Chín Vị Tiên Nữ Xinh Đẹp Của Tôi

chương 19: diệp tu giờ ở đâu?

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chấp pháp đội nắm giữ trong tay quyền hành luật pháp của Thánh cung Thiên Nguyên, hơn nữa thực lực của Lâm Mặc bây giờ đã là Tinh Thể Cảnh tầng thứ sáu, cộng thêm hắn ta còn luyện nhiều bí kíp võ công, thực lực chắc chắn đã đạt tới tám chín vạn cân sức mạnh.

Nếu ra tay có thể sẽ khiến Diệp tu tan xương nát thịt mất.

Vẻ mặt của Lâm Mặc cực kỳ hung hãn, từ khi trở thành đệ tử của chấp pháp đội, hắn ta chưa bao giờ phải chịu sỉ nhục như thế này.

Từng tầng tinh lực trong người Lâm Mặc đột nhiên bộc phát ra bên ngoài, ngay sau đó năm ngón tay của hắn ta biến thành móng vuốt sắc nhọn, trực tiếp bổ nhào về phía lưng Diệp Tu.

Lâm Mặc đã ra tay, đám người dường như có thể thấy được cảnh tượng Diệp tu nằm rạp trên đất cầu xin tha thứ.

Tuy nhiên, chỉ trong chốc lát, cơ thể Lâm Mặc đột nhiên cứng đờ lại.

Trên mặt hắn ta lộ rõ ra vẻ đau đớn và vặn vẹo không ngừng.

Bởi vì Diệp Tu đã nhanh chóng xoay người lại, bắt lấy cánh tay của Lâm Mặc.

Hắn ta kinh hãi nhìn Diệp Tu, đồng thời cảm nhận được rõ ràng một luồng sức mạnh khổng hồ thâm nhập vào cánh tay, tưởng chừng như chỉ cần Diệp Tu dùng chút sức lực cũng có thể khiến tay hắn ta nát vụn, luồng sức mạnh này tuyệt đối vượt qua chín vạn cân.

“Chấp pháp đội có thể ra tay bừa bãi mà không phân rõ trắng đen hay sao?”

“Mắt chó nào của ngươi nhìn thấy ta đi cửa sau?”

Sau đó, dưới ánh mắt sợ hãi của đám người, Diệp Tu nhẹ nhàng nhấc bổng Lâm Mặc lên không trung rồi đập hắn ta thẳng xuống đất.

Rắc rắc!

Người nào cũng có thể nghe được tiếng xương gãy gòn tan.

Nhìn thấy cảnh tượng này, cả đám người đều cực kỳ hoảng sợ, Lâm Mặc vốn là cường giả Tinh Thể Cảnh tầng thứ sáu, nhưng rơi vào tay Diệp Tu lại dễ dàng bị hạ gục như vậy.

Với sức mạnh đáng sợ như thế, còn cần phải đi cửa sau sao?

Lâm Mặc không ngừng lăn lộn trên mặt đất, rôi thống khổ hét lên: “Bất luận thế nào đi chăng nữa, ngươi dám ra tay với đệ tử của chấp pháp đội thì đã phạm luật rồi.”

Diệp Tu mỉm cười: “Đệ tử của chấp pháp đội đáng giá như vậy sao? Không thể động được nữa nhỉ? Ta nói cho ngươi biết, cho dù hôm nay thiên vương lão tử có đến đây mà muốn ngồi lên đầu ta, thì nhất định phải suy nghĩ kỹ càng đến hậu quả mà mình phải gánh chịu.”

Nghe thấy những lời này, đám người bắt đầu tự hỏi, đây có thật sự là nhi tử ngu ngốc của trấn quốc tướng quân Vương triều Thương Long hay không?

Điên mất rồi! Chấp pháp đội mà cũng không thèm để vào mắt.

Lâm Mặc vẫn đang la hét thảm thiết, nhưng Diệp Tu cũng không để ý tới hắn nữa.

Mặc dù hắn xuyên đến đây, nhưng lúc này hắn hiểu rất rõ điều cần nhất ở thế giới này chính là thực lực, nếu không có thực lực ai cũng có thể đứng trên đầu trên cổ hắn, nếu muốn được người khác tôn trọng, chỉ còn cách dùng nắm đấm để nói chuyện mà thôi.

Diệp Tu đi lên tầng ba, liếc nhìn bảng cáo thị: “Muốn bước vào tầng ba cần ít nhất 10 vạn cân sức mạnh.”

Diệp Tu chẳng hề nghĩ ngợi gì, trực tiếp dùng ngón tay gõ nhẹ vào kết giới, rồi bước vào tầng ba trước ánh mắt sững sỡ của nhiều người.

Ở tầng một.

Cảnh Nguyên trưởng lão vừa mới nhắm mắt lại, bỗng nhiên cảm thấy rùng mình, có người đã phá vỡ kết giới tầng

hai để tiến vào tầng ba.

Phản ứng đầu tiên của ông chính là “sẽ không phải lại tên tiểu tử đó nữa chứ?”

Sau đó ông ấy bước lên tâng hai.

Vừa lên đến tầng hai Cảnh Nguyên trưởng lão đã nhìn thấy Lâm Mặc nằm sõng soài trên mặt đất.

Ông ấy nhanh chóng kiểm tra vết thương của hắn ta và phát hiện xương cánh tay phải đã bị gãy hoàn toàn.

“Cảnh Nguyên trưởng lão, ngài phải làm chủ cho ta. Diệp Tu dám công khai tấn công ta trong Thiên Nguyên bảo tháp, còn phế một cánh tay của ta.” Lâm Mặc khóc lóc nói.

“Là Diệp Tu làm sao?!” Đồng tử của Cảnh Nguyên trưởng lão đột nhiên co rút lại.

Lâm Mặc đã là Tinh Thần Cảnh tầng thứ sáu, khi bộc pháp toàn bộ sức lực thì có thể đạt đến tám vạn cân sức mạnh. Thế nhưng cánh tay hắn ta lại bị Diệp Tu bẻ gấy, hơn nữa vết thương cực kỳ nghiêm trọng.

“Diệp Tu giờ ở đâu?” Cảnh Nguyên trưởng lão hỏi.

Lâm Mặc cười khổ nói: “Hắn đã phá bỏ kết giới, bước lên tầng ba rồi.”

“Cảnh Nguyên trưởng lão, ngài nhất định phải làm chủ cho đệ tử, đệ tử chỉ hoài nghi hắn đi cửa sau nên mới muốn mang hắn về chấp pháp đội, không ngờ rằng hắn lại ra tay tàn độc đến như vậy?”

Lâm Mặc còn chưa nói xong, Cảnh Nguyên trưởng lão đã đi tới tầng ba, chỉ để lại hai chữ: “Đáng đời!”

Trong lòng Cảnh Nguyên trưởng lão bây giờ như có trăm mối tơ vò, sự việc hôm qua Diệp Tu bị đuổi ra ngoài trở thành đệ tử ngoại môn đã khiến mọi người bán tán xôn xao. Vậy thì chỉ trong một ngày ngắn ngủi, hắn làm sao có thể đạt được 10 vạn sức mạnh, phá vỡ kết giới để tiến vào tầng ba?

Ánh mắt của Cảnh Nguyên trưởng lão chợt lóe lên, lẽ nào tiểu tử này chỉ là giả vờ thôi sao?

Khi ông ấy lên tới tầng ba, một luồng sáng chói lóa đến mức Cảnh Nguyên trưởng lão không thể nào mở được mắt.

Lúc sau, thì ông ấy mới có thể nhìn thấy Diệp Tu đứng cách đấy không xa, toàn thân đang tỏa ra kim quang sáng rực.

Cảnh Nguyên trưởng lão đã sống mấy trăm năm, đã từng nhìn thấy rất nhiều chuyện kì quái trên đời, nhưng khi nhìn thấy kim quang sáng rực này, thì ông ấy hoàn toàn chết lặng.

Đấy chẳng phải là bí kíp võ công hoàng cấp thượng tầng Kim Cương Quyền đó sao?

Hơn nữa còn tỏa ra kim quang vàng rực như vậy, khẳng định đã đạt đến cấp độ viên mãn của Kim Cương Quyền rồi!

Chết tiệt, tên tiểu tử này rốt cuộc là yêu quái phương nào vậy?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio