Buổi chiều cả trường vẫn học bình thường. Sau khi tan học, hắn đưa nó về biệt thự giao phó cho bà Hiền. Vì bữa tiệc tổ chức vào 6h tối nên mọi thứ cần chuẩn pị rất gấp.-Bác ơi!-Nó kéo kéo tay bà Hiền
-Sao con?
-Làm giản dị một chút ạ.
-Trời ơi, tưởng j. Con ko cần nói bác cũng làm z. Con rất khác các tiểu thư nhà giàu kia và con vs ta rất hợp nhau. Đó cũng là lí do ta rất thích con. Con cứ yên tâm. Bà Hiền bắt tay vaaof công việc của mk. Mái tóc hung đỏ đc làm vài lọn xoăn ở đuôi và tết mái. Khuôn mắt đc trang điểm theoo phong cách tự nhiên. Chiếc váy do chính tay mama nó thiết kế. Quả là 1 món quà ý nghĩa. Chiếc váy có tay sát nách, phần chân váy đc chia làm 2 lớp. Lớp trong ngắn đến đầu gối màu tím nhạt cùng vs màu phần thân váy, lớp ngoài làm bằng vải lưới màu trắng vs những bông hoa nhỏ cách điệu. Chiếc giày pha lê cao 10cm càng tôn lên vóc dáng của nó. Đó cũng là món quà của bà Hiền (Mama ck tương lai). Nhìn nó vừa xinh đẹp vừa kiều sa thêm chút j đó dịu dàng và quyến rũ. Thật ko thể chê vào đâu đc.
-Xong rồi.-Bà Hiền vươn vai rồi quay sang ngắm nghía nó:-Chà! Đẹp quá, cute quá, xinh quá đi! Công chúa nhỏ của ta hôm nay vượt cả tiên nữ về sắc đẹp luôn òi nè. Chắc nhìu người chết vì con lắm đây. Con có hài lòng ko?
-Dạ có ạ. Bắc cứ quá khen. Con cảm ơn bác nhìu. Nhất là đôi giày này, rất tinh sảo.
......Cốc........Cốc........Cốc.......
-Vào đi!-Bà Hiền nói. Hắn bước vào
..........Đơ...............Ngờ nghệch....................Bỡ ngỡ.........................Lòi mắt.............................Rớt tim...................................Chết lâm sàng......................
Đó là tất cả những từ có thể miêu tả cảm xúc của hắn khi nhìn thấy nó. Đã 2 lần nhìn thấy nó trang điểm đẹp nhưng hắn vẫn ko tài nào rút ra đc kinh nghiệm j để cho biểu hiện thái quá như z.
-Thấy sao? Đẹp đúng ko? Mama pít tài năng thiên phú của mk mà.-Bà Hiền tranh thủ tự sướng.
Sau vài phút tắt thở ak ko nín thở, hắn hét toáng lên:
-MAMA!!!!!!!
Bà Hiền giật mk luống cuống:
-Sao con? Ko đẹp hả. Xấu chỗ nào?
-AI BIỂU MAMA TRANG ĐIỂM CHO CÔ ẤY ĐẸP DỮ Z ? NHỠ NGƯỜI TA NGẮM MẤT HẾT CÔ ẤY CỦA CON THÌ SAO?-Hắn tuôn tràng.
-Phù-Bà Hiền thở phào:-Ta tưởng con chê chứ?
-Này, "của con" là ý j z?-Nó liếc
-Đúng đó, con nhận công chúa nhỏ làm của riêng từ bao h z?
-BÁC!!!!-Nó hét
-Hjhj, sory bắc trêu tí.-Bà Hiền cười:-Thôi VA về phòng mama sửa sang chút.
-Dạ.-Hắn miễn cưỡng đi theo bà Hiền nhưng mắt vẫn dán lên người nó.
RẦM_Ai đoán ra tiếng j ko ạ? Đúng z đó chính là tiếng hắn đâm vào cửa.
-Hahahahahahahahahah.....-Cho đáng đời!-Nó ôm bụng cười
-Thôi nhanh nhanh lên!-Bà Hiền giục
Trong phòng hắn:
-Bộ này đc ko? *lắc đầu*
-Còn bộ này? *lắc tiếp*
-Bộ này thì sao?
-Thôi mama chọn cho con bộ nào hợp vs Linh đi! Mấy bộ này chẳng ăn khớp j cả.-Hắn càu nhàu
-Thằng quỷ. Chỉ nghĩ đến việc đó thôi. Này, bà Mai chuẩn pị đó!
-Hjhj, mẹ vk kĩ tính ghê.
-Gớm liệu có làm đc con rể người ta ko mà nhận sớm z?
-Chắc chắn mà.-Hắn nhận bộ đồ màu trắng toát vs cái nơ màu tím cùng vs mày váy nó rồi đi thay đồ.
-Xong rồi ạ.-Hắn bước ra.
-Đẹp đẹp. Để mama sửa lại cái tóc là ok!-Nói rồi bà nhuộm đen và vuốt lại gọn gàng
-Tuyệt phẩm. Hề hề, con trai ta có khác.
-2 người xong chưa z?-Nó gọi cửa
-Xong rồi đây.-Bà Hiền cùng hắn đi ra.
............Thịch..............Thịch...................Thịch............
Nó đang đứng vỗ ngực. Tim nó đang nhảy loạn xạ. "Nào nào. Mày pị j z?"
-Ấy đừng có nói là con trai bác đẹp quá làm con đau tim nhá.-Bà Hiền nhìn ngay ra biểu hiện của nó.
-Ọe!-Nó làm bộ mắc òi:-Làm j có chuyện đó!-Nó bĩu môi nhưng mặt lại phản chủ, ko khiến mà đỏ ửng lên
-Sao mặt e đỏ z? Mama a nói trúng tim đen rồi đúng ko?-Hắn hí hửng
-Mama mà lại. Haaaaaaaaaaa...-Nà Hiền cười vang:-Thôi 2 đứa đi trc đi để mama chuẩn pị.
-Vâng ạ
(T/g phải đi học rồi nên việc đăng truyện còn tùy theo số lượng bài tập nên ko thể đăng đều đc. Mong mọi người thông cảm. Mỗi tuần tối thiểu sẽ đc 2-3 chương nhé!)