Lời Giản Thành nói có thể nói là tuyên truyền giác ngộ, Thanh Minh chân nhân nghe xong hổ khu chấn động.
Trước đó Cửu Phượng chân nhân nói nhiều như vậy, không nói Thanh Minh chân nhân, ngay cả Phiếm Vân Kiếm Tôn cũng bị dẫn dắt, bắt đầu tự hỏi vấn đề giữa Tử Lưu Hạ Giới, Thánh Giới cùng Vân Thực Giới, tất cả bọn họ đều quên mất mục đích ban đầu tới đây là gì!!
Phiếm Vân Kiếm Tôn tự hỏi mình, ông chạy tới Vong Ngữ Thiên Khanh là để làm gì?
Là để biết rõ thân phận thật sự của song bào thai Thu gia.
Như vậy mục đích đã đạt được chưa? Đạt rồi.
Thu Vũ Lạc thân tử đạo tiêu, Thu Diệp Lạc hóa thành Yêu tộc, nhìn bộ dáng của Yêu tộc Huyền Phúc kia, Thu Diệp Lạc làm Yêu tộc chân huyết, sau này chỉ sợ thành một thành viên của Yêu tộc, thậm chí sẽ trở thành Yêu Vương Yêu tộc, lại khó trở về Thái Thanh Kiếm Các.
Một khi đã như vậy, niệm một phần tình cảm, nếu Thu Diệp Lạc trở thành Yêu Vương, thống soái cũng giáo hóa Yêu tộc, Thái Thanh Kiếm Các cũng có thể hòa hoãn quan hệ với Yêu tộc, từ nay về sau Yêu tộc cùng Thái Thanh Kiếm Các không còn tình huống vừa nhìn thấy mặt liền kêu đánh kêu giết nữa.
Thân là thái thượng trưởng lão của Thái Thanh Kiếm Các, đây mới là hẳn là chuyện ông tự hỏi.
Nhưng ông lại thiếu chút nữa đem mình trở thành chúa cứu thế a!
Phiếm Vân Kiếm Tôn cẩn thận xem xét lại ý tưởng vừa rồi, không khỏi trán đổ mồ hôi lạnh.
Cùng với đó, Thanh Minh chân nhân cũng tự hỏi mình, ông tới Vong Ngữ Thiên Khanh để làm gì?
Tìm tung tích cuối cùng của Hiên Vũ sư đệ, cũng hiểu rõ chuyện phi thăng.
Như vậy sự tình làm rõ chưa? Làm rõ rồi.
Hiên Vũ sư đệ tới đây tra xét, bị Chung Lam cùng với kẻ hợp tác của gã phục kích, cuối cùng chết ở chỗ này, cũng để lại ít manh mối.
Mà ông cũng hiểu rõ vì sao tu sĩ thế giới này vô pháp phi thăng, nguyên lai là bởi vì tổ sư gia nhà mình hoàn toàn chặt đứt con đường thông thiên!
Chẳng trách sao Thiên Quý lại ba bốn lần tìm Đại Nhật Tiên Tông gây phiền toái.
Chính là việc đã đến nước này, trừ phi Thiên Quý cùng Chung Lam hợp tác mở ra truyền tống trận, để Thánh Giới trở lại, Tử Lưu Giới hợp hai làm một, nếu không thiên đạo không đầy đủ, Thiên Quý còn muốn phi thăng thế nào?
Hay là nói giết chết tu sĩ Đại Nhật Tiên Tông chính là một phần của kế hoạch này đâu?
Hoặc là nói chính mà đại chiến, có thể hay không cũng là một phần mưu kế của Thiên Quý? Đại Nhật Tiên Tông muốn liên minh với Thái Thanh Kiếm Các cho ma tu một cái đả kích to lớn, mà phương diện ma tu cũng muốn nhân cơ hội này suy yếu lực lượng của Đại Nhật Tiên Tông?
Phải biết rằng thời điểm Lan Hải chết, thần hồn chính là bị Thiên Quý cướp lấy nhập vào Huyết Cổ Ma Quật!
Ngay từ đầu chính ma đại chiến, Huyết Cổ Ma Quật mang tới vô số oan hồn!
Giữa hai chuyện này không có liên hệ gì?
Thực Nhất Tộc trù tính vô số năm, ma tu làm thế lực của Thực Nhất Tộc, Thiên Quý lại biết cái gì?
Thân là tiền chưởng môn của Đại Nhật Tiên Tông, chuyện cần Thanh Minh chân nhân xem xét quá nhiều.
Nhưng dù vậy, trước đó nghe xong lời của Cửu Phượng chân nhân, ông lại có loại nhiệt huyết sôi trào, có xúc động đi làm con tốt?!
Chẳng lẽ đúng như lời Giản Thành nói, Cửu Phượng đang lừa bọn họ?
"Bởi vì hắn là phượng hoàng a."
Giản Thành trả lời nghi vấn của Thanh Minh chân nhân: "Thanh âm phượng hoàng tự mang theo mị hoặc, Cửu Phượng chân nhân là một con phượng đực, khi theo đuổi phối ngẫu hoàn toàn dựa vào cánh có hoa lệ không, thanh âm có dễ nghe không, nếu như tiếng kêu khó nghe, chính là cả đời phải cô đơn."
Giản Thành rung đùi đắc ý: "Phượng hoàng có thể niết bàn, có thể sống thật lâu đâu, cả đời của hắn quá dài lâu, nếu như cô đơn đến chết............ ài, thật là đáng thương a."
Thanh Minh chân nhân& Phiếm Vân Kiếm Tôn: ".........................."
Mẹ nó lời hắn nói có đạo lý thế nhưng không còn lời gì để nói!
Giản Thành sau khi phun tào một chút thời gian sinh trưởng của Yêu tộc lại hỏi Thanh Minh chân nhân: "Chờ một lát chúng ta trực tiếp đưa ra lời cáo từ?"
Thanh Minh chân nhân gật đầu thật mạnh: "Được, nói vậy Cửu Phượng chân nhân vừa mới trở về Yêu tộc, cũng cần hắn xử lý rất nhiều chuyện, chúng ta liền cáo từ đi."
Giản Thành nghe xong lập tức mặt mày hớn hở.
Không tới một hồi, Cửu Phượng chân nhân mang theo Huyền Phúc trở lại.
Hắn nói với Thanh Minh chân nhân: "Ta hỏi Huyền Phúc, Hiên Vũ chân nhân ngươi nói, có phải một tu sĩ mặc trường bào màu nâu, am hiểu sử dụng ngân châm?"
Thanh Minh chân nhân nghe xong tinh thần rung lên: "Không sai, đó chính là sư đệ ta!"
Ông kỳ vọng mà nhìn Cửu Phượng chân nhân cùng Huyền Phúc: "Chẳng lẽ sư đệ ta hắn..............."
Cửu Phượng chân nhân lắc đầu, Huyền Phúc lẩm bẩm nói: "Tên kia chết đến không thể chết lại."
Thanh Minh chân nhân: "..................."
Huyền Phúc nhìn Thanh Minh chân nhân sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt có chút phiêu: "Tên kia rất lợi hại, còn thực sẽ trốn mất, lần đó đi....... ta nhớ tổ tiên đại nhân, liền đi tiên cung, không nghĩ tới bị tên kia chui vào sơ hở, tiến vào bên trong Vong Ngữ Thiên Khanh."
Hắn gãi gãi đầu, nhỏ giọng nói: "Bên trong luôn là Chung Lam tự mình đóng giữ, tên kia đụng vào trong tay Chung Lam, cho nên..........."
Giản Thành nhướng mày, hắn hỏi: "Trong Vong Ngữ Thiên Khanh có di chỉ truyền tống trận?" không phải nói bị Đường Minh Hòa đâm nát rồi sao?
Huyền Phúc gật đầu: "Đúng vậy, đám ma tu lúc ban đầu khi tìm chúng ta hợp tác đã nói, phía sau truyền tống trận hẳn là một cái bí cảnh, bọn chúng muốn sửa truyền tống trận, liền ở lại chỗ đó."
Giản Thành giật mình, hắn đột nhiên phản ứng lại.
"Ở lại?! Bên trong còn có ma tu?!"
Vậy còn chờ cái gì? Đi vào chém chết bọn chúng a!!
Cửu Phượng chân nhân hữu khí vô lực nói: "Hiện tại bọn chúng đã chạy hết."
Giản Thành nhịn không được oán giận nói: "Loại sự tình này hẳn là nói sớm một chút a!!"
Huyền Phúc cư nhiên đúng lý hợp tình nói: "Các ngươi cũng không hỏi?!"
Cửu Phượng chân nhân giơ tay che mặt.
Giản Thành: "..............."
Thật tốt, lý do này đủ lớn.
Hắn giữa lúc hoảng hốt minh bạch vì sao mười mấy năm sau tộc trưởng Yêu tộc lại là muội muội của ô qua, hỉ thước.
Thanh Minh chân nhân rũ mắt, ông hít sâu một hơi, giống như là xác nhận cái gì hỏi: "Ngươi nói Hiên Vũ sư đệ trực tiếp đối diện với Chung Lam, phải không?"
Hắc ô qua gật đầu khẳng định.
Thanh Minh chân nhân nhớ tới nửa miếng góc áo rách nát trong tay mình kia, cùng với chữ lưu lại trên đó, ánh mắt hơi trầm xuống.
Thoạt nhìn Hiên Vũ sư đệ còn tra được cái gì, đây là chuyện Cửu Phượng chân nhân cùng Huyền Phúc cũng không biết.
Thanh Minh chân nhân dấu giếm tin tức này, ông mạnh mẽ nói: "Thì ra là thế, đa tạ hai vị đạo hữu vì tại hạ giải thích nghi hoặc."
Trên mặt ông hiện lên một tia bi thương cùng khổ sở, thanh âm cũng không tự giác mà run rẩy: "Nếu đã minh bạch sinh tử của sư đệ, ta muốn lập tức về tông môn, vì sư đệ mà dựng mộ chôn quần áo cùng di vật."
Cửu Phượng chân nhân sửng sốt.
Thanh Minh chân nhân một bộ ta vì sư đệ mà bi thống vạn phần, nếu như không làm chút gì đó giây tiếp theo sẽ chết.
"Ta cùng sư đệ quen nhau từ thiếu niên, mấy trăm năm ở chung, tình cảm thâm hậu, chúng ta đã cùng trải qua mưa mưa gió gó, lần đó hắn rời đi tông môn, ta còn tưởng rằng chỉ là du lịch bình thường, lại trăm triệu lần không nghĩ tới từ đây thiên nhân lưỡng cách, không còn gặp lại."
"........ Nếu không phải tới đây tra xét, ta thậm chí còn không biết sư đệ đã chết như thế nào, còn một lòng cho rằng có thể tìm được hắn bị nhốt, còn có thể cùng hắn gặp lại.........."
Thanh Minh chân nhân nói tới chỗ thâm tình, thế nhưng lại khó nhịn xuống, bắt đầu nghẹn ngào.
"Hiện giờ sư đệ đã rõ sinh tử, ta tính toán về sơn môn, thu thập một chút di vật sư đệ lưu lại, vì sư đệ lập một cái mộ chôn quần áo cùng di vật, viết một chút bút ký về cuộc đời, để cho tên của sư đệ được truyền lưu xuống."
Giản Thành nghe đến vạn phần cảm động, hắn đồng dạng kích động mà nói: "Sư tổ, ngài nói quá đúng, không chỉ viết về cuộc đời của sư thúc tổ, mà ngài cũng phải viết a!" dừng một chút, hắn nói ra lời nói thiệt tình: "Chúng ta đều phải viết, như vậy mới có thể để cho hậu bối tông môn biết về uy danh của sư huynh, các sư huynh nha!"
Thanh Minh chân nhân & Phiếm Vân Kiếm Tôn: "..........."
Thanh Minh chân nhân lại muốn đánh đồ tôn.
Cửu Phượng chân nhân nghe xong thở dài: "Tâm tình của đạo hữu ta hiểu, Chung Lam kia thật sự đáng giận, cư nhiên trà trộn vào tông môn chủ nhân lưu lại, còn đem tư liệu về sự anh minh thần võ của chủ nhân đều hủy.........."
Ngẫm lại chủ nhân Đường Minh Hòa nhà mình lợi hại ra sao, hậu bối đệ tử tông môn cư nhiên hỏi một câu ba câu không biết, thật sự là quá làm người tiếc hận.
Thanh Minh chân nhân có được những lời này của Cửu Phượng chân nhân, lập tức nói: "Nói không sai, có đạo hữu miêu tả, chúng ta cũng biết về ký sự cuộc đời tổ sư gia, sau khi trở về ta cũng yêu cầu bổ sung hoàn thiện những tư liệu đó."
Vẻ mặt ông kiên định: "Đạo hữu cứ yên tâm, ta chắc chắn để uy danh tổ sư gia không ngừng truyền lưu xuống!"
Một kẻ là thật Đường Xuy một kẻ là ngụy Đường Xuy nắm tay nhìn nhau, kích động vạn phần, tựa như là đạt được thành tựu tâm hữu linh tê.
Thẳng đến khi Cửu Phượng chân nhân phất tay đưa tiễn ba người Giản Thành, hắn mới đột nhiên hoàn hồn lại.
Từ từ, hình như không thích hợp a!!
Chuyện Đường Minh Hòa lưu lại giang sơn mỹ nhân đồ thì sao? Chuyện Hỗn Độn Ấn Đường Minh Hòa lưu lại thì sao? Thành Hạo kia có phải thu phục một Yêu Vương khác không? Chuyện Chung Lam thì phải làm sao bây giờ? Cao tầng của Đại Nhật Tiên Tông có ý tứ gì?
Thân là đệ tử hậu bối của chủ nhân, chẳng lẽ không tính toán ủng hộ chủ nhân? Hay là nói muốn cùng Thánh Giới thông đồng làm bậy?
Nhưng việc này còn chưa nói rõ ràng, bọn chúng liền chạy rồi? nhưng, nhưng tiểu hắc điểu kia còn trong ngực hắc ô qua đâu?
"Nhưng tính rời đi Vong Ngữ Thiên Khanh."
Vừa tiến vào biên giới Thiên Khanh sơn, Thanh Minh chân nhân cùng Phiếm Vân Kiếm Tôn đồng thời thu hồi lại nửa thần hồn lúc trước lưu lại, thần hồn trở về vị trí cũ, thực lực hoàn toàn khôi phục, tâm hai người lúc này mới yên ổn xuống.
Thanh Minh chân nhân thu hồi bộ dáng cực kỳ bi thương lúc trước, ông hỏi Phiếm Vân Kiếm Tôn: "Ngươi ném đồ tôn lại không có việc gì áo?"
Phiếm Vân Kiếm Tôn nói chuyện cười: "Không có chuyện gì, Huyền Phúc kia ngu xuẩn như vậy, vẫn chỉ là quạ đen, đồ tôn ta thừa sức ứng phó."
Thanh Minh chân nhân ngô một tiếng: "Ngươi có tính toán gì không? Trở về tông môn sao?"
Phiếm Vân Kiếm Tôn lắc đầu: "Ta truyền thư cho tông môn, trải qua hai tháng hiệp thương này, như vậy Thanh Kiếm đã chuẩn bị tốt hết chi tiết của minh ước, ta liền không cần phải trở về, không bằng trực tiếp đi Thái Tố Cốc."
Thanh Minh chân nhân minh bạch: "Ngươi chờ ở địa điểm hội minh?"
Phiếm Vân Kiếm Tôn trầm giọng nói: "Chung Lam chạy, Thâm Thu sẽ xuất hiện ở Thiên Khanh sơn, có thể thấy được bên chỗ ma tu đã làm tốt chuẩn bị."
Ông từ từ nói: "Làm thế nào để đả kích liên minh hai tông hữu hiệu nhất? Tất nhiên là kiếm chuyện ở nghi thức liên minh."
Thanh Minh chân nhân cười: "Cho nên ngươi ở Thái Tố Cốc ôm cây đợi thỏ trước sao?"
Phiếm Vân Kiếm Tôn đồng dạng cười, ông hạ giọng nói: "Còn nhớ rõ vị trích tiên tử của Thái Tố Cốc kia không?"
Ánh mắt Thanh Minh chân nhân chợt lóe: "Ngươi là nói............."
Phiếm Vân Kiếm Tôn ha hả nói: "Năm đó nhiều ma tu thua trên tay nàng như vậy, nàng chợt ngã xuống, hiện tại xem ra chuyện tình có kỳ quặc, ta không tin Thái Tố Cốc không cẩn thận tra."
Thanh Minh chân nhân chậm rãi gật đầu: "Vậy phiền toái ngươi, lúc tra xét phải cẩn thận."
Hai lão bánh quẩy sau dăm ba câu liền định ra sách lược, Giản Thành ở bên cạnh nhìn, có điểm ngốc.
Thanh Minh chân nhân nhìn bộ dáng ngây ngốc của đồ tôn, liền có ý đề điểm vài câu: "Nghe hiểu không?"
Giản Thành thành thật lắc đầu: "Không quá hiểu."
Thanh Minh chân nhân kiên nhẫn nói: "Ngươi có chỗ nào không rõ? Cứ việc hỏi, ta biết gì liền nói không nửa lời dấu giếm."
Giản Thành gục đầu xuống, hắn tự hỏi một hồi, hỏi: "Sư tổ, ngươi trước đó nói muốn viết ký lục về cuộc đời, còn viết không?"
Thanh Minh chân nhân: "............"