Chinh Phục Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

chương 164

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Là Vân Thiên” Nghĩ tới fLưu Vân eThiên, tâm Liêu Phàm lại đau. DiendanLeQuyDon Cô đã rời đi lâu như avậy, không biết hắn còn nhớ cđến cô ehay không? Cho dù là thỉnh thoảng nhớ đến bcũng tốt, dnhư vậy ffchứng tỏ ehắn vẫn còn để dý đến cô.

“Lưu đại ca?” Lâm Khả bNhi kinh ngạc chá hốc mồm. DiendanLeQuyDon Mọi chuyện sẽ không giống như suy nghĩ trong dlòng cô đấy chứ? Nếu quả thật elà như vậy, dthì chị Liêu tỷ athật đáng thương.

Cô denhất định esẽ tra rõ. DiendanLeQuyDon Hi vọng kết equả không giống như dcô đã hoài fnghi. Hiện etại điều equan trọng nhất là ean bài tốt cho Liêu tỷ.

“Liêu atỷ, em đến đón chị trở về!” eLâm Khả cNhi vỗ tay, clập tức có mấy người mặc fáo bờ- lu trắng ftừ bên ngoài bước vào. Bọn dhọ tiến clên đem Liêu Phàm ôm xuống amột chiếc xe lăn.

Lâm dKhả Nhi bnhìn thoáng fqua mấy thứ đơn sơ trên giường ebệnh, trong lòng tràn đầy thương tiếc lắc bđầu. “Những thứ đồ cnày không cần mang theo, em sẽ giúp chị dmua cái mới.”

Liêu aPhàm bị sự việc esảy ra trước emắt dọa sợ đến mức không eathốt lên dlời, chỉ có thể há miệng sững sờ.

Đúng lúc này, ddvợ chồng eLa Bá Đặc bưng cháo cgà vào phòng bệnh. Khi hai người bọn họ ethấy trong aphòng xuất ehiện một đám người abxa lạ thì lập tức anảy lên phòng bị, nhanh chóng fđi đến chặn trước edmặt Liêu cPhàm. “Các dngười muốn làm gì?”

Liêu dPhàm thấy bcặp vợ chồng già achạy đến dbảo vệ fmình, vội kéo tay chú eLa: “Chú eLa Bá Đặc, fdì Mary, fhai người eđừng hiểu flầm, cô ấy là bạn của con.”

Lúc dnày, sắc mặt hai dvị lão nhân mới hòa hoãn axuống, hướng avề phía Lâm Khả Nhi cười xin lỗi.

Lâm Khả Nhi ebtừ trong etúi lấy efra một tấm thẻ bạch cbkim để avào tay La Bá Đặc: “Chú, dì, cám ơn hai cngười đã fchăm sóc eLiêu tỷ trong thời gian qua, fđây là fchút tấm alòng của dcháu, mong ddhai người bnhận lấy.”

La bBá Đặc nghe vậy, elập tức eđem thẻ trả lại acho Lâm Khả Nhi, nghiêm túc nói: e“Cháu cầm aflại đi, adcái này chúng ta không cần.”

“Chúng fta thật lòng thích Liêu Phàm,cũng bkhông phải avì tiền.” bDì Mary gật đầu phụ họa, khoác cftay trượng phu, tán eđồng nói.

Nhìn ekhông khí ấm áp bao fquanh hai dngười, Lâm Khả Nhi có chút ccảm động. e DiendanLeQuyDon Hai người họ thật bhạnh phúc, bbchẳng những thiện lương, mà còn yêu fnhau như vậy. Nếu ddcô và chú Chá lúc dgià rồi cũng có thể như evậy thì cthật tốt.

“Cám eơn hai người.” aLâm Khả Nhi nhào vào trong aflòng dì Mary, cảm động nói lời cảm tạ. “Cháu muốn mang cLiêu tỷ về nhà, ckhi chị bấy rảnh farỗi nhất dđịnh sẽ trở về cthăm hai người.

“Tốt, ctốt, nên về nhà athôi. Một cô gái đáng dyêu như evậy nên được hạnh ephúc.” La Bá Đặc cảm động fnói.

Dạ! dLiêu tỷ nhất định hạnh phúc.” cLâm Khả Nhi gật đầu một ecái khẳng bđịnh. Cô sẽ cố gắng làm Liêu tỷ fhạnh phúc, ctừ nay cô chính là chỗ dựa cfcủa chị daấy. Nếu như sự thật chứng eminh Lưu cđại ca vô tội, cô sẽ cố cgắng giúp hai người ahợp lại.

Đưa Liêu Phàm trở về Toronto, Lâm Khả Nhi an bài cô fở trong cmột phòng bệnh đầy đủ tiện nghi, còn dađặc biệt aamời y tá cđến chăm absóc rồi mới an tâm về nhà.

Cô bmuốn đem tin tức tốt này báo cho chú Chá.

Lúc này, trên bàn làm aviệc của Đường Chá cũng đang có dmột lá dthư, đây clà thư tín axã mới đưa cho hắn. Bọn ehọ có tìm được Liêu Phàm không?

Khẩn atrương mở fthư ra, bên ftrong là một xấp ehình, khi thấy trong bảnh là eLiêu Phàm ađang nâng bụng bự thì tim của dhắn lập ctức lạnh lẽo.

Liêu ffPhàm mang thai? Là con của hắn sao?

Tâm ffbắt đầu anhảy lên elo lắng, chuyện xảy ra ngày đó ở bữa bftiệc đính hôn khiến hắn sợ hãi. Hắn fthật sự dlàm thương tổn Liêu Phàm, hắn blà tên khốn dkhiếp. Tại dsao hắn fkhông thể ương ngạnh thêm một chút, chống dđỡ lại tác dụng fbcủa xuân edược?

Liêu Phàm mang thai chắc bcũng được bnăm tháng fđi? Bụng dcô thế nhưng đã blớn như vậy. Tiểu Khả Nhi của hắn cũng mang thai bốn ftháng rồi, nhưng bụng ffcô ấy không phải vấn fbình thường dsao?

Vốn tin tưởng ckhông nghi ngờ cô dù chỉ cmột chút, anhưng sau khi xem ảnh cĐường Chá lại fđột nhiên fhoài nghi, saoTiểu aKhả Nhi ecủa hắn có chút ckhông giống bvới phụ dnữ có thai?

Gọi dbthư ký mới vào phòng, dtâm tình Đường Chá có chút fdkhẩn trương hỏi: “Lena, tôi có thể hỏi cô dmột vấn đề riêng tư được dfkhông?”

Lena blà thư ký ecmới của ehắn, một phụ nữ đã lập edgia đình, có kinh nghiệm flần trước dhắn không dám tuyển nữ thư fký vẫn còn độc thân nữa, sợ chuyện cũ lại tái diễn.

Lena cười quyến rũ: “Có chuyện gì, tổng giám eeđốc cứ ahỏi.”

“Cô nói xem phụ nữ mang thai bốn tháng, bụng có hay không alớn lên?” aĐường fChá lo lắng, tay nắm chặt thánh dquả đấm, chắn sợ nghe thấy đáp án khiến hắn lo lắng nhất kia.

“Bốn tháng? Khi đó bụng dngười mẹ eđã lớn dhơn một aechút, tổng giám đốc bhỏi cái này làm gì?” Lena ftò mò nháy ecặp mắt tinh xảo màu xanh dương hỏi.

“Chỉ là tò mò aathôi, cô dđi ra ngoài cđi.” Đường Chá lạnh lùng phất dtay một dcái, muốn Lena rời eckhỏi.

Hắn muốn ở emột mình bmột lát.

Liêu Phàm mang athai con của hắn, nâng dbụng bự đi làm ở siêu thị. cd DiendanLeQuyDon Mà tiểu bKhả Nhi acủa hắn lại lừa egạt hắn! bCô không có mang thai, căn bản không có! dVì muốn lấy được chắn, cô thế nhưng cebất chấp thủ đoạn etồi tệ fnào.

Áy enáy đối với Liêu ePhàm đã khiến hắn absắp nổi eđiên, còn bất mãn đối với Lâm Khả dNhi lại khiến hắn thiếu chút enữa nổi eđiên.

Tại sao cô có fthể làm cnhư vậy?

Hắn cayêu cô như dvậy, tin tưởng cô anhư vậy fckhông ngờ bđổi lại alạ bị ecô lừa gạt!

Ôm dtức giận về nhà, còn chưa đi lên lầu liền nghe thấy tiếng chát như echuông bạc của Lâm eKhả Nhi.

Liêu Phàm đang dfphải ở trấn nhỏ vắng vẻ chịu tội, bvậy mà cô vẫn ecòn có lòng cdạ ở trong cnhà ca hát.

Một cước đã văng cánh cửa, bộ dạng Đường Chá trông fnhư Satan cđi vào trong cphòng. Nhìn thấy Lâm eKhả Nhi atừ phòng etắm đi dra, trên đầu còn quấn khăn abtắm, vui vẻ ca hát.

“Lão công, anh đã về rồi.” Lâm Khả Nhi cười duyên vọt vào trong ngực Đường Chá , dùng tay ôm chặt eo hắn.

Đường aChá lãnh bbkhốc đẩy ccô ra, đứng ccách xa cô acmột mét, fcẩn thận quan sát.

Ánh mắt hắn khiến Lâm fKhả Nhi dkhông hiểu cúi đầu, nhìn kỹ dlại thân thể mình. f DiendanLeQuyDon Không có cái gì không đúng a, chú Chá arốt cuộc xảy ra chuyện fcgì?

Tầm mắt bình thẳn của fhắn vẫn như cũ xẹt dqua bụng cô, trong amắt lại ctràn đầy tức giận, Đường bChá lãnh khốc chất vấn: “Đứa bbé đâu?”

“Đứa abé nào?” Tiểu Khả aNhi nháy bdnháy mắt, acố ý giả fbộ vô tội.

“Em ckhông phải fnói em có thai sao?” Đường Chá tức cgiận gầm lên.

“Em có a! Có ddạ dày canhỏ!” dCô dí dỏm cười, trong mắt lóe lên tia nghịch ngợm, vẻ dmặt lại blà hài lòng. DiendanLeQuyDon Chú Chá bthật là dchậm hiểu nha, kết chôn đã mấy ngày aenay mà vẫn febị cô lừa axoay quanh. DiendanLeQuyDon Nhớ lại thật là cthú vị, hiện tại mới phát giác ra cô không có mang thai, cthật là bngốc mà!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio