Chính Là Nó

chương 20: chương 21

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Xem ra cô cũng hâm mộ hắn như những đứa con gái khác-Thành tự nhiên buột miệng.

-Hê đừng nói là anh thích tôi nhá, không được đâu.-Nguyên cười đùa hắn

-Sau những ngày gần đây tôi nhận ra mình chỉ là con tốt trong kế hoạch ôm mộng lớn của cha, tôi chả có lý do gì

để đối đầu với hắn, nhưng cũng hơi ghen tị là hắn làm bao nhiêu đứa con gái say như điếu đổ.

-Trừ tôi-Nguyên gạt phắt lời Thành.-”Trong chuyện này Hoàng Nam hay hắn đều không có lỗi gì cả chỉ tại bà Kim điên vì yêu”-nó đờ người ra.

-Cô không sao chứ có chắc là không cần băng bó gì không thế ?-Thành có vẻ lo cho nó.

-Cảm ơn anh, đúng là bạn tốt.Hè hè-nó nhe nhởn

-Tôi hơn tuổi cô, dám xưng bạn bè với tôi hả?-Thành trố mắt nhìn nó.

-Anh định không đối đầu với Hoàng Nam vậy anh làm gì?

-Tôi sẽ sang Mỹ, rồi tiếp quản công ty của nhà tôi bên đó.

-Nhà giàu sướng thật đấy cứ không gặp chuyện không đâu là chạy ra nước ngoài ý.

Blapblap….chuông điện thoại nó reo…

-Tối nay con đừng ở nhà riêng nữa, ông cho thằng Tùng tới đón về nhà vài hôm,ông phải sang châu Phi gấp mấy ngày tới không cần đi học ta sẽ cho tăng cường người bảo vệ con.-Ông Thái nói gấp rồi cúp máy luôn

-Ơ…ông….sao…-nó không kịp nói gì thêm.

Chuyện gì vậy? lòng nó hơi lo cho ông, mỗi lần ông nói sang châu Phi toàn là chuyện thanh toán lẫn nhau của mấy băng đảng xã hội đen.Trước lúc đón nó về thì ông Thái đang hoạt động trong tổ chức Gấu đen cũng uy tín lắm nhưng sau này ông lại về nước thành lập công ty riêng còn hoạt động ngầm bên dưới thì nhay không nó không hay biết gì.

-Tôi phải giải quyết nhanh việc này rồi phắn đây-nó nghĩ phải nói ra sự thật để bọn này không còn hiểu lầm nhau nữa.

-Anh đi cùng tôi đi gặp Hoàng Nam luôn nhá.

Nó cùng Thành đi tới căngtin.

Xoay lại đồng hồ lúc nó bị Hạnh gọi đi.Tại căng tin chỗ của Hoàng Nam.

(Đặc điểm chung: căngtin nơi luôn xảy ra mấy cuộc hỗn chiến )

-Anh Nam em rất nhớ anh-Tiểu My nói rồi chạy tới ôm chầm lấy Nam

-Nhìn thấy buồn nôn-Khánh bực mình

-Sao anh về giữa chừng thế này,không phải tháng nữa mới xong việc hay sao?-Luân

-Thấy nhớ mấy em nên anh về thế thôi-Nam

-Thôi xin nhớ ai chứ đứa em-Khánh đưa tay chỉ cả thằng bạn.

-Anh đói lắm rồi vừa bị thầy gọi, tha cho anh đi mà Khánh-Nam năn nỉ

-Nhìn chỉ muốn đấm có còn ra dáng đàn anh không thế kia.

-Lúc anh đi không có gì xảy ra chứ-Nam

-Có sao không Tiểu My bị..-My nháy mắt nhanh với Khánh làm Nam nghi ngờ

-Không có gì trường ta có học sinh mới vào ý mà, em tưởng anh lên chỗ hiệu trưởng nhận hồ sơ của cô ta-Duy

-Đâu, thế cô bé ấy không có vấn đề gì chứ?-Nam

-Nói đến cô ta làm gì cho bẩn mồm-Khánh liếc Duy

-Cậu có quyền trách người ta hả, cũng vì nuôi sống bản thân thôi mà-Duy

-Sao mà lại cãi nhau thế, cô ấy mang trọng tội hả, đem ra pháp trường của bang xử luôn nhá-Nam quan sát Khánh.

-Đúng vậy cho cô ta ra khỏi trường lun-Luân

-Ấy..tớ..chỉ..-Khánh ấp úng.

-”Quan tâm đến người ta lại còn ra vẻ”-Luân

-Em thích cô ta hả?-Nam hỏi đểu Khánh

-Cô ta á..xứng với em sao ?-Khánh nhếch mép

-Tôi không còn gì để nói với cậu-Luân bộp vai Khánh.

-Có vẻ cô ta rất thân với Đại Thành-Duy

-Cậu ấy quá ngây thơ-My

-Sao các em không kéo cô ta ra khỏi hắn, con người gian xảo vậy mà để yên sao?-Nam quan tâm

-Cô ta tự nguyện thôi, anh trách gì bọn em-Khánh.

Chả ai nói với ai câu gì chúng chọn đồ ăn rồi mỗi người một suy nghĩ.

Chap

-Cô em chuẩn bị tinh thần bay khỏi Trái Đất chưa? Hảo cô nương nói đúng một câu rồi lướt đi trước mặt nó để lại kẻ đang đầu óc trên mây chả hiểu gì.

Căng tin bé nhỏ đây nè.

-Tôi thề với anh là tôi phải lột da tên…tên…-nó mở mắt to hết cỡ để nhìn cho ra cái thằng con trai đang ngồi cạnh đứa kia.

-Đại Thành…anh ta…là..là ..Trần Hoàng Nam hả? -nó lắp bắp đưa tay chỉ tên Nam.

Giờ thì sự xuất hiện của nó làm Nam sững sờ, bốn mắt nhìn nhau.Không có con mi nào chớp.

Bối cảnh bi giờ : Khán giả theo dõi tận tình, cả người Evil bang đều đứng dậy ra khỏi bàn chỉ còn Nam đứng đó.

-Anh Nam sao vậy ?-My giật tay áo của Nam, hết nhìn nó lại nhìn Nam.

-Cô tới đây làm gì, phải biết đâu là chỗ mình nên đứng chứ?-Khánh quát lên hỏi nó( tự dưng nổi giận).

-Tên thiếu gia nhà họ Trần đây sao?-mắt nó vẫn nhìn chằm chằm Nam chả biết hỏi ai.

-Rất hân hạnh-Nam nhếch mép cười nó.

Nói rồi Nam đưa chân đạp ngay cái bàn vừa ngồi chạy thẳng tới phía Nguyên.( bàn đá chân sắt ý ).

Nó cứng đông cả người, -” hắn ta muốn giết mình sao “-như có một dòng điện xẹt qua người nó.Nhìn nhanh thế trận nó đưa tay trái ra trước chặn cái bàn kia lại khỏi va vào người nhưng cú đá của hắn cũng mạnh đó nó bị sượt chân cái bàn đẩy nó về phía sau va mạnh lưng vào tường, (vừa bị tẩn xong )chân nó khụy xuống.

-Mày làm cái quái gì vậy Nam, cô ấy vừa bị..-câu nói của Thành bị nó chặn ngay lại.

-Công lực mạnh đấy nhỉ-Nguyên nhếch mép cười, chỉnh lại bàn tay hơi tấy.

Bọn Tiểu My chả hiểu gì, tại sao mới gặp Nguyên mà anh Nam lại cố ý làm thương nó.

Nguyên lật đật đứng dậy , Nam theo đà đấm thẳng mặt nó, may nó tránh được luồn ra sau Nam.

Dừng vài s hai bên nhìn nhau.

Nam cố ý đánh vào tay phải vì biết giờ điểm yếu của nó( lúc nãy bị bọn kia dùng gậy đập vào đầu nó giơ tay đỡ).

đấu tay đôi, nó chỉ muốn né tất cả các đòn của Nam nhưng… BỐP… nó bị đấm vào mặt một lần nữa máu chảy ra từ khóe miệng nó.

-Anh Nam dừng lại đi Nguyên là bạn em mà-My hét lên

-Cô ta không đánh lại được anh đâu-Khánh hơi lo cho nó.

-Cô ấy vừa bị thương sao cậu lại nặng tay thế-Thành cũng không ngồi yên.

Cả căng tin xôn xao, một người như Nam lại đi đánh con gái không thể chống cự ư…

-Đánh trả đi-Nam quát nó.

Lau vết máu trên miệng, nó xông thẳng tới phía Nam nhằm vào điểm yếu của hắn ( giờ nó không đủ lực đánh hắn đành chọi vô điểm yếu mới mong thắng )

Nam hụt người dạng chân ngáng chân trụ của Nguyên, nó đập tay vào vai hắn bật người ra sau, đạp vào lưng

hắn, Nam bất ngờ bị ngã về trước chống tay xuống sàn nhìn nó.Nguyên thở dốc lấy hơi.

Mọi người quan sát theo từng bước đánh của hai đứa nó.

Nam lại thẳng tiến lao tới người nó, tay vuốt mái tóc rồi nó thu lại trước người mắt quan sát chuyển động của Nam.

.... s Nam đã khụy nằm ngửa mặt lên trần nhà.Nguyên hoa hết cả mắt tay đứng chống gối cười hắn.

Lúc Nam lao tới chỗ nó, xác định đứng hướng nó xoay người luồn qua vai Nam vung tay trái dồn lực bập vào chỗ hiểm sau gáy.

Nam nằm cười lớn, làm mọi người đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.Cả bọn há hốc mồm.

-Nó biết võ.-Hạnh quan sát nãy giờ mới tỉnh mộng.

-Cô..cô..ta-Khánh lắp bắp

-hạ gục đại ka của mình-Luân tiếp lời Khánh

Nguyên tới giơ tay kéo Nam lên trông hắn như thằng bị hâm ý cứ ôm bụng cười.

-Cười đủ chưa?-nguyên nhăn mặt kéo một cái ghế gần đó ngồi lên

Có lẽ hai đứa nó vừa đánh nhau vừa bảo vệ của công.

-Quá khứ hiện về-Nam thôi cười đứng cạnh nó.

-Đến năm sau chắc vẫn thế-Nam

-Chắc không có tiến bộ rồi đó-Nó cười Nam.

Nghe xong câu đó Nam ôm chầm lấy nó, cả căng tin phen nữa giật mình.

-Chuyện này là sao anh Nam, giải thích đi chứ?-My chạy tới gạt Nam ra khỏi nó.

-Bảo vệ người yêu ghê-Nguyên lắc đầu nhìn My

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio