Ngày hôm sau, cả bọn bị người của thầy Quân dựng đầu dậy từ h sáng…
- AAAAAAAAA… ngủ như vậy thì làm sao mà đủ giấc cơ chứ!!! – Nó vò đầu bứt tai trên giường.
- Biết sao được… Ai bảo tự nhiên mày đưa ra cái ý định huấn luyện này cơ… - Ngân nhìn nó lắc lắc đầu cho tỉnh.
- Hừ… hối hận quá! – Nó hừ một tiếng rồi cả bọn lăn vào WC làm vscn.
ph tại sảnh chính của căn nhà…
- Các con tỉnh ngủ rồi chứ?! – Thầy Quân đứng nhìn bọn nó mà chán nản.
- Dạ… - Những gương mặt ủ rũ kéo dài giọng.
- Hừm… vậy được… - Thầy Quần vừa dứt lời thì từ đâu người mặc áo đen, mặt mũi bịt kín mít trong đó có nữ nam xông vào tấn công cả bọn.
Cả bọn đang mắt nhắm mắt mở chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì đã bị tấn công tới tấp. Không còn cách nào khác, tất cả đều phải giở những thế võ mình đã có sẵn ra để đấu lại. Nhưng mà… sao người họ mạnh quá vậy? đứa có khi còn không địch nổi. Phải chăng tay nghề của cả bọn đã bị tụt hậu? Đã thế cả bọn lại còn không có một vũ khí trên tay còn người kia thì kiếm, dao, roi, gậy,…
- Hừ… chết tiệt… - Hắn hừ mạnh một hơi vì bị xoẹt một phát vào cánh tay.
- Mày ổn chứ? – Thiên vừa đánh trả vừa tiến lại gần hắn.
- Ok tao không sao… hơi nhức xíu thôi. – Hắn đáp cho mọi người yên tâm nhưng thật ra vết thương đó khá sâu làm hắn mất không ít máu.
- Thật?! – Nó quay qua lườm lườm hắn, chân tay vẫn cử động liên hồi.
- Hơ… T… Thật… - Hắn thấy ánh mắt sắc lạnh của nó thì thoáng giật mình đâm ra cà lăm.
- Hừ… Hiểu… - Nó nói không đầu không đuôi làm cả bọn ngớ người.
Và… chỉ vài phút sau… một mình nó xông lên hạ hết người kia và dã man nhất khi nó đá anh chàng xoẹt dao qua tay hắn bay xa m. Thấy cảnh tưởng đấy cả bọn đều hãi hùng… Kiểu này thì ai mà dám động đến hắn cơ chứ?! Hắn mới chỉ bị một xíu như vậy mà nó đã nổi máu tung cho người kia mấy cước rồi… Như thế cũng đủ hiểu nó yêu hắn nhiều đến nhường nào…
“Bốp… bốp… bốp…”
Tiếng vỗ tay vang lên, thầy Quân bước ra với nụ cười trên môi.
- Tỉnh ngủ rồi chứ?! – Thầy hỏi.
- Không sao chứ?! Sâu như này cơ mà… - Nó vừa nhấc cách tay hắn lên vừa xuýt xoa. Mặt lo lắng còn miệng thì không ngừng hoạt động. Hắn nhìn thế thì thấy ấm lòng vô cùng, quên luôn cả vết thương trên tay. con người kia cũng tò mò nhòm ngó tay hắn mà chẳng thèm quan tâm đến sự xuất hiện của thấy Quân.
- Này mấy đứa! – Thấy học trò không thèm trả lời mình, thầy Quân lớn giọng.
- Á… dạ?! – Đồng thanh quay ra xếp thành hàng ngang.
- Tay không sao chứ?! – Thầy nhìn hắn hỏi.
- Dạ không… - Hắn hơi cúi đầu dù máu ở vết thương vẫn đang rỉ ra.
- Này… thế này mà không sao cái gì? – Nó quay sang mắng hắn. – Thầy cũng thấy tay anh ấy chảy nhiều máu thế còn gì! – Quay sang thầy Quân.
- Thôi em/thôi mày – cái miệng lên tiếng ngăn nó lại. Sao hôm nay nó lại hành xử như trẻ con vậy chứ?
- My nói đúng mà… Đi băng bó vết thương đi ph nữa quay lại đây. – Thầy Quân nhìn bọn nó rồi quay đi.
Nó lập tức lôi hắn về phòng nghỉ dưỡng rồi băng bó vết thương thật cẩn thận. Miệng thì không ngừng nói hắn lần sau phải cẩn thận hơn.
- Này ngốc! Sao hôm nay em lạ vậy? – Hắn nhìn nó.
- Em lo cho anh mà! - Nó đứng dậy đi cất hộp y tế rồi đi thẳng ra cửa.
- Đi đâu thế? – Hắn nhìn nó.
- Đến chỗ thầy Quân. Thầy bảo cho ph còn gì… chậm s rồi… - Nói rồi hắn cũng đứng dậy và đi theo.
Tại sảnh chính…
- Được rồi ta vào vấn đề chính luôn… - Thầy Quân ngồi còn cả bọn đứng thành hàng ngang. – Giờ ta cũng đã có tuổi… nên việc trực tiếp dạy cho các con không hề dễ dàng. Chính vì thế ta giao đứa cho những người mà ta tin tưởng nhất… - Thầy nói rồi nhìn người vừa đánh nhau với cả bọn.
Lần lượt những chiếc khăn bịt mặt được mở ra… nhìn khuôn mặt thì cũng chỉ hơn cả bọn tầm – tuổi… rất trẻ. Cuộc đánh lộn vừa rồi được coi như là một cuộc thử sức. Xem chừng người khỏe nhất lại chính là nó…bg-ssp-{height:px}
- Đây là người ta tin tưởng nhất… các con sẽ được làm việc với họ trong vòng tháng… - Thầy Quân nói rồi bước đi để lại con người đứng nhìn nhau.
- Quả không hổ danh là Tứ Đại Ác Ma và Devil… phản kháng rất tốt… - Jenny, một cô gái có nước da ngăm lên tiếng.
- Sao cô biết? – Trà hỏi bằng cặp mắt khó hiểu.
- Trước khi ra tay cần phải biết rõ đối thủ của mình là ai… - Jack, anh chàng đứng cạnh Jenny lên tiếng.
- Thôi được rồi, không lãng phí thời gian nữa! Tôi là Liz, còn đây là Jenny, Jack, Mike và Galin. – Cô gái còn lại giới thiệu và chỉ từng người.
- người… bọn tôi đã biết tên và những thông tin cần thiết nên không cần giới thiệu nữa. – Mike.
- Lịch trình như sau… bắt đầu từ hôm nay ngày nào cũng phải có mặt tại sân lớn vào h sáng. – Galin chỉ vào khu vực đất trống và rất rộng bên cạnh. – Chống đẩy cái, chạy bền quanh sân vòng, gập bụng cái, đứng lên ngồi xuống cái. Tất cả chỉ trong vòng tiếng.
- Hả?! – cái miệng sắp rớt xuống đất.
- Chưa hết… từ h đến h là thời gian huấn luyện của Liz. Từ h đến h là của Jenny. Từ h đến h là thời gian các em nghỉ ngơi và ăn trưa. Từ h đến h là thời gian của Mike. Từ h đến h là Galin. Từ h đến h là thời gian của tôi. – Jack đọc thời gian biểu cho cả bọn.
- What?! – Mắt chữ A mồm chữ O cả bọn hét lên.
- Còn nữa… từ h đến h là thời gian ăn uống và tắm rửa. h đến h là thời gian ngồi thiền của thầy Quân… - Jenny tiếp lời.
- Tất nhiên các em không cần phải tự nấu ăn… Ở đây việc ăn uống sẽ có chuyên gia sức khỏe lo. – Mike.
- Ok… giờ cũng là h sáng rồi… Tất cả theo chúng tôi… Hôm nay sẽ chỉ là sơ lược thôi, ngày mai mới là chính thức. – Liz nói rồi cả bọn bước theo người.
con người bị tách ra giữa đường đi. Nhóm là bọn nó đi cùng Liz, Jenny. Nhóm là bọn hắn đi cùng Jack, Galin, Mike.
Bọn nó bị nhốt vào một căn phòng khá lớn. Bên trong có một phông chiếu đặt sát tường và phía đối diện là một chiếc bàn đặt kiếm, dao, súng, gậy, roi,…
Không biết Liz và Jenny đã ra ngoài lúc nào mà giờ đây trong phòng chỉ có đứa bọn nó. Đang hoang mang không biết điều gì xảy ra thì bất ngờ màn hình phông bật sáng. Và trên đó là hình ảnh của bọn hắn… Bọn hắn đang bị trói lại và tra tấn một cách dã man…
- Phong/Thiên/Nam/Kiệt… – Đồng thanh.
Bọn nó vừa dứt lời thì từ đâu khoảng hơn tên sát thủ bịt kín mặt bao gồm cả nam lẫn nữ xuất hiện… trên tay là vũ khí.
- Chuyện gì đây?! – Giang đưa đôi mắt khó hiểu nhìn đứa bạn.
- Muốn cứu bọn hắn… bước qua xác bọn tao… - Một người trong đám bịt mặt lên tiếng.
- Mấy anh ý mà sứt mẻ miếng nào thì bọn mày xác định! – Ngân thủ thế chuẩn bị. Trong lòng bọn nó hiện giờ đang vô cùng lo lắng.
Còn bên bọn hắn… Tất cả cũng bị nhốt tại một căn phòng y hệt bọn nó. Cũng là hình ảnh bọn nó bị tra tấn hiện lên trên màn chiếu và trong phòng có khoảng tên sát thủ to con. Chuyện gì đang xảy ra đây? Đánh đòn tâm lí ư? Thầy Quân thật quá hiểu cả bọn mà! Chính thầy đã đưa ra phương pháp này nhằm mục đích tìm ra sức mạnh bên trong bọn nó. Người ta thường nói khi rơi vào đường cùng thì chính là lúc bạn mạnh mẽ nhất…
Đang trong tâm lí lo lắng cho người mình yêu thương, cả bọn dốc hết sức lực để hạ đám sát thử trước mặt… Bên nó đã xong mà chẳng cần động đến một thứ vũ khí nào trên cái bàn kia… nhưng đâu phải như vậy là kết thúc? Lại hơn tên sát thủ nữa xuất hiện như không hề có nữ lại vô cùng to con. Lần này sức lực cũng đã yếu dần, bọn nó phải nhờ đến vũ khí thôi… Nhớ đến mỗi lần vào trung tâm thương mại hay vào công viên chơi trò chơi, Ngân và Trà là người chơi trống giỏi nhất, chính vì vậy cổ tay khá là khỏe vào dẻo dai. Ngân đã chọn cho mình một cây kiếm nhật để tự vệ còn Trà cũng đã nhanh trí chọn ngay dây xích sắt trên bàn. Chơi bóng đá từ nhỏ với hắn và Thiên nên lực ở chân nó rất khỏe. Điển hình là việc nó đá Galin bay xa m chỉ vì “lỡ” xoẹt dao vào tay hắn. Nó đành chọn một cây gậy m để lỡ có đá mạnh quá thì vẫn có cây gậy làm trụ. Còn Giang, cô luôn là người giành điểm tuyệt đối trong trò chơi ném phi tiêu hay những trò nào cần độ chính xác cao. Vậy nên cô đã quyết định chọn cho mình vài con dao nhỏ găm vào bên hông.
Bên bọn hắn lúc đó cũng đã giải quyết xong tên kia nhưng rồi lại xuất hiện thêm khoảng gần tên nữa. Số lượng thì tăng lên mà sức lực thì đã giảm.
- Ê… dùng cái này đi… - Nam chỉ vào đống vũ khí trên bàn.
Không nói không rằng anh bước đến. Hắn cũng chơi bóng đá từ nhỏ nhưng làm thủ môn với lại hay chơi bóng rổ nên lực ở tay vô cùng khỏe. Hắn chọn cho mình một cây gậy cao chừng m. Lợi dụng lợi thế tầm nhìn của mình và khả năng đã có, Thiên lại chọn vài cây súng giắt bên hông phòng trường hợp hết đạn. Bình thường, Nam hay ở vị trí bắn tỉa, nhưng giờ làm sao mà bắn tỉa được cơ chứ? Anh cũng mang trong mình dòng máu Nhật nên được huấn luyện cách sử dụng kiếm Nhật từ nhỏ, chính vì vậy nên anh đã lấy chiếc kiếm Nhật trên bàn. Cuối cùng là Kiệt, anh vốn dĩ có cổ tay khỏe bởi chăm chơi bóng rổ với bọn hắn nên anh quyết định lấy cây côn nhị khúc trên bàn.
nàng công chúa, chàng hoàng tử bắt đầu một cuộc chiến khốc liệt vì sự sống còn của người mình yêu thương. Thầy Quân cùng người kia đứng ngoài quan sát qua camera thì vô cùng hài lòng vì cả bọn đã bộc lộ hết khả năng của mình.
tiếng sau… cả bọn được thả ra khỏi căn phòng thì vội vã chạy lại xem “người ấy” của mình có làm sao không. Và họ đều trố mắt không nói lên lời khi thấy cảnh tượng trước mặt. Trời! Vẫn lành lặn như vậy cơ mà?! người con mắt chiếu thẳng vào thầy Quân…
- Hơ… - Thầy Quân ớn lạnh nhìn cả bọn.
- Chuyện là như này……… - Sau một hồi người kia thay phiên nhau giải thích thì cả bọn mới hiểu ra lí do. Thở phào nhẹ nhõm vì không có chuyện gì lớn lao xảy ra…
Vậy là từ ngày hôm đó, cả bọn phải luyện tập theo đúng thời gian biểu mà người Liz, Jenny, Galin, Jack, Mike đề ra. Nhưng chỉ có ngày đầu là từ h đến h cả bọn chống đẩy, chạy,… còn những ngày sau là giờ tự luyện: nó và hắn thì thay phiên nhau đấm đá bao cát, Giang thì tập phi dao vào mục tiêu sao cho chuẩn xác nhất, Thiên tập bắn đủ các loại súng, Nam và Ngân cùng nhau luyện tập đấu kiếm và súng bắn tỉa, Trà thì sử dụng dây xích với con bù nhìn bằng gỗ, còn Kiệt thì luyện tập côn nhị khúc. Mỗi người một việc, có vẻ như cả bọn đang rất quyết tâm để nâng sức mạnh của mình lên một đẳng cấp mới dù trước đó họ đã rất khỏe.
Liz dạy cho cả bọn cách đi nhẹ, nói khẽ, cười duyên… à nhầm… đi nhẹ, nói khẽ, tập trung cao độ bằng cách luyện võ thuật king kong. Jenny thì bổ sung kiến thức về độ nhạy bén và chuẩn xác qua những bài học thường ngày. Mike truyền lại cho cả bọn tất cả những gì anh biết về võ thuật như karate, taekwondo, aikido,… Galin dạy cả bọn về sự chú ý đến thời gian, anh biết cả bọn giờ đây đã là chủ tịch của các tập đoàn lớn trên thế giới nên việc tận dụng thời gian và nắm bắt lấy cơ hội là vô cùng quan trọng. Jack được mệnh danh là vua bắn súng ở nơi đây nên anh đã truyền cho cả bọn cách bắn sao cho chuẩn xác nhất, từ súng lục đến súng bắn tỉa… và cuối cùng là giờ học kiên nhẫn của thầy Quân bằng cách… ngồi thiền… Ngày nào cũng theo lịch trình ấy, cả bọn luyện tập như trâu như bò,… Đôi khi mệt mỏi quá mà vừa ngồi thiền vừa ngủ gật rồi lại bị thầy Quân cho mấy gậy vào mông…
Thời gian thấm thoát trôi đi, sau tháng quả thật tất cả mạnh hơn rất nhiều, thậm chí dáng người còn đẹp hơn trước bởi chế độ ăn uống tốt nhất từ các chuyên gia. Cả bọn cũng phải chào tạm biệt những huấn luyện viên của mình ra về và trở lại với cuộc sống tươi đẹp vốn có…