Chương : Ở lại thanh lọc ma khí
Người thủ hộ tàng kinh các biết, tiềm lực càng lớn thì sau khi nhiễm máu Tứ Thụy Thủ tương lai sẽ càng kinh khủng hơn. Cô ấy rất muốn giết Đường Sở Vi. Thế nhưng đây lại là một trong những võ giả có tiềm lực nhất của nhân loại. Hiện giờ giết đi chính là tổn thất của nhân loại.
“Bây giờ ma khí vẫn còn rất yếu, còn có cách để hóa giải” Cô ấy nhỏ giọng lẩm bẩm.
Bên ngoài, Giang Cung Tuấn giống như phát điện, không ngừng công kích lên cửa đá.
Ngay đúng lúc này, cửa đá bỗng nhiên mở ra. Một cô gái váy trắng đi ra, cô ấy vừa xuất hiện, một đạo kiểm khí đã bổ lên người. Nhưng kiểm khí đáng sợ vừa đi đến trên đỉnh đầu cô ấy thì biến mất trong nháy mắt. Kiếm khí của Giang Công Tuấn không tạo thành bất cứ thương tổn gì với cô ấy. Cô ấy nhìn Giang Cung Tuấn và Bách Hiểu Sinh đang đứng ở cửa.
Rốt cuộc cô là ai?” Giang Cung Tuấn đỏ mắt, lớn tiếng nói: “Mặc kệ cô là ai, hôm nay cô nhất định phải thả Sở Vi ra, nếu không tôi liều mạng với cô”
Cô gái khẽ nhấc bước chân đi về phía Giang Cung Tuấn, nhìn anh một cái, thản nhiên nói: “Không cần lo lắng, tôi sẽ không lấy mạng cô ta.”
Nghe vậy, Giang Cung Tuấn thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bách Hiểu Sinh đứng ra nói: “Thủ hộ đại nhân, cô đúng là người tốt”.
Cô gái hơi phất tay ngắn lời của ông ta. Cô ấy nhìn Giang Cung Tuấn nói: “Tuy tôi không giết cô ta, nhưng từ hôm nay trở đi, cô ta bắt buộc phải ở lại chỗ này, tôi phải dùng phương pháp đặc thù để thanh lọc ma khí trong cơ thể cô ta.”
“Gì cơ?” Giang Cung Tuấn kinh hoảng hỏi: “Ở lại chỗ này ư?”.
Cô gái chậm rãi gật đầu nói: “Cậu không biết ma khí đáng sợ thế nào đâu, thừa dịp bây giờ ma khí còn chưa thành, còn có biện pháp hóa giải.
Nếu ma khí đại thành thì làm gì cũng đã muộn. Còn nữa, sau này gặp được người có ma khí có thể mang đến đây, tôi sẽ nghĩ biện pháp để thanh lọc ma khí trên người bọn họ”.
Nghe vậy, Bách Hiểu Sinh nhìn Giang Cung Tuấn một cái. Giang Cung Tuấn cũng ăn nội đan của Linh Quy, hấp thụ long huyết, thậm chí khi có long huyết, phượng huyết lại còn hấp thu phượng nguyên. Nhưng sao trên người anh lại không có ma khí?
Thấy vậy, ông ta nhìn cô gái, hỏi: “Thủ hộ đại nhân, cô có thể cảm ứng được sự tồn tại của ma khí không?” “Đương nhiên” Cô gái gật đầu nói.
“Vậy tôi cũng từng uống máu kỳ lân, mà Giang Cung Tuấn cũng ăn long huyết và một ít phượng huyết thì sao?” Bách Hiểu Sinh nói ra nghi hoặc trong lòng.
Người thủ hộ nói: “Ma khí chỉ nhằm vào người tài giỏi chân chính, người tài giỏi như vậy muôn đời khó gặp. Người như vậy, một khi bước vào Thần Thông Cảnh sẽ lĩnh ngộ đến Tuyệt Thế Đại Thần Thông. Các người là ai? Chỉ là người thường, ma khí sẽ không có ảnh hưởng lớn đối với các người, kẻ địch tạo ra ma khí, chủ yếu là nhằm vào thiên tài chân chính”.
Giải thích như vậy, Bách Hiểu Sinh thoáng xấu hổ. Ông ta cảm thấy, khả năng của ông ta vẫn rất lớn. Ít nhất trước mắt là người thứ nhất trên trái đất. Mà tiềm lực của Giang Cung Tuấn cũng rất lớn, thời gian tu luyện rất ngắn, nhưng hiện giờ đã giải được tầng xiềng xích thứ hai rồi.
Bách Hiểu Sinh chỉ vào Giang Cung Tuấn hỏi: “Cậu ấy thì sao? Cô có cảm ứng được ma khí trên người cậu ấy không?”
Cô gái liếc mắt nhìn Giang Cung Tuấn một cái, một lúc lâu sau lắc đầu nói: “Một chút nhỏ, chút ít ma khí này ảnh hưởng rất nhỏ với cậu ta, không cần phải lo lắng cậu ta sẽ nhập ma”
Bách Hiểu Sinh lại nói: “Hiện giờ trên trái đất xuất hiện rất nhiều người từ ngoài đến, phong ấn sắp mở ra rồi, lần này tôi đến là muốn tìm kiếm mấy bản công pháp tu luyện, hy vọng đại nhân có thể cho phép” Bách Hiểu Sinh nói ra mục đích tới đây.
Cô gái lại thản nhiên nói: “Bây giờ còn chưa phải lúc, người bên ngoài còn chưa có cách nào lấy được bí kíp trong tàng kinh các.”.
“Cái này…” Bách Hiểu Sinh có hơi sốt ruột nói: “Hiện giờ trái đất đều sắp rối loạn rồi, chúng tôi nhất định phải bồi dưỡng mấy cao thủ siêu cấp để bảo vệ”
Tình huống trên trái đất, cô gái cũng hiểu rõ. Hiện giờ đơn giản cũng coi như là hòa bình.
Cô ấy nghĩ nghĩ, nói: “Nếu đã như vậy thì đi theo tôi”
Nói xong cô ấy xoay người đi vào trong cửa đá. Bách Hiểu Sinh và Giang Cung Tuấn đi theo phía sau.
Bên trong, Đường Sở Vi đang bị nhốt trong lồng sắt. Lúc này máu trong cơ thể cô đã bình ổn lại, cũng khôi phục lý trí, thấy Giang Cung Tuấn lập tức gọi: “Ông xã”.
Cô muốn đi qua nhưng vừa đến gần lồng sắt thì giống như bị điện giật, cô không khỏi lùi lại sau.
“Tiền bối, đây là?” Giang Cung Tuấn nhìn Đường Sở Vị trong lồng sắt, sau đó lại nhìn về phía cô gái, mang theo vẻ cầu xin nói: “Có thể thả vợ tôi ra được không?”
Cô gái phất tay một cái, trong lòng bàn tay toát ra kinh lực mạnh mẽ. Lồng sắt nháy mắt biến mất trong vô hình. Một màn này khiển Giang Cung Tuấn chấn động. Đây là bản lĩnh nghịch thiên thế nào chứ?
Đường Sở Vì nhanh chóng đi về phía Giang Cung Tuấn kéo lấy tay anh.
Giang Cung Tuấn nhìn cô gái, hỏi: “Thật sự phải để Sở Vị ở lại chỗ này ư?”
Cô gái nặng nề gật đầu, nói: “Cái này cũng là vì tốt cho cô ta, cũng là tốt cho nhân loại trái đất. Ở chỗ này, tôi có thể nghĩ cách thanh lọc ma khí trong cơ thể cô ta”.
Giang Cung Tuấn hỏi: “Vậy, vậy phải mất bao lâu?
“Không biết, nhiều nhất là tám đến mười năm, ngắn nhất thì ba đến năm năm”
“Hả? Lâu như vậy ư?”
Đường Sở Vi vẻ mặt lơ mơ không biết đã xảy ra chuyện gì, hỏi: “Ông xã, sao vậy?”
Giang Cung Tuấn nói: “Đây là người thủ hộ tàng kinh các trên trái đất, cô ấy nói ma khí trong cơ thể em quá nặng, cần phải để em ở đây thanh lọc ma khí trong cơ thể”.
Nghe thấy vậy, Đường Sở Vi cau mày lại. Cô gái cũng nói ra tính nghiêm trọng của sự việc.
“Cô tên là Sở Vị đúng không? Hiện giờ ma khí trong cơ thể không có ảnh hưởng rất lớn với cô, nhưng khi tu vi của cô tăng lên, ảnh hưởng của nó sẽ càng lúc càng lớn. Tương lai cô sẽ bị ma khí cắn nuốt, hoàn toàn nhập ma, là một công cụ giết hại nhân loại. Thể cho nên cô phải ở lại chỗ này”
Trên mặt Đường Sở Vi mang theo chút khó xử, cô không muốn xa Giang g Tuấn. Thế nhưng người thủ hộ đã nói nghiêm trọng như vậy, cô cũng không muốn bị người trong thiên hạ nghĩ mình là ma đầu. Đường Sở Vị kéo chặt tay Giang Cung Tuấn khuyên: “Ông xã, không sao đâu. Chỉ vài năm mà thôi, chúng ta đều là người sống lâu, chút thời gian này không là gì cả”.
Đường Sở Vị đã quyết định ở lại đây. Mà cô gái cũng rất vui mừng. Có Đường Sở Vi phối hợp, vậy thì mọi chuyện sẽ dễ hơn nhiều.
Ngay sau đó, cô ấy tùy tiện vung tay lên. Chính giữa tầng thứ nhất tháp ngầm nhảy mắt xuất hiện một tảng đá. Tảng đá cao hai mét, tỏa ra ánh sáng xanh, bên trên có một vài chữ viết thần bí.
“Đây là gì? Ba người đồng thời lên tiếng hỏi.
Cô gái nói: “Đây là đá tiềm lực, dùng hai tay áp lên trên tảng đá là có thể kiểm tra ra tiềm lực. Tiềm lực khác nhau có thể đi vào trong tháp khác nhau. Nếu không có tiềm lực, vậy thì sẽ không được tàng kinh các cho phép, không thể có được công pháp tu luyện. Nếu tiềm lực đủ lớn, vậy thì có thể tiến vào tầng thứ chín của tháp ngầm. Công pháp tu luyện trong tầng thứ chín tháp ngầm đều là tuyệt học vô địch tổ tiên trái đất để lại, mỗi bộ tuyệt học đều có lại lịch rất lớn”
“Vốn dĩ hiện giờ không phải là thời cơ tốt, nhưng nếu các người đã đến rồi thì để các người thử một chút vậy. Có thể có được bí kíp tu luyện là tốt nhất, nếu không thể có được cũng đừng nản lòng. Dù sao chỗ này đều chuẩn bị cho thiên tài nhân loại chân chính, không phải ai cũng có cơ hội được cho phép, có được bí kíp tu luyện”
Giang Cung Tuấn đẩy đẩy Đường Sở Vi, nói: “Bà xã, em thử trước đi”
Đường Sở Vi cũng rất mong chờ. Đều nói tiềm lực của cô cực kỳ lớn, nhưng rốt cuộc đây có phải thật hay không? Cô có thể được cho phép đi vào trong tàng kinh các, lấy được bí kíp tu luyện không? Cô mang theo tâm trạng lo lắng chậm rãi đi đến chỗ tảng đá.