Anh không thể để ý đến cái gì khác nữa, lạnh lùng ôm lấy Lâm Khả Nhi đẩy lên giường, nhanh chóng cởi quần áo trên người rồi mạnh mẽ đè lên người cô.
Lần đầu tiên nhìn thấy Chá thúc thúc không có vật gì che thân, Lâm Khả Nhi ngượng ngùng đỏ bừng cả hai má. Cô e lệ nhìn cơ thể tinh tráng của anh.
Đó là cái tượng trưng cho nam tính sao? Sao lại xấu xí như vậy! Thật kỳ quái a! Nó lại có thể lớn lên như vậy! Chỉ thấy nó càng ngày càng lớn, càng ngày càng to.
Cô còn chưa kịp quan sát cẩn thận, Đường Chá đã nhiệt tình nhào vào người cô, dùng đôi môi khêu gợi của anh nuốt lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô.
“Chá thúc thúc”, Lâm Khả Nhi không nhịn được ôm chặt anh, dán sát vào lồng ngực anh.
“Em đẹp quá!”, cảnh xuân trước mắt khiến Đường Chá sau mê, đôi môi anh di chuyển trên cơ thể cô, không nhịn được hít một hơi sâu.
“A! Nhột quá!”, Lâm Khả Nhi cười duyên, Đường Chá không ngừng kích thích cô khiến cô run rẩy. Cô không biết được một người đàn ông hôn lại có thể khiến cho cơ thể kích động đến như thế. Cô muốn cả đời này luôn ở trong trái tim anh.
Trong ý loạn tình mê, Đường Chá đột nhiên ngẩng gương mặt tuấn tú lên nhìn cô, khàn giọng nói: “Khả Nhi, chịu khó một chút, anh muốn đi vào”.
Lâm Khả Nhi vui sướng, vừa mong đợi lại vừa sợ hãi, gật gật đầu.
Được cô ngầm đồng ý, Đường Chá không thể khống chế được nữa, anh cuồng dã xâm chiếm vào mật đạo của Lâm Khả Nhi.
“A! Đau quá!”, Lâm Khả Nhi cắn chặt đôi môi, gương mặt nhỏ nhắn trắng bệch vì đau đớn. Đây chính là bước đầu một phụ nữ phải trải qua sao? Mặc dù cô đã chuẩn bị tinh thần đầy đủ, nhưng xem ra vẫn không địch lại thực tế tàn khốc như thế. Cô cảm thấy cơ thể như bị xé rách, của cô quá nhỏ cơ bản không dung nạp được của anh khổng lồ.
“Ngoan, lập tức không đau nữa!”, Đường Chá cố kìm nén ham muốn tiến công, không ngừng an ủi cô bé dưới thân, nước mắt cô khiến anh thấy đau lòng.
Anh dùng môi và tay tận tình trêu chọc trên thân thể cô, kích thích dục vọng trong cô.
Cho đến khi cô không còn cứng ngắc nữa, anh mới dám nhẹ nhàng luật động.
“Ưm…”, Lâm Khả Nhi vốn tưởng rằng rất đau nhưng cô lại cảm thấy từng đợt từng đợt hưng phấn, cảm giác đau đớn dần dần bị kích tình thay thế, khuôn mặt nhỏ nhắn mới giãn ra, lộ ra má lúm đồng tiền xinh xắn.
Rốt cuộc thì Chá thúc thúc đã là người đàn ông của cô! Giấc mơ mười năm của cô cuối cùng cũng trở thành hiện thực, cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Nhìn mồ hôi không ngừng nhỏ xuống từ trán anh, Lâm Khả Nhi tự hào đưa tay ra nhẹ nhàng lau đi. Đây là tượng trưng cho kích tình của Chá thúc thúc, vì cô.
Hôm nay, rốt cuộc cô đã dụ dỗ Chá thúc thúc thành công.
Dụ phu bước thứ ba đã thành công a!
Giây phút này, anh là người đàn ông của cô, cũng sẽ là chồng cô. Cô rất tin tưởng chẳng bao lâu nữa, Chá thúc thúc sẽ đem cả bản thân giao cho cô.
Từ nay về sau, cô không còn phải đóng kịch một mình nữa, cô muốn Chá thúc thúc cũng bị chìm đắm trong vở kịch tình yêu này.
“Bé cưng, em chặt quá!”, Đường Chá vùi thật sâu vào mật đạo xiết chặt của Lâm Khả Nhi, cảm giác kích thích cực hạn khi bị hoa tâm bao chặt khiến anh thiếu chút nữa thì lập tức bộc phát.
“Thúc thúc thích không?”, Khả Nhi ngẩng mặt lên, khát vọng nhìn vào đôi mắt đen láy của anh. Cô cảm giác cơ thể đã lên đến mức cực hạn, nếu anh lớn thêm một chút nữa thôi thì nhất định cô sẽ bị xé rách. Cảm giác này vừa đau đớn vừa hưng phấn. Chá thúc thúc mỗi lần đụng sẽ vùi sâu vào trong cơ thể cơ, chạm vào chỗ mẫn cảm nhất. Cô run rẩy, dùng hai chân quấn chặt lên hông của anh, khiến chỗ tiếp giáp giữa hai người càng chặt, đến nỗi ngay cả một khe hở cũng không có.
“Thích! Khả Nhi, anh muốn nổ tung!”, Đường Chá gầm nhẹ một tiếng, nâng hông Khả Nhi lên, ôm cô đặt lên trên người mình, đỡ lấy hông cô nhẹ nhàng luật động. Cơ thể Khả Nhi theo công kích của anh mà phập phồng kịch liệt.
Đường Chá mở to con đôi mắt mị hoặc mờ mịt, tham lam nhìn chằm chằm vào hai con thỏ nhỏ đáng yêu trước mặt.
Anh hung mãnh đẩy mạnh một cái, đưa cô lên tới thiêng đường, đôi môi nóng rực hôn lên hai đoá anh đào xinh đẹp, thật sâu.
“Thúc thúc, mạnh hơn một chút…”, Khả Nhi hết căng thẳng, ưỡn ngực lên, đẩy sâu vào miệng Đường Chá. Rốt cuộc cô có được Đường Chá rồi, loại cảm giác này thật sự rất hưng phấn. Thống khổ qua đi, cảm giác kích tình cực hạn, máu toàn thân tựa như sôi trào, nhất là ở chỗ hai đoá anh đào đang bị anh hôn sâu trở nên mẫn cảm cực kỳ.
Đường Chá không trả lời mà dùng nhiệt tình đáp lại. Anh dùng lưỡi vẽ nên các vòng tròn xung quanh đẫy đà xinh đẹp kia, dùng răng cắn cắn trêu trọc khiến cho Khả Nhi thở gấp không thôi.
Lúc Khả Nhi sắp bất tỉnh thì Đường Chá đột nhiên tăng nhanh tốc độ tiến công, một lần lại một lần đâm sâu vào cánh hoa xinh đẹp, tựa như một con báo hung mãnh, nhanh chóng luật động.
“Thúc thúc, nhanh quá…. Khả Nhi không chịu được….”, Khả Nhi vô lực ôm lấy anh. không để ình rơi xuống. Thân thể cô xiết chặt cự long của anh, hưng phấn khiến cô sắp ngất đi. Mỗi một lần đụng đều khiến cô mày váng mắt hoa, trước mặt hiện ra toàn kim tinh. Đường Chá kịch liệt vận động như vậy khiến cô hưng phấn chưa bao giờ được trải qua.
Đường Chá cũng không dừng lại, mà càng thêm cuồng dã luật động, công kích hoa tâm non nớt, cho đến khi phóng thích chính mình vào trong cơ thể Lâm Khả Nhi, anh mới ôm lấy cô nằm vật xuống.
Đường Chá thương tiếc hôn lên môi Khả Nhi, bàn tay anh nhẹ nhàng lưu luyến trên cơ thể nõn nà của cô: “Khả Nhi, bảo bối của anh!”
Đột nhiên, cự long đang chôn chặt trong cơ thể cô lại một lần nữa trướng đại, Đường Chá không bị khống chế xông vào bên trong.
“A”, Khả Nhi lại bị anh mãnh liệt tiến công liền tỉnh lại, nhìn mồ hôi thấm ướt mái tóc đen của anh, cô mỉm cười nghênh đón, hôn lên đôi môi đang thở gấp của anh, cùng anh trầm luân.
Cô đưa cái lưỡi thơm vào trong miệng Đường Chá, dụ dỗ cái lưỡi nóng bỏng của anh cùng nhau dây dưa, thân thể bọn họ quấn chặt với nhay. Của anh giống như một thanh kiếm lợi hại xỏ xuyên qua cơ thể cô, của cô lại giống như vỏ kiếm thượng hạng, mút chặt lấy anh, không để cho anh lui ra. Vỏ kiếm kia đột nhiên co rút lại, xiết chặt thanh kiếm đang trướng đại khiến nó khó chịu kêu gào, giùng giằng muốn xông vào bên trong.