Chinh Phục Soái Ca

chương 68: mất khống chế

Truyện Chữ
Trước
Sau
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Thiên Tuyết và nhóm người của Âu Dương bảo Ngọc đứng trước tòa nhà nguy nga tráng lệ. Ai nấy đều há miệng thật to khi thấy mức độ nguy nga của nó. Chỉ trừ Âu Dương Bảo Ngọc. Cô quay qua nhìn thiên Tuyết cười rồi giơ ngón tay ra.

_" Tiểu Tuyết...... nơi này của muội hoàn tất xong đẹp quá ". Lâm Gia Lạc nằm lấy tay Thiên Tuyết rồi nhìn cô mỉm cười. Hàn Thiên Minh thấy vậy ngứa mắt nhanh chóng tách người ra. Trong người anh là ngứa mắt Lâm Gia Lạc nhất mà không có lý do. Chắc tại lúc trước đều biết mánh khóe của nhau nên nhìn nhau không vừa mắt.

_" Phải đó.... trung tâm mua sắm này của muội đẹp thật.....". Hàn Thiên Minh đi lại tách Lâm Gia Lạc ra rồi cười nói. Nhưng tách hoài không được còn bị Lâm Gia Lạc lườm cho cái. Ánh mắt của Lâm Gia Lạc như nói. " Hàn phúc hắc. Tay bên kia ngươi không nắm chạy lại đây giành với ta làm cái quái gì ".

_ Hàn Thiên Minh cũng lườm lại anh. " Lâm vô sĩ. Ta thích dành đó. Ngươi làm gì được ta. Nhìn ngươi là ta chướng mắt rồi.....". người. Người nhìn qua, người nhìn lại. Nếu người khác không biết còn tưởng người Là đoạn Tụ và đang phóng điện cho nhau. Còn Thiên Tuyết là nữ phụ xen vào cuộc tình giữa hai người đó

_ Thiên Tuyết mỉm cười nhìn người. Bát tự không hợp hay sao mà người không gặp thì thôi. Gặp là cứ như chó với mèo đó. Không ai nhường ai gì hết. Cô Thấy vậy tay nắm lấy người. Cho khỏi ai dị nghị. Vừa đang tính bước đi tiếp thì gặp Bách Lý Kỳ và Lục khiếu thiên cũng nhìn chằm chằm vào tay của Thiên Tuyết.

_ " hahaha..... thôi mấy huynh tự đi đi. Ta đi cùng Bảo Ngọc công chúa vậy ". Thiên Tuyết buông tay người ra nói. Cho cô lau mồ hôi a... ai cũng nhìn cô như sói đói vậy. Nhìn tới da đầu của cô tê dại hết rồi. Cô cầm lấy tay Âu Dương Bảo Ngọc đi trước. Thấy mỹ nữ kia đi rồi Lâm Gia Lạc mới nói.

_" Nè Hàn Thiên Minh... cái tên phúc hắc nhà ngươi. ngươi đây là muốn chóng đối với ta hay sao..... ngươi ngứa da phải không. Ta lâu lắm chưa có luận bàn với ai đó..... đến đây đi ". Lâm Gia Lạc rút cây quạt ra nói.

_" Tưởng ta sợ ngươi sao..... đánh thì đánh. Ta ngứa mắt ngươi lâu rồi ". Hàn Thiên Minh cũng rút nhuyễn kiếm ở bên eo ra rồi nói.

_ Thấy vậy Bách Lý Kỳ cũng không cản người lại mà chỉ đi ngang qua nói. " ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi. ". Anh nhếch môi cười rồi đi theo Thiên Tuyết.

_ " Lâm Gia Lạc. Ngươi quên lần trước ngươi và Bách Lý Kỳ đánh nhau rồi sao. Nếu ngươi muốn đánh ta không cản. Nhưng lửa giận của Tiểu Tuyết ngươi phải suy nghĩ cho thật kỹ. Tiểu Tuyết vui vẻ ai cũng thịt ăn..... đạo lý này ngươi còn chưa có ngộ ra hay sao ". Lục Khiếu Thiên cũng vậy lướt qua bỏ lại câu rồi tiêu soái bước đi.

_ Chiên Thiên Long trong lòng không vui rất, rất, rất.... không vui. Anh cũng muốn được giống bọn họ công bằng mà tranh chấp vậy. Nhưng sẽ còn cơ hội cho anh sao..... Hít vào hơi anh đè nén cảm xúc khó chịu xuống rồi bước đi.

_ Thấy ai cũng đi hết chỉ còn lại Lâm Gia Lạc và Hàn Thiên Minh. Lâm Gia Lạc nói. " Hàn Phúc hắc.... ta với ngươi hợp tác thế nào. Lục Khiếu Thiên kia nói đúng. Ta và ngươi tranh nhau ai cũng không có lợi. Tiểu Tuyết mà biết thế nào cũng cấm thực ta và ngươi cho xem ". Lục Khiếu Thiên không nhắc anh cũng quên mất lần Thiên Tuyết giận lần đó. Suýt nữa anh lại gây họa rồi.

_" Lâm vô sĩ..... có thịt ăn hay không còn tùy vào bản lĩnh. Tiểu Tuyết thương ta nhất. chắc chắn sẽ không nhẫn tâm mà để mặc cho đói. Ta mới không thèm hợp tác với tên vô sĩ nhà ngươi ". Hàn Thiên Minh bỏ lại câu rồi bước đi.

_" tên khốn kiếp..... Ta xuống nước đến mức này rồi ngươi còn muốn lên mặt với ta sao. Không hợp tác thì thôi. Ta mới không thèm hợp tác với cái tên phúc hắc nhà ngươi ". Lâm Gia Lạc chửi nhỏ câu cũng bước đi.

_ Thiên Tuyết và Âu Dương Bảo Ngọc cùng đi tham quan vừa đi vừa nói. Thiên Tuyết.... chúng ta đi như vậy. Bọn họ không đánh nhau chứ ". Bảo Ngọc Cười nói.

_ Thiên Tuyết mỉm cười nói " Sẽ không.... Nếu đánh nhau nữa ta đuổi hết người ai về nhà nấy cho khỏe. Gà tôi nuôi tôi biết. Nhìn thiết kế bên trong thế nào ". Thiên Tuyết cười nói. Rồi đưa tay chỉ vài nơi.

_" Rất đẹp. Chỉ có thiếu điện thôi. Sử dụng đèn lồng thay thế cũng đẹp. Nhưng chưa lột tả được hết vẻ sang trọng của nó. Cô định phân chia Tầng như thế nào..... đây không có thang máy mà Thiên Tuyết cô xây , tầng như vậy mệt chết ". Âu Dương bảo Ngọc nhìn quanh hồi nói.

_" mấy Tầng trên là khu phức hợp khách sạn. Ngươi cổ đại có tiền. Võ công lại cao. Điểm nhẹ chân vài cái có thể lên tới đỉnh rồi. , lầu có phải chuyện gì lớn đâu. Tầng là khu bán hàng vật thường. Tầng là khu đấu giá nước hoa.... các thứ hiếm thấy. Tầng là sòng bạc.... ". Thiên Tuyết cười nói. Vấn đề không có thang máy cô cũng từng suy nghĩ trước kia rồi. Nhưng cô vẫn quyết định làm.

_ nghe Thiên Tuyết nói vậy Âu Dương Bảo Ngọc cũng mỉm cười. Để chuyến này về nước cô cũng mở ra cái chi nhánh giống vậy. Nếu không về lại được ở đây làm ăn cũng phải thôi. Tuy cô làm công chúa không phải lo cái ăn cái mặc. Nhưng là phụ nữ hiện đại nếu bảo cô lệ thuộc hết vào đàn ông như mấy cô gái thời này. Cô làm không được. Giống như câu " Nếu muốn có soái ca thì trước hết nên làm ngọc nữ là vậy ". Câu này luôn đúng.

_ nhóm người của Bách Lý Kỳ đều đi vào tham quan hết vòng. Tất cả đều bị những ý tưởng mới mẻ của Thiên Tuyết chinh phục. Cả nhóm người hết nhìn đông lại nhìn tây....

_ " Tiểu Tuyết. Huynh cũng muốn mở cái giống như vậy ở Đại Hàn Đế Quốc được không. Giống như muội nói chi nhánh gì đó ". Hàn Thiên Minh cười nói. Tay nắm lấy eo cô tranh thủ ăn đậu hũ.bg-ssp-{height:px}

_" Được a...... Quân, Lâm. ngươi đi lấy bản sơ đồ ra đây ". Thiên Tuyết gật đầu rồi nhìn Quân Lâm đang làm gần đó nói.

_" Thuộc hạ đi ngay ". Quân nói rồi bước đi. Không bao lâu thì mang đến tấm bản sơ đồ đến.

_" Minh Minh..... Huynh cứ làm theo sơ đồ này là được ". Thiên Tuyết đưa cho anh rồi cười nói. Hàn Thiên Minh ánh mắt lóe sáng lên tia sáng đỏ rồi biến mất. Anh đang đứng thì cảm thấy chóng mặt. Lắc nhẹ cái đầu cái anh mới lấy lại thăng bằng được. Những gì anh làm không qua mắt được Thiên Tuyết.

_ Thiên Tuyết thấy anh không khỏe thì lên tiếng hỏi. " Thiên Minh.... Huynh không sao chứ. Nếu không khỏe thì muội đưa huynh về trước".

_" Ta không sao ". Hàn Thiên Minh cười nói. Thiên Tuyết Nghe vậy lại nghĩ là anh không sao. nên tiếp tục đi trước. Cô đưa Âu Dương Bảo Ngọc tham quan thêm vài nơi nữa. Lâu Lâu cô cũng quay lại nhìn Hàn Thiên Minh thấy anh không sao mới yên tâm.

_ " Rầm......". Hàn Thiên Minh ngã xuống đất ngất đi.

_" Thiên Minh...... Huynh sao vậy ". Thiên Tuyết quay lại thấy Hàn Thiên Minh ngã xuống đất thì nhanh chóng đỡ anh dậy. Tay nhanh chóng bắt mạnh cho anh. Bách Lý Kỳ, Lâm Gia Lạc, Lục Khiếu Thiên nhanh chóng đi lại.

_" Nhanh đưa huynh ấy về Tướng Phủ nhanh.....". Thiên Tuyết Nhanh chóng nói. Bách Lý Kỳ và Lục Khiếu Thiên nhanh chóng đỡ lấy Hàn Thiên Minh rồi nhanh chóng đưa Hàn Thiên Minh về.

_ Thiên Tuyết ngồi sát bên tay vẫn để trên tay của Hàn Thiên Minh xem mạch. Hàn Thiên Minh đã ngất đi , tiếng rồi mà chưa tỉnh lại. Cô xem mạch thì không có phát hiện ra điều gì lạ thường trong cơ thể của anh.

_" Hàn Thiên Minh tỉnh lại a..... Huynh mê mang tiếng rồi đó. Rốt cuộc huynh bị làm sao chứ. Vừa đến Thiên Việt Đế Quốc đã ngã bệnh rồi ". Thiên Tuyết nắm chặc lấy tay anh nói.

_" Tiểu Tuyết.... muội đừng lo lắng. Hàn Thiên Minh chắc chắn không sao đâu ". Bách Lý Kỳ vuốt tóc của cô nói.

_" phải đó Tiểu Tuyết. Không phải muội xem mạch không có phát hiện ra điều gì bất thường hay sao ". Lục Khiếu Thiên nói. Lâm Gia Lạc tuy thường ngày hay ganh đua với Hàn Thiên Minh nhưng lúc này thấy Hàn Thiên Minh hôn mê. Anh tâm trạng cũng đầy lo lắng.

_" Hàn Phúc hắc kia.... Ngươi vừa đến đã bệnh. Ngươi muốn Tiểu Tuyết lo lắng cho ngươi, danh hết sự quan tâm của Tiểu Tuyết cho ngươi mới chịu phải không. Ngươi không dậy thì lấy cái gì để đấu với ta ". Lâm Gia Lạc nói. Tuy lời anh không dễ nghe nhưng cũng chẳng mang chút ác ý. Đây là phương thức người sống chung với nhau như vậy.

_" Mấy huynh sai rồi. Chính vì muội xem mạch không ra bệnh đó mới đáng lo ngại. Muội thật lo lắng....". Thiên Tuyết nhíu mày suy nghĩ rồi nói. Trong đầu ráng lục lại hết sách thuốc mà sư phụ cô để lại xem có bệnh tình nào biểu hiện giống như vậy không.

_ " TiểuTuyết trễ rồi muội ăn gì đi. Hàn Thiên Minh có bọn huynh chăm sóc là được rồi ". Bách Lý Kỳ nói.

_" Muội không đói. Mấy huynh về phòng nghỉ ngơi trước đi. Muội chăm sóc cho huynh ấy là được rồi. Mấy huynh không biết y thuật ở lại đây cũng không làm được gì ". Thiên Tuyết cười nói. Rồi kéo người Lâm Gia Lạc ra ngoài. Chỉ còn cô ở lại đây thôi.

_ Thiên Tuyết nắm chặc lấy tay Hàn Thiên Minh đang hôn mê. Chăm sóc anh hồi có ngủ thiếp đi. Không bao lâu Hàn Thiên Minh mở mắt ra nhưng anh mắt không phải là màu đen hẳn mà còn pha thêm chút đỏ. Chưa phải đỏ hẳn vì Hàn Thiên Minh còn dùng ý chí cuối cùng không bị hoàn toàn mất khống chế.

_ Nhìn Người con gái đang ngồi ngủ cạnh anh. Hàn Thiên Minh vô thức từ bên eo lấy ra con dao nhỏ. tay tính đâm mạnh vào người Thiên Tuyết. tay thì cực lực ngăn cản lại.

_ Sắc mặt của Hàn Thiên Minh lúc này nhăn lại, hung ác mà nhìn Thiên Tuyết. Nếu con dao này đâm xuống. Thì ngày này năm sau là ngày giỗ của Thiên Tuyết rồi. Hàn Thiên Minh vẫn đang cực lực đấu tranh tư tưởng không để bên mất khống chế mà giết Thiên Tuyết.

_" Tiểu Tuyết chạy nhanh đi ". Hàn Thiên Minh kêu to câu đánh thức cô dậy. Anh sắp cầm cự không nổi rồi. Khóe miệng anh còn chảy ra ít máu nhìn Thiên Tuyết

Truyện Chữ
Trước
Sau
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio