trực tiếp hỏi: “Máu rồng đâu?”
Tay Ngõa Nhiên phất một cái.
Trên giá ở phía xa, một cái bình nhỏ bằng pha lê bay đến.
Bình này là trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong có một chút máu tươi màu đỏ.
Ông ta đưa cho Giang Cung Tuấn, nói: “Đây chính là máu rồng mà tộc tôi đã lưu giữ lại từ nghìn năm trước, nghe nói máu rồng có thể khiến con người được trường sinh, nhưng, rốt cuộc có phải thật không, thì không ai biết được”
Giang Cung Tuấn nhận lấy, cầm bình pha lê nhìn tỉ mỉ. “Đây là máu rồng sao?”
“Đúng”
“Được rồi”
Giang Cung Tuấn tạm thời cất đi, lại hỏi: “Vậy tung tích của rồng thì sao?”
Ngõa Nhiên lấy trong túi ra một cuộn giấy rất cũ, đưa cho Giang Cung Tuấn.
Giang Cung Tuấn nhận lấy, mở ra nhìn.
Đây là một tấm bản đồ..
Ngõa Nhiên nói: “Đây là bản đồ mà tổ tiên tôi vẽ ra, trong bản đồ của ký hiệu Long vực, mà rồng thì ở trong Long vực. Về phần vị trí cụ thể ở đâu, tôi không biết rõ lắm. Chỉ biết, là ở sâu trong Thái Bình Dương, cậu cầm bản đồ về tự mình nghiên cứu đi”
Giang Cung Tuấn nhìn một lúc, bản đồ rất lớn, xung quanh toàn là biển. Bên trên, còn đánh dấu một số hòn đảo.
Dựa vào công nghệ khoa học bây giờ, muốn tìm thấy Long vực ở trong Thái Bình Dương cũng không phải là chuyện khó.
Anh cất đi, nói: “Nếu là như vậy thì cảm ơn nhiều”.
Anh cầm lên, muốn rời đi.
Nhưng vừa đi được mấy bước, anh đã dừng lại nhìn Ngõa Nhiên, căn dặn: “Có thể tìm cho tôi một cái bình như vậy không?”
Ngõa Nhiên nhìn Giang Cung Tuấn, nghi hoặc: “Làm gì?” Giang Cung Tuấn nói: “Làm cái gì thì ông không cần phải quan tâm”
“Được, tôi lập tức đi sắp xếp”. Sau đó, ông ta đứng dậy, đi sắp xếp. Giang Cung Tuấn cũng không rời đi. Ở lại đợi. Tâm mười phút, Huyết Hoàng đệ nhất xuất hiện, ông ta cầm bình mà Giang Cung Tuấn cần, đưa cho anh.
Giang Cung Tuấn nhận lấy, rút ra Đệ nhất Long Kiếm, vén tay áo lên, rạch một đường trên cánh tay, sau đó bắt đầu lấy máu.
Sau khi đổ đầy bình, anh mới dừng lại, sử dụng chân khí, vết thương trên cánh tay lập tức dừng chảy máu.
Anh nhìn cái bình trong tay một cái, sau khi phân biệt một chút, thì thu lại.
Làm xong mọi thứ, anh mới quay người rời khỏi. Vừa đi ra, đã gặp Thiên. Thiên trực tiếp chặn đường Giang Cung Tuấn, giơ tay ra nói: “Máu rồng đâu?” Giang Cung Tuấn lấy máu của mình ra, lắc lắc trước mặt Thiên.
Thiện giơ tay ra muốn cướp nhưng Giang Cung Tuấn lại nhanh chóng né tránh.
“Giang Cung Tuấn, cậu có ý gì, cậu muốn lật mặt sao?”
Giang Cung Tuấn cười nói: “Sao có thể chứ, đã nói mỗi người một nửa rồi. Chúng ta về phòng trước, tìm người Huyết tộc lấy dụng cụ, tôi sẽ chia một nửa cho ông”
Giang Cung Tuấn quay người rời đi, Thiên nhanh chóng đi theo phía sau.
Rất nhanh đã trở về phòng.
Thiên theo vào.
Giang Cung Tuấn nói: “Đi tìm dụng cụ đi.”
Thiên trực tiếp đi ra ngoài, đứng ở cửa, căn dặn với thị vệ Huyết tộc đi qua cách đó không xa: “Đi tìm cho tôi một dụng cụ đựng máu”
Khi ông ta ra cửa, Giang Cung Tuấn nhanh chóng lấy máu rồng thật ra, giấu dưới gối trên giường trong phòng mình.
Thiên dặn dò một câu xong thì quay người vào phòng.
Giang Cung Tuấn giả vờ đặt Đệ nhất Long Kiếm lên giường, đi qua, ngồi xuống ghế bên cạnh.
Lấy bản đồ ra, mở ra nói: “Đây chính là tung tích của rồng, người Huyết tộc nói, tấm bản đồ này có thể tìm thấy rồng. Ông xem có hiểu không?”
Thiên nhìn một cái, lắc đầu, nói: “Không hiểu, chỉ có thể nhìn ra đây là biển, trên biển có một số hòn đảo”
Nói xong, nhìn Giang Cung Tuấn, hỏi: “Người Huyết tộc không nói vị trí cụ thể sao?”
Giang Cung Tuấn lắc đầu, nói: “Không có”
Thiện cầm bản đồ trên bàn, xem kỹ, một lúc sau, nói: “Vậy chỉ có thể đi về trước, sau đó sử dụng bản đồ vệ tinh để so sánh với từng nơi trên thế giới, chắc sẽ dễ dàng tìm ra thôi.”
“Ừ, đưa tôi xem” Giang Cung Tuấn giơ tay ra. Thiên đưa qua nhưng Giang Cung Tuấn không nhìn, mà là thu lại, nói: “Tôi giữ bản đồ trước, trở về rồi lại nghiên cứu” Thiên cũng không tính toán những cái này. Cho dù biết được tung tích của rồng, một mình Giang Cung Tuấn cũng không thể đi giết rồng được.
Chuyện này cần phải có toàn bộ võ giả Đoan Hùng cùng đi mới có cơ hội, hơn nữa cũng chỉ là có cơ hội.
Hai người đợi ở trong phòng một lúc, người của Huyết tộc đã mang dụng cụ đến.
Giang Cung Tuấn cẩn thận mở dụng cụ ra, chia cho en một nửa máu.
Sau đó cười nói: “Máu rồng đã đưa cho ông rồi, giao dịch của chúng ta đến đây là kết thúc”
Thiên cầm bằng hai tay, giống như bảo vật vậy. “Rồng… máu rồng, cuối… cuối cùng cũng đến tay rồi, mình có hi vọng đột phá Cảnh giới thứ chín rồi” Ông ta kích động đến giọng nói cũng run rẩy. Mà Giang Cung Tuấn cười nhạt. Mặc dù anh không biết máu rồng mà Huyết tộc đưa cho anh là thật hay giả, nhưng, máu anh đưa cho Thiên là giả. “Được rồi, không có chuyện gì nữa thì ông về trước đi. Tôi muốn nghỉ ngơi một chút. Trận đại chiến này, tôi cũng có chút mệt rồi”.
“Được.”
Thiên cũng không ở lại. Ông ta nóng lòng muốn đi luyện hóa máu rồng.
Thiên vừa rời khỏi, Giang Cung Tuấn cầm lấy máu rồng thật rời khỏi phòng, đến phòng của Giang Thời. Trong phòng, Giang Thời đang ngồi xếp bằng. “Ông nội”
Giang Cung Tuấn gọi một tiếng. Giang Thời mở mắt ra, hỏi: “Sao vậy, có chuyện sao?”
Giang Cung Tuấn nhanh chóng đưa máu rồng cho ông ấy, nói: “Ông nội, đây là máu rồng mà Huyết tộc đưa cho cháu, cháu đưa cho ông bảo quản trước. Ông mang theo máu rồng rời khỏi trước đi, trở về Đoan Hùng thì đợi cháu, đợi sau khi cháu trở về Đoan Hùng, ông lại đưa cho cháu”
“Được.” Giang Thời cất đi.
Giang Cung Tuấn cũng không nói nhiều, quay người rời đi.
Sau khi anh rời đi, Giang Thời cũng đứng dậy, gọi điện thoại, căn dặn: “Rút lui trước”.
Giang Cung Tuấn nhanh chóng trở về phòng, sau khi về phòng, anh lấy máu của mình, giả vờ đang xem.
“Rầm”
Không lâu sau, cửa phòng bị đẩy ra.
Thiên tức giận trùng trùng xông vào, mắng: “Giang Cung Tuấn, cậu lừa tôi?”
Giang Cung Tuấn nhìn anh ta, nghi hoặc nói: “Sao vậy?”
“Máu rồng là giả”
“Không thể nào”
Giang Cung Tuấn đứng dậy, nói: “Đây là máu rồng là Huyết tộc đích thân đưa cho tôi, sao có thể là giả được?”
“Thật sự là giả, sau khi tôi uống vào, không hề có bất kỳ hiệu quả nào cả “Chết tiệt”
Giang Cung Tuấn cũng mắng, nói: “Bị Huyết tộc lừa rồi”
“Mẹ nó!” Thiên tức giận chửi, toàn thân dâng lên khí tức đáng sợ.
“Chúng ta đi tìm người Huyết tộc tính sổ”
Giang Cung Tuấn kịp thời ngăn lại, khuyên: “Ông muốn chết sao mà đi tìm Huyết tộc tính sổ?
Đây là địa bàn của Huyết tộc đấy, hơn nữa trong Huyết tộc có cường giả Cảnh giới thứ chín, lẽ nào ông cho rằng, ông có thể đánh được cường giả Cảnh giới thứ chín sao?”
“Bốp.”
Nói xong, anh đập mạnh một cái, máu trong tay rơi xuống đất. Thiên hỏi: “Vậy phải làm sao?”
Giang Cung Tuấn thở dài nói: “Chuyện đã đến nước này, chỉ có thể nhìn thôi.”