Duyên phận là duyên phận, một khi bánh xe cuộc đời đã lăn thì không một ai có thể né tránh đượcDUYÊN do trời định..
PHẬN do người tạo..
HẠNH PHÚC do mình tự nắm bắt..
=> người họ, tính cách khác nhau vô tình gắn bó với nhau, rồi sẽ như thế nào?
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sau khi máy bay hạ cánh, bọn nó đi ra và phóng lên chiếc xe Abarth đã đợi sẳn ở đó và phóng vụt đi.
Trên chiếc, người đàn ông đứng tuổi đang cầm lái đang trò chuyện với tụi nó- đó chính là quản gia tại biệt thự của bama tụi nó đang ở, ông về cùng tụi nó để quản lí tụi nó hộ bama tụi nó.
Phạm Văn Trung: t, hết mực trung thành.Được baba nó cứu sống trong một tai nạn khủng khiếp, khi nó sắp sửa cướp đi mạng sống của ông.Nên ông đã nguyện trung thành với baba nó.Đã làm quản gia hơn năm.
-Bác Trung tụi con nhớ bác lắm lắm đó- Nhỏ nói với giọng ngọt như mía lùi.
-Đúng vậy- Cô và nó đồng thanh.
-Thôi được rồi các tiểu thư, ngày nào mà mọi người không gặp tôi- Ông cười hiền nhìn tụi nó, tuy là tiểu thư nhưng ông xem đứa tụi nó như con của mình từ lâu rồi.
- Ông bà chủ dặn tôi nói với các tiểu thư là ngày mai bắt đầu đi học tại trường MT đó!
-Hả - cô và nhỏ đồng thanh
-Sao tụi con phải đi học vậy, tụi con học xong rồi mà- cô
-Ông bà chủ chỉ dặn có vậy thôi, họ còn nói có vấn đề gì thì nói chuyện với họ.
-Chán thật - nhỏ thở dài, nói chuyện với bọn họ chỉ rước thua thiệt về phía mình.
-Ủa sao mày tỉnh bơ vậy Biny- cô hỏi
-Chuyện này tai biết hôm trước rồi - nó
-Cái gì, sao mày không nói cho bọn tao biết - nhỏ
-Tụi bây có hỏi đâu mà nói - nó lạnh lùng trả lời.
Nhìn cái con bạn trời đánh này, mà cô và nhỏ thở dài ngao ngán không biết chừng nào mới hết lạnh lùng như vậy chứ.bg-ssp-{height:px}
-Tới nơi rồi thưa các tiểu thư
Trước mắt tụi nó bây giờ là một căn biệt thự nguy nga cùng dàn người giúp việc đứng hai bên lối đi dài thẳng tắp
-Các tiểu thư đã về.- đồng thanh.
-Được rồi, mọi người đi làm việc tiếp đi - nhỏ.
-Bác Trung phiền bác đem hành lí vào giúp tụi con nha- nó.
-Vâng.
Khi bác Trung cùng bọn vệ sĩ khệ nệ đem hành lí của tụi nó lên thì cô hỏi nó:
-Muốn đi đâu à?
-Ừm tới TTTM hưởng máy lạnh xíu rồi sang bar thăm Roepz luôn- nó.
-Được đó, trời ở đây nóng quá à! - nhỏ.
Nó vào gara của biệt thự lấy một chiếc mui trần màu trắng mới tinh để dạo phố cùng cô và nhỏ. Chiếc xe phóng như bay trên đường như muốn cảnh báo rằng ai không muốn sống thì cứ ra là găp anh Vương đẹp trai ngay lập tức. Dừng lại trước TTTM bậc nhất- Stellar thuộc chi nhánh công ti của anh Pey. Lúc bước vào, cả ba nhanh chóng trở thành tâm điểm chú ý và được bàn tán sôi nổi. Nó chẳng để tâm tới những lời nói xung quanh mà vẫn thản nhiên như không. Xoay qua định hỏi cô và nhỏ muốn đi đâu trước thì thấy nhỏ biến mất tiêu.
-Mày định hỏi con Pey đâu rồi phải không? - cô.
Nó gật đầu.
-Kìa - cô vừa nói vừa chỉ về hướng quầy ăn, nó nhìn theo thì thấy nhỏ đang thong thả, phải nói là rất chi là " khoan thai" ngồi nhâm nhi mấy cái bánh tự bao giờ, trên đầu nó bây giờ hiện lên ba vạch đen thiệt hết nói với cái con này mà.
-Bây giờ mày muốn đi đâu thì đi đi, lát hẹn gặp nhau tại chổ này - nó.
-Ừm.
---------------------------------------------------------------------------------------------------
Tại chổ của Syklet:
Cô đầy tự tin tiến thẳng vào gian mua sắm. Vừa mân mê mấy đôi giày cao gót mũi nhọn làm cô vô cùng thích thú. Cô là một người vô cùng cuồng vô cùng đam mê giày lắm nha!. Không thể bỏ qua đôi giày cao gót đời mới mũi nhọn đầy sành điệu này được, cô nhoẻn miệng cười nhẹ một cái làm cho mấy cô bán hàng cũng phải rụng rời vì sức ảnh hưởng của nụ cười đó. Cầm đôi giày lên trả tiền, vừa đi ra ngoài thì
"Phịch" và một cú đáp đất đầy ngoạn mục làm cô trở về với đất mẹ thiêng liêng.