Chinh Phục Soái Ca

chương 5: gặp gỡ kỳ ca

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vừa bay lên vách đá cô tiếp tục đi về phía trước khoảng nửa ngày cô bắt đầu thấy mệt mỏi rồi.

_" Nhiều đường như vậy thì đường nào mới tới được kinh thành đây ! lại không có ai để hỏi nữa. Số mình đúng là con rệp mà ". Cô nhìn cả rừng cây lớn nhỏ lẩm bẩm. Cũng không thể trách cô được. Ở cái thời đại này những tiểu thư khuê cát nhà quan lại có chức có quyền là ra đường toàn ngồi kiểu người khiêng, không thì cũng ngồi xe ngựa. Nào là phải đoạn chính không được liếc mắt nhìn chỗ này chỗ khác. Tới lúc xảy ra chuyện cái là y như dân mù đường chính hiệu.

_ Đây cũng chính là sự khác biệt giữa thế giới giữa phụ nữ hiện đại và cổ đại. Mà thực sự phụ nữ thời này đáng thương thiệt. Khi sinh ra và lớn lên thì cũng chỉ giống như cái máy đẻ rồi nhờ có con trai mới có địa vị cao được. Không thì cũng như hàng hoá trao đổi để đổi lấy danh vọng và địa vị cao được. Là người hiện đại có ai mà không biết hoàn cảnh sinh tồn khắc nghiệt ở cổ đại đâu .

Thở dài một hơi cô chọn đại con đường đi tiếp. Nếu may mắn có thể gặp người thì cô hỏi đường xong sẽ tính sau.

" Không khí ở đây phải nói là trong lành thật, không như ở thế kỷ ô nhiễm nặng quá rồi ". Cô nói thầm tiếng rồi cô ngồi xuống cạnh con suối nhỏ chuẩn tắm rửa.

Chuẩn bị quần áo xong đâu vào đó. cô hoà mình vào dòng nước trong xanh bơi qua bơi lại. Ngày đó khi là sinh viên bơi lội là môn thể thao cô thích nhất. Dưới ánh nắng vàng rực rỡ. thiếu nữ xinh đẹp da thịt trắng hồng, dáng người thon thả, nơi nào cần to sẽ to, nơi nào cần nhỏ sẽ nhỏ. Cô đang chơi đùa dưới làn nước trong xanh, làn tóc đen của cô xoã dài dưới nước. Cô lúc này không khác gì nàng tiên cá, nếu có người đàn ông nào thấy được cảnh này thì chắc chắn sẽ làm người ta phải mất một ít máu là chuyện bình thường.

_" Có người ". Lý Thiên Tuyết đang bơi thì bỗng nhiên cô ngừng lại nói. Cô nhanh chóng núp mình trong tản đá to gần đấy. Theo võ công của cô tiến triển càng cao thì thính lực và thị lực của cô cũng tăng lên trình độ mới. Võ công của cô nếu tính ở đây thì cũng chỉ tầm trung cấp thôi.

Đùa sao cô mới học năm làm sao bằng người ta học từ nhỏ đến lớn. Bởi mới nói trong những cuốn sách tiểu thuyết sau khi tác giả viết năm sau, hay năm sau nữ chính đột nhiên xuất hiện hoành tráng, võ công thượng thừa, vô địch thiên hạ rồi giết người như ngoé. Mấy cái đó đều là phi thực tế. Ở đây là thế giới thực tế có phải tiểu thuyết đâu. Bởi tiểu thuyết là không nên tin, chỉ toàn là cưa bom lừa tình nhau không đấy.

Lý Thiên Tuyết nín thở hòa mình với thiên nhiên không để cho ai phát hiện ra người trần truồng như cô. Cô im lặng quan sát người mới tới. Người tới là con trai khoảng tuổi, cao khoảng m. Anh ta mặc trường bào màu trắng có viên vàng, vải trên người anh ta cũng thuộc chất lượng thưởng đặng cao cấp. Anh ta đi giày màu đen thêu kim tuyến hình rồng, mắt phượng, mày ngài, mái tóc dài nửa được cột gọn gàng, phần còn lại xoã tuỳ ý trên vai, môi đỏ mỏng, làn da trắng hồng.

Theo đánh giá của cô về anh tràng mới đến này về nhan sắc khoảng điểm ( chưa + điểm tính cách vì tính cách chưa biết )

" Mẹ ơi mỹ nam. Anh đi đâu lạc đến chỗ này vậy ". Lý Thiên Tuyết nuốt nước miếng vào than thầm tiếng. Cô tiếp tục quan sát anh chàng vừa đến được cô cho là mỹ nam. Nhưng những cảnh tiếp theo làm cô đỏ mặt. Lý Thiên Tuyết cực lực nhịn cười, súy chút nữa là cô cười ra tiếng rồi. Thấy anh chàng kia tò mò về nội y của cô thì làm cô nén cười đến nội thương.

_" Cái này là cái gì đây. Sao mình chưa từng thấy qua bao giờ. Cái này để làm cái gì ?, hình thù thì cổ quái. Cái này của ai không biết ". vừa nói anh vừa cầm cái quần lót của cô kéo tới kéo lui. Rồi anh lại cầm tới áo ngực của cô có không ở cổ đại này hết đưa lên mắt, lên đầu lên mắt còn thắt nơ.

_" Không lẻ là túi hương sao. Thơm thật, hương vị này thật sự rất thơm. Nhưng túi hương cũng không giống lắm ". Anh đưa lên mũi ngửi lại có mùi nước hoa thoang thoảng rất thơm. Anh không biết là cô dùng là nước hoa cao cấp của Pháp không thơm sao được.

_" ưm.... thơm quá ". Anh đưa lên mũi ngửi mùi hương rất độc đáo. chưa bao giơ anh ngửi mùi thơm nhẹ nhàn tinh tế như vậy. Nếu để người khác biết phút tò mò mà để người trong Thiên hạ biết được anh đang làm cái gì thì con đâu là anh danh trong Hoàng Thành Tứ Đại Thiên Vương nữa.

_ " Nhìn qua nhìn lại có thể là vật vô chủ. Mình đem về cho cung nữ nghiên cứu cũng có lý, dù gì mình cũng thích mùi hương này ". nói rồi anh ta cất áo ngực của cô vào trong hành lí của anh.

_" Chết tiệt anh lấy cái áo ngực của tôi tính làm cái gì, nhìn mặt mày sáng sủa như vậy lại làm đảo chích sao. Tên lưu manh khốn khiếp. Tôi xuyên không qua đây còn không mang bao nhiêu cái đâu. Anh lấy áo ngực của tôi làm gì cha nội kia. Đồ biến thái chết tiệt, trả áo ngực cho tôi đi cha nội ". Nhìn thấy anh cất đồ của cô thì Lý Thiên Tuyết khẽ chửi thầm tiếng.

Giờ phút này dù anh có là trai đẹp đi chăng nữa thì cũng không có bao nhiêu tác dụng làm cô hết giận được. Cứ tưởng anh chàng kia sẽ dừng lại ở đó nhưng cô sai lầm rồi. Chỉ thấy những cảnh tiếp theo làm mặt mày cô xanh mét. Nếu không phải hiện tại cô không mặc đồ thì chắc chắn sẽ nhào vô đập cho anh trận rồi.bg-ssp-{height:px}

Thiên Tuyết chỉ thấy anh bắt đầu cởi bỏ quần áo. Anh cứ lột bỏ từng phụ kiện rồi để lỗ ra cơ thể chuẩn trước mặt của cô, từng múi thịt săn chắc có thể làm bao nhiêu cô gái xịt máu mũi. Cô nuốt nước miếng vào cái tên kia. Xong đâu vào đó rồi anh xuống nước bơi lại gần chỗ cô đang núp. Lúc này cô hoàn tức giận đâu còn tâm trí đâu mà ngắm soái ca tắm body xấu hay đẹp.

_" Mẹ nó đẹp trai con khỉ gì, điểm con khỉ gì trừ sạch." Cô chửi thầm câu. Rồi anh chàng đẹp trai cũng bơi đến chỗ của cô .

_ "AAAAA...... DÂM TẶC....... " vừa nói xong cô lao ra với tốc độ như một tia sét. Cô nhanh chóng điểm nguyệt của anh chàng đẹp trai vừa đến.

_" BỐP.........". Cô sẵn tiện tặng luôn cho anh thêm cái tát miễn phí rồi nhanh chóng vận khinh công đạp nước bay vào bờ lấy áo bào của hắn ta khoác đại lên người, rồi cô vận khinh công đi mất. Cô bỏ chạy bỏ lại người đàn ông vẫn còn bị điểm huyệt và đang ngâm mình trong dòng suối nhỏ.

Khoảng nửa tiếng sau nguyệt đạo tự giải. " Là nữ nhân sao ? " Bách Lý Kỳ sờ sờ vào vết đau trên mặt con dấu tay đỏ chói mắt. Nếu không phải mặt còn đau chắc chắn anh sẽ chỉ nghĩ là mình mơ.

_ " ưm.... Đánh ở đâu không đánh. Lại lựa mặt tiền mà xuống tay như vậy thì làm sao ta dám gặp người nữa. Cô giỏi lắm dù sao ta cũng là đại hoàng tử của nước. Cô không đánh nhẹ tay chút được sao. Từ nhỏ đến lớn còn chưa ai dám tát vô mặt ta đâu. Lá gan của cô cũng đủ lớn rồi đó chứ. Oan quá mà ai mà biết cô trốn ở đó chứ. Hừ....... Đừng để ta biết cô là ai. mặt của ta không phải là dễ đánh như vậy ". Bách Lý Kỳ vuốt mặt nói. Lúc cô lao ra thì anh hoàn toàn bất ngờ. Anh chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị cô điểm nguyệt rồi.

" Thủ Pháp điểm nguyệt như vậy chắc chắn là cao thủ. Trên giang hồ có người như vậy sao. nhìn thì chắc có lẻ cô ta còn rất trẻ tầm , tuổi vóc người thì......" anh nheo mắt lại tưởng tưởng lại cảnh vừa rồi gặp cô. Rồi mỉm cười nói nhỏ.

_ " ưm........ cô ta đẹp, rất đẹp mới nhìn được ở đằng sau thôi con không biết ở trước như thế nào đâu. Nữ nhân à.. đừng để ta biết cô là ai. Cô bị ta nhắm trúng thì cô chết chắc rồi ". Nói rồi anh bước đi.

Nếu để cô biết anh vừa nói vậy chắc chắn cô sẽ tiếc hận là vừa rồi quá nhẹ tay với anh. ít nhất cô cũng phải đấm thật mạnh vào con mắt rồi cho anh thêm vài bạt tay, còn tặng thêm cho anh liệu thuốc sổ hạng nặng mới làm cô hạ giận, may mắn cho anh là cô không biết.

_ " Gia..... Người sao lại ăn mặt như vậy không phải người nói muốn đi tắm sao?. Quần áo của người đâu ?". ám vệ của Bách Lý Kỳ là Phong nhìn thấy vết đỏ trên mặt Bách Lý Kỳ thì cũng hiểu ra chút chuyện nhưng nén cười hỏi.

Anh Không hỏi thì thôi, vừa hỏi tới thì không khí lạnh tăng cường ập tới. lạnh tới nỗi ám vệ lạnh sống lưng nhìn ai đó mặt đen thui, còn dùng tay chạm vào chỗ đau trên mặt.

_ " Phong, Trong vòng ngày điều tra các thiếu nữ từ đến có vết bớp hình ngôi sao nhỏ ở vai nếu không tìm được tự đi ngục hình chịu phạt đi ". Nói rồi Bách Lý Kỳ phức tay áo đi để lại Phong khóc không ra nước mắt.

_ Phong nằm không cũng trúng đạn thầm nghĩ " biết vậy không hỏi a ".

_" Tuân lệnh " Phong trả lời nhỏ câu rồi nhảy cái biến mất sau hàng cây.

Phong thủy Trấn:

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio