Nghe lời Yến, Trà Anh xách ba lô ra khỏi lớp, mấy ả khác theo sau Trà Anh. "Chúng ta sẽ trả thù sau" Như Quỳnh nói với mấy ả rồi bước vào lớp A. Sau khi mấy ả đi, mấy nhỏ mới để ý là mình sẽ phải ngồi cùng bàn với mấy chàng. "Các em vào chỗ ngồi đi, các bạn ấy đã đi rồi" cô chủ nhiệm nhắc khi thấy mấy nhỏ không vào chỗ, mấy nhỏ vẫn đứng lặng trên bục giảng đến khi "Các vị tiểu thư chắc là không muốn ngồi với con trai nhưng các tiểu thư đừng lo, đó cũng là các thiếu gia con nhà quý tộc, chắc là các tiểu thư cũng phải quen ít nhất thiếu gia. Nếu được thì mong các tiểu thư cố gắng ngồi cùng thiếu gia mình quen.", mấy nhỏ nghe thông báo qua loa của lớp xong thì xuống chỗ mấy chàng ngồi. -Đây là giọng của thầy hiệu trưởng sao? - hs nữ
-Thầy nhái giọng hay quá! - hs nam
-Không phải hiệu trưởng đâu, chắc là cô hiệu phó - hs nam
-Không phải, mấy hôm nay cô hiệu phó nghỉ ốm mà - hs nữ
-Hiệu phó mà hết ốm rồi thì sao? - hs nữ
-Nhưng giọng cô hiệu phó cũng không dễ nghe như vậy! - hs nữ
-Cô ơi, cô có biết ai vừa thông báo không? - hs nữ
-Cô cũng không biết ai nữa - chủ nhiệm
-Còn biết cả vị trí chỗ ngồi lớp ta nữa chứ - hs nam
-Ai lạ vậy nhỉ? - hs nữ
-NÈ, CÔ! BỌN EM ĐẾN ĐÂY ĐỂ HỌC CHỨ KHÔNG PHẢI ĐỂ BÀN CHUYỆN LINH TINH, CÔ CÓ QUẢN ĐƯỢC LỚP KHÔNG? KHI NÀO MỚI BẮT ĐẦU HỌC! - Giang đập bàn đứng dậy hét lớn, Minh Việt ngồi bên cạnh thì rùng mình bịt tai lại nhưng mắt thì không rời khỏi Giang
-Đúng rồi cô ạ! Có lẽ giọng nói đó là của trưởng hội học sinh thì sao? - Vân cũng đứng dậy nhưng nhẹ nhàng chứ không như Giang, Bá Hùng ngồi bên cạnh thì nhăn mặt đau đớn nhìn nhỏ vì có thứ gì đó đang đè lên chân mình
-Trường ta có trưởng hội học sinh khi nào vậy? - hs nam
-Chưa gặp lần nào luôn, giờ mới nghe đến - hs nữ
-Chắc là tiểu thư lâu năm không đi học nên ảo tưởng quá nhỉ! - hs nữ
-Trường ta mới có trưởng hội học sinh, nhưng cô chưa bao giờ gặp bạn ấy - chủ nhiệm
-Giọng nói dễ nghe, chắc là xinh lắm nhỉ? - hs nam
-Bạn ấy học lớp nào vậy cô? - hs nam
-Cô cũng không biết - chủ nhiệm
-HỌC ĐƯỢC CHƯA? CẢ CẬU NỮA EDLYNN, TỰ NHIÊN NHẮC ĐẾN TRƯỞNG HỘI HỌC SINH LÀM GÌ ĐỂ CẢ LỚP BÀN TÁN MẤT THỜI GIAN NHƯ VẬY! CẢ CÔ NỮA, TỤI EM ĐẾN ĐÂY ĐỂ HỌC KHÔNG PHẢI ĐỂ CHƠI, BÀN TÁN CHUYỆN XÃ HỘI - Mai tức giận không khác gì Giang lúc nãy
-Xin lỗi, Loria - Vân nói với Mai
-Được rồi, chúng ta bắt đầu bài học - chủ nhiệm Tại cung điện, nó đang ngồi trong phòng bếp ăn phần bánh kem sô cô la tối qua. Sau khi ăn xong nó chẳng biết làm gì nên lên phòng mình ngủ triền miên tiếng. Mấy nhỏ ở trường thì bực bội ngồi học không giám quay sang nhìn người ngồi cùng bàn với mình, giờ ra chơi cũng phải chạy lên phòng hiệu trưởng trốn. Xong tiết học, đói bụng nên mấy nhỏ xuống căn tin, tìm cái bàn ăn nào lớn mà cũng không có nên lần này lại phải ghép bàn lại mới ngồi đủ. -Pepsi, burger gà, bít tết,....... - Phương vừa ngồi vào bàn đã kêu một tràng thức ăn
-Ăn nhiều thế thì tự mà đi lấy nhé! My và tao không mang đồ ăn cho riêng mày mà cả bọn nhé! - Mai khoanh tay nhìn Phương
-Ừ thì để tao tự lấy cũng được, chẳng qua hôm nay không có Sapphlyn nên gọi nhiều thôi. Chứ mà có nó thì chết rồi - Phương cười hạnh phúc
-Thế cũng đúng! Tranh thủ hôm nay ăn nhiều vào, đồ của ai người đó tự đi lấy - My nói rồi chạy đi lấy đồ ăn cho mình, mấy nhỏ khác cũng đi lấy
-Thưa tiểu thư, các vị chỉ được chọn một món. Trưởng hội học sinh đã nói với chúng tôi như vậy! - ông đầu bếp
-Trưởng hội học sinh là nhỏ nào? Sao cấm được tụi này? - Nhi
-Chúng tôi thích ăn bao nhiêu thì phải phục vụ chứ! Mà nhỏ đó làm sao biết được chúng tôi ăn hơn món - Hiền
-Dạ, thôi được - ông đầu bếp "Reng....reng....reng...." tiếng đồng hồ báo thức làm nó tỉnh dậy. Vội vàng quay về biệt thự nhà mình, nó lao vào bếp nấu ăn. -Tiểu thư có thể làm hết được không ạ? Đây là lần đầu tiểu thư nấu ăn, tôi sợ tiểu thư sẽ bị thương - quản gia
-Ổn, không cần lo - nó đẩy bà quản gia ra ngoài bếp rồi khoá cửa lại không cho ai vào Sau phút hì hục trong bếp, cuối cùng nó cũng bước ra ngoài. Bà quản gia thấy nó thì lo lắng chạy lại hỏi: -Tiểu thư có bị gì không?
-Không bị gì hết - nó
-Sao tự nhiên tiểu thư lại vào bếp? - quản gia
-Bù đắp cho mấy nhỏ bạn - nó nói rồi chạy lên phòng mình, lát sau lại vào bếp đổ những món mình đã nấu Thay vào đó, nó gọi đặt bao nhiêu đồ ăn đến nhà mình, trên bàn ăn lúc này cũng phải hơn món. Mấy nhỏ về đến nhà, định lên phòng ngủ luôn thì bị nó kéo lại bàn ăn ngồi -Ăn cho hết đống này đi, toàn món bọn mày thích đó! Tao đền bù việc sáng nay - nó cười trong khi mấy nhỏ đang toát hết mồ hôi
-Bọn tao không thích ăn mấy món này nữa, vì bọn này quen chế độ ăn món của mày rồi - Yến lo lắng
-Ăn cho hết, không tao cho nhọn đói năm - nó lạnh lùng nhìn mấy nhỏ
-Được rồi, bọn tao sẽ ăn hết - Trang
-Ăn xong nhớ rửa chén đĩa - nó
-Sao tụi tao phải làm, có giúp việc mà! - Bảo
-Phạt bọn mày - nó
-Vì sao? - Phương
-Lúc nãy ở căn tin trường ăn nhiều hơn món - nó
-Không rửa thì sao? - My
-Làm giúp việc cho cái biệt thự này thay những người kia - nó
-Không ăn hay ăn thì sau này cũng không được sống yên ổn sau này. Haizzz... - My thở dài
-Thôi, tốt nhất ăn nhanh đi - Mai
-Bye, tao lên phòng ngủ, ai không ăn mà vứt đi thì tao không biết đâu đó - nó nói rồi quay lên phòng mình nằm ngủ một giấc dài giờ sáng hôm sau, mấy nhỏ vẫn chưa ngủ được vì trưa hôm qua ăn quá nhiều, và lo lắng có điều không hay sắp diễn ra. "ANGELIC. BOADICEA. CHRYSTALLA. DIANDRA. EDLYNN. FANNY. GLENNIS. HAMIA. INE. JASMEN. KATILYN. LORIA. CHO BỌN MÀY PHÚT NỮA!" Tiếng của nó từ tầng dưới vọng lên. phút sau, mấy nhỏ có mặt đầy đủ thì nó mới lên tiếng "Chúng ta sẽ chạy bộ vòng quanh thành phố này", mấy nhỏ cảm thấy ớn lạnh, tay chân run lên. "Lỡ có ma xuất hiện thì sao? giờ ma hay xuất hiện lắm á!" Phương ôm lấy Yến vì sợ, mấy nhỏ khác cũng nắm lấy tay nhau. "Thả tay ra, có cần đến vậy không? Mang theo tỏi đi. Không đơn giản là chạy bộ mà mỗi người còn phải mang một ba lô trên lưng nữa nhé!" Nó ngứa mắt trước mấy nhỏ bạn, lấy mấy cái ba lô dưới đất để sẵn ném cho mấy nhỏ, ra khỏi biệt thự bắt đầu chạy bộ. Nói là chạy vòng mà mới vòng tất cả đã thở hổn hển, mồ hôi toát ướt hết áo, nó chạy sau cùng nên không ai biết nó như thế nào đến khi thấy lạ quay ra sau thì không thấy nó đâu. "CỨU....VỚI...." nghe tiếng hét mấy nhỏ bắt đầu lo lắng, sợ nó xảy ra chuyện gì đến khi nhận giọng lại mới biết là Phương hét chứ không phải nó. Lúc này nó từ đằng xa chạy lại chỗ mấy nhỏ, "Mày đi đâu vậy?" Lan hỏi. "Tìm chỗ đi vệ sinh, giờ chạy tiếp đi. Còn chưa được vòng đâu đó! Nếu khát thì lấy nước trong ba lô" nghe nó nói xong mấy nhỏ vội vàng mở ba lô ra lấy nước uống, sau đó mấy nhỏ hạy tiếp.
Đến h, cuối cùng cũng xong vòng, nhỏ về biệt thự thở hổn hển nhưng không quên vscn chuẩn bị đi học. Khi mấy nhỏ chuẩn bị đi học thì thấy nó vẫn chưa thay đồ, "Không đi học hả?" cả bọn đồng thanh, "Tao bảo tuần sau đi mà, bọn mày cứ đi trước đi" nó ngồi trên ghế sofa cầm bút hì hục vẽ cái gì đó lên nhật kí nhưng khi mấy nhỏ lại thì cố che đậy. "Đúng là lúc nào cũng thích làm khác người, thua mày luôn" Bảo nói rồi cùng mấy nhỏ đi học.
"HOÀN THÀNH BỘ SƯU TẬP RỒI" nó vui vẻ cười khi vẽ xong thứ mình muốn, khoá cuốn nhật kí cẩn thận để luôn trên bàn, rồi nó quay lên phòng mình ngủ.
"Cuối cùng cũng thoát bọn "dê gái" của trường này" mấy nhỏ bước vào lớp cứ tưởng mình sẽ thoát nhưng khi đến chỗ ngồi của mình mới thấy một đống thư tình và sô cô la đầy bàn. "Có cần tôi bỏ đống này đi không?" Lâm thấy Mai đến quay ra hỏi, "Quen nhau không mà hỏi!" Mai lạnh lùng. "Không, nhưng tôi là người tốt có ý tốt thôi mà" Lâm đứng dậy khoác lấy vai Mai. Mai không quan tâm, nhỏ lấy điện thoại ra gọi cho nó
"-Alô, Sapphlyn. Tao với mấy bọn kia có một đống thư tình với sô cô la được gửi đến, mày có lấy không tao cho mày hết! - Mai
-Lấy sô cô la, còn cho tao số thư tình đó làm gì? Bọn mày mà cho tao là ngày mai nhiều gấp đôi đó! - nó
-Thách mày - Mai
-Dư - nó
-Bye - Mai"
-Bạn cậu hả? - Lâm thả tay ngồi xuống hỏi Mai
-Ừ - Mai xếp đống thư tình lại cho gọn gàng, miệng vẫn hoạt động
-Là Tuyết Linh? - Lâm không thấy nó đi chung với mấy nhỏ nên hỏi
-Không, là Thuỷ Linh - Mai quay sang nhìn Lâm
-Còn.......... - Lâm đang nói thì ngưng lại
-Bị mất tích năm nay rồi, Thuỷ Linh là người thay thế! - hiểu ý Lâm nên Mai nói luôn
-Còn cậu? Sao lại quen mấy người kia? - Lâm tò mò
-Tôi là bạn thân của Tuyết Linh, nên quen là chuyện bình thường - Mai
-Mắt cậu từng bị cận rất nặng đúng không? - Lâm
-Sao biết? - Mai
-Từ một giấc mơ kéo dài năm. Sao cậu lại có thể nhìn được? - Lâm
-Là một sai lầm - Mai nói rồi bỏ đi Mấy nhỏ khác thì cũng có ánh mắt quan tâm nhưng không giám chủ động bảo giúp đỡ như Lâm, căn bản vì họ quen nhau sẵn rồi chứ không phải như Mai mới bắt đầu làm quen, và cũng vì giới tính khác nhau sợ gần nhau sẽ bị hiểu nhầm. "Hôm nay cậu mặc váy ngắn hơn hôm qua nên đẹp rồi đấy!" hắn đang khen mấy cô bạn trong lớp, lúc nào cũng tán gái kiểu đó nên hắn rất được con gái toàn trường yêu thích, mà cũng chính lí do đó nên mấy nhỏ trường này càng ngày càng chảnh, độc ác. Hắn chỉ giám làm vậy khi không có Hà Linh bên cạnh. "Tay cậu vẫn còn to lắm, chắc là chưa giảm cân được mấy! Cố gắng lên rồi sẽ được như mọi người" hắn cầm tay một cô bạn đưa lại gần tay mình xem. "Hoàng Long thiếu gia, cậu đã có hôn phu rồi thì đừng có giở trò tán gái nữa! Nếu không cậu sẽ mất cả vợ sắp cưới đấy, và tôi cũng sẽ nói với hiệu trưởng đuổi học cậu. Nếu cậu nghĩ tôi là trưởng hội học sinh không làm được gì thì sai rồi, bỏ ý tưởng đó đi" hắn nhíu mày khó hiểu khi nghe trưởng hội học sinh thông báo qua loa của lớp. -Ồ, đây là lần đầu tao thấy có người trong trường này doạ mày đấy, nhỏ này cũng thú vị đấy chứ, tao nghĩ mà nên tán nhỏ trưởng hội học sinh hơn là mấy nhỏ này - Đạt ngồi bàn trên quay xuống trêu hắn
-Ờ, tao đi tán gái khi nào? Chỉ là sự gắn bó giữa người khác giới tình thôi mà! Có cần làm quá vậy không? Trước giờ tao thề chưa hề thích ai........ - hắn bực tức nói thì ngừng lại
-Chưa hề thích ai ngoài Thảo Ly chứ gì? Tiếc là bị thằng Đức cướp rồi! Giờ thì đang thích một cô gái trong giấc mơ kéo dài năm - Đạt vừa trêu vừa nối tiếp câu nói của hắn
-Chẳng có lí do gì để tao thích Tuyết Linh, chỉ là bạn học năm từng ngồi cùng bàn. Nhỏ cũng rất là kì lạ, trong giờ học mà cũng có thể xé vở lấy giấy ăn, rồi còn lấy bút xoá nếm thử, còn lấy mực bút bi pha với nước thử uống, đã vậy lại còn bứt lá cây ăn nữa chứ. Tính thì chẳng ra làm sao, lúc thì nói nhiều lúc thì ép mãi cũng không chịu nói, bình thường thì hiền mà người khác chỉ cần đ-ng vào là ném hư hết đồ đạc trong lớp thậm chí là xé rách sách vở của bản thân, đôi khi chẳng làm gì cả lớp chỉ cãi nhau tí thôi mà cũng khóc. Khuôn mặt thì xấu hết chỗ nói, chỉ được cái dễ thương thôi. Thế thì có gì tao phải thích Linh? - hắn ngồi nói một tràng suy nghĩ về nó, còn Đạt thì cười mỉm một cách nguy hiểm - Cười gì?
-À ha, nói xấu mà còn bảo dễ thương là sao? - Đạt cười nham hiểm
-Tao nói dễ thương khi nào? Mà Linh cũng có thích tao đâu! Tóm lại là Linh thích Lâm, Lâm thích Mai, Mai không thích ai, tao thích Ly, Ly thích Đạt, Đạt thích Ly, mày thích My, My thích Nam, Phương thích Nam, Bảo thích Nam, Nam thích Phương, Khánh thích Bảo, Phong thích Yến, Yến không thích ai, Trang thích Quân, Quân thích Trang, Nhi không thích ai, Hiền không thích ai, Lan không thích ai, Vân thích Hùng, Hùng thích Vân, Giang thích Việt, Việt thích Giang, Thắng thích Lan, Cường thích Nhi, Tiến thích Hiền. Rắc rối đó, thấy không!? - hắn lại thêm một tràng
-Rành ha? Tin tức ở đâu vậy? Mà tao không thích nhỏ My nhé! Mày hơi nhầm lần giữa mơ và thực - Đạt nói rồi bỏ đi