Chó Sói Nhỏ Từng Bị Chọc Đã Sống Lại

chương 35: đồ chó chu diễn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quý Nguyên không ngờ, cho dù tất cả lời giải thích đều bất lợi với Trần Hách Anh, thì fan của Trần Hách Anh cũng không chịu buông tha, ít đi những tin nhắn bình luận trực tiếp mắng mỏ Quý Nguyên, ngược lại thành hi vọng Quý Nguyên có thể đứng ra vì Trần Hách Anh nói vài câu, hảo hảo giải thích một chút rốt cuộc ngày đó xảy ra chuyện gì.

"Là một người trong cuộc anh có trách nhiệm cùng như nghĩa vụ nói rõ ràng rốt cuộc ngày đó xảy ra chuyện gì, không thể để cho người ta tự nhiên lại chịu oan uổng chứ?"

Giọng điệu tốt hơn một chút cũng có.

"Có thể là giữa mọi người có chút hiểu lầm, vẫn là hy vọng anh có thể đứng ra giải thích cho tiểu Trần một chút, cám ơn!"

Thật sự Quý Nguyên bị loại não tàn này thuyết phục rồi. Từ khi anh bị chửi đến bây giờ, đến khi chuyện bắt đầu xoay ngược lại lại muốn anh đi giải thích? Giải thích thế nào, nói Trần Hách Anh người đặc biệt tốt, một ít dáng vẻ ngôi sao lớn cũng không có, thật sự là do mình nhăn mặt với tiền bối sao?

Đầu lưỡi của Quý Nguyên sát với hàm trên, một tiếng hừ giấu ở trong lòng.

Anh làm mới weibo lần nữa, động tác mới vừa xuất hiện lại chuyển sang một hướng khác. Trần Hách Anh chủ động đăng weibo

Trần Hách Anh: cám ơn mọi người đã quan tâm, quay phim đến sáng sớm vội vã ngủ được một giấc, không ngờ trên internet đã xảy ra nhiều chuyện như vậy. Cám ơn những fan vẫn đứng ở bên cạnh tôi vẫn tiếp tục ủng hộ tôi, mọi người là động lực lớn nhất để tôi tiếp tục con đường này. Về phần những lời đồn đại kia, tôi muốn nói là thanh giả tự thanh, đối với những người có chứng cứ tôi cũng không có bất kỳ câu trả lời nào, mặt khác tôi với Quý Nguyên không hợp.

Sau khi anh ta đăng weibo này, tự nhiên bình luận phía dưới cũng chia làm hai phía.

Fan sẽ bắt trọng điểm, nhìn thấy anh ta nói quay phim đến sáng sớm mới ngủ, đau lòng như muốn khóc, các loại ôm hôn với anh ta tại chỗ bình luận dâng thật cao, đồng thời dựa vào câu nói nghĩa rộng của Trần Hách Anh, vẫn dựa vào cái này muốn gán tội cho người khác như trước là người khác có ý hãm hại đối với người bọn họ yêu sâu đậm.

"Tiểu Trần làm sao anh có thể tốt như vậy, 【 khóc thút thít 】, đau lòng, anh hãy nghỉ ngơi cho tốt【 tình yêu 】, chúng em vẫn luôn ở đây!"

"Mọi người không nên ồn ào rồi, đừng quấy rầy tiểu Trần, còn mấy kẻ tiểu nhân trước tiên chúng ta cũng không cần để ý."

Đương nhiên là bình luận của một lượng lớn người qua đường đang ngồi hóng hớt không có thân thiện như vậy rồi. Rõ ràng là bài đăng này của Trần Hách Anh đã bình ổn được fan, đối với người thích hợp hoặc là với người không ưa anh ta thì một ít hiệu quả cũng không có, tác dụng duy nhất vẫn là cái ngược lại.

Phần lớn người đã nhận định đây là phương hướng sai lầm, đối với những từ ngữ hàm hồ như vậy trên weibo càng cảm thấy là Trần Hách Anh đang chột dạ không dám nhiều lời, vì vậy tiếng ha ha giễu cợt bên tai không dứt.

"Ai nha, mang tiết tấu Đại Vương hôm nay nghỉ cơm rồi hả (ta nghĩ câu này có ý là bình thường vẫn luôn dẫn đầu hôm nay lại không làm nữa hả. Bạn nào biết chỉ cho mình với!) ? Quả nhiên là thấy tốt thì thu, đoán chừng cũng là sợ bị thêm mấy cái thạch chùy (búa đá) đâm chết đi?"

"Ngu vcl~, anh ta thiếu người ta một nói xin lỗi biết không? Không phải mới chỉ khi dễ một hai người mới, lúc này là đụng phải cái đinh cứng, bằng không còn ngang ngược nữa."

Trần Hách Anh không đăng cái weibo này thì ngược lại Quý Nguyên không sẽ nói cái gì, anh ta đăng cái weibo này, bình luận dưới weibo của Quý Nguyên có xu thế khiến anh đăng weibo đáp lại Trần Hách Anh rồi.

Người ta cũng vừa nói chuyện với Trần Phàm Kiều xong, trở về nói chuyện này với Quý Nguyên.

Anh Trần: bên phía bọn họ cũng rất thích đùa, lúc đầu tự mình đẩy tiết tấu lên, hiện tại không thu được trận còn nói hi vọng chúng ta cũng bày tỏ một chút, ở bên ngoài che đậy giả dối.

Phòng công tác bên phía Trần Hách Anh vừa tìm Trần Phàm Kiều, ý tứ cũng là khiến Quý Nguyên ở trên web nói một chút ví dụ như quan hệ của anh và Trần Hách Anh không tệ ..., video ở hậu trường chỉ là đùa giỡn.

Đừng nói Quý Nguyên, chính là Trần Phàm Kiều nghe tất cả đều là giận cười. Mặc dù hiện tại Ngũ Hồ không tính là Công Ty lớn, Quý Nguyên cũng không phải là ngôi sao lớn, nhưng cũng không thể cứ tùy tùy tiện tiện im lặng nuốt thiệt thòi vào trong bụng như vậy.

Anh Trần: cái loại weibo đó chúng ta không đăng được, anh cũng đã nói, nhiều lắm là chính là tạm thời không có làm chuyện như vậy, hơn nữa không thúc đẩy đề tài.

Quý Nguyên: em lên weibo đăng một câu đơn giản là được.

Anh Trần: thật ra thì không quá cần thiết, chuyện đến như vậy là cùng, về sau sẽ không có ảnh hưởng nhiều.

Bên phía Trần Phàm Kiều vẫn còn đang đánh chữ, cho là Quý Nguyên sợ tạo ra chuyện gì sẽ ảnh hưởng đến con đường diễn xuất của mình. Nhưng trên thực tế bên phía Ngũ Hồ cũng sẽ không để người ngoài khi dễ nghệ sĩ của mình như vậy, thêm nữa sau lưng không phải còn có Chu Diễn sao, Trần Phàm Kiều suy nghĩ một chút, bên phía Vệ Thị chắc cũng chỉ có người nhà họ Chu có phân lượng trực tiếp chào hỏi mà thôi.

Ai biết câu của Trần Phàm Kiều còn chưa viết xong, tin nhắn của Quý Nguyên lại tới.

Quý Nguyên: đăng được rồi.

Quý Nguyên: 【 hình ảnh 】

Thật sự là Quý Nguyên đăng một cái weibo rất đơn giản

Nguyên hồ hồ: Trần Hách Anh nói hi vọng tôi đứng xa một chút, cho nên tôi đứng xa một chút, chỉ đơn giản như vậy.

Trần Phàm Kiều sửng sốt một lát, gửi tới cái vẻ mặt dở khóc dở cười.

Anh Trần: như vậy cũng được.

Thật ra thì như vậy so không đăng weibo hả giận hơn nhiều, Trần Phàm Kiều chà một cái mới tăng thêm bình luận, phản ứng của phần lớn người qua đường đang hóng hớt đối với cái weibo này đều là cười ha ha.

"rio còn có thể nói thẳng."

"Quý Nguyên từ chối tình cảm chị em giả tạo với ngài, cũng hi vọng ngài cách anh ấy xa một chút ha ha ha ha."

Fan của Trần Hách Anh vẫn đang tẩy trắng.

"Tiểu Trần không có ý tứ gì khác, mấy người không nên mơ mộng quá mức, anh ấy chính là không thích có người đứng cạnh mình quá gần mà thôi, tính tình của anh ấy tương đối hướng nội."

Quý Nguyên cũng liếc một cái theo những cái bình luận này, rồi sau đó dứt khoát coi như hành khách mà rút lui, mắt không thấy, tâm không phiền. Chuyện như vậy náo loạn gần một ngày, lãng phí không biết bao nhiêu thời gian.

Vũ Dật Phi một nghìn lần không tình nguyện, cũng không thể không theo thời gian vội vàng đến trường quay.

Trì Lập An tới sớm hơn so với anh ta, đang ngồi ở trên một cái ghế có chút cũ, một tay lướt tin tức trên điện thoại di động. Mặc trên người là một bộ tây trang chỉnh tề, cắt xén phục tùng chất liệu cao cấp, khiến cho khí chất bình thường của anh ta bị giấu đi lại phác họa lên vẻ tài năng, quả thật là chói mù mắt người khác.

Vũ Dật Phi đứng ở sau lưng anh ta mở to mắt nhìn, mơ hồ nhìn thấy trên màn hình điện thoại di động chợt lóe lên hình của Quý Nguyên. Anh ta sững sờ, Trì Lập An giống như đã nhận thấy được tầm mắt của anh ta quay đầu trở lại, ánh mắt nhàn nhạt đặt ở trên người Vũ Dật Phi.

"Xin chào!" Vũ Dật Phi theo bản năng khẽ gật đầu, khom xuống biên độ của bả vai cũng nhỏ đi, nếu không phải là nửa đường khống chế được phản ứng của mình, thiếu chút nữa là Vũ Dật Phi đã cúi người xuống chín mươi độ.

"Xin chào." Ngược lại phản ứng của Trì Lập An rất bình tĩnh, sau đó dời tầm mắt trở lại.

Vũ Dật Phi một bước ba mè nheo, bị Tiểu Lý nửa lôi nửa kéo túm đi trang điểm. Thật ra thì anh ta cũng rất quý trọng cơ hội quay phim lần này, phải biết căn bản chỉ cần trong phim có Trì Lập An là tỉ lệ người xem đã TV bảo đảm, cộng thêm với thực lực diễn như vậy, mình cũng sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhưng mà trong lòng hiểu rõ là một chuyện, cảm giác không khỏe trên sinh lý trong khoảng thời gian ngắn khiến Vũ Dật Phi vẫn rất khó vượt qua như cũ.

Cảm giác ngồi bên cạnh Trì Lập An cái vị Đại Phật gia này, Vũ Dật Phi đã cảm thấy mũi chân như nhũn ra.

Rất nhanh cũng có một người trang điểm đi về phía Trì Lập An để kiểm tra trang phục và trang điểm của anh đồng thời cũng tiến hành trang điểm lần cuối, thợ trang điểm từ trên cao nhìn xuống, tầm mắt liếc qua màn hình điện thoại di động của Trì Lập An, người trang điểm thản nhiên lắm mở miệng đáp lời: "Ai, thì ra là thầy Trì cũng thích cái quảng cáo này sao?"

Lúc trước trang điểm không thấy Trì Lập An xem, hiện tại trở lại thấy Trì Lập An lại mở ra nhìn qua một lần.

Quảng cáo này cũng không phải là quảng cáo nào khác, mà chính là đoạn quảng cáo quốc tế của se¬cret hàng năm.

Vũ Dật Phi ở bên cạnh vễnh tai nghe, thích gì, cái quảng cáo gì?

"Ừ, diễn rất tốt." Trì Lập An nói.

Thợ trang điểm cười: "Đúng không, tôi cũng vậy cảm thấy, biểu hiện của Quý Nguyên ở bên trong thật sự quá tốt, có cơ hội trang điểm cho anh ấy một lần thì thật tốt."

Vũ Dật Phi có chút miệng khô, chỉ nói đến Quý Nguyên anh ta lại cảm thấy cuối cùng cũng tìm được một chỗ giống nhau của mình với Trì Lập An.

"Thầy Trì, anh thích Quý Nguyên sao?" Vũ Dật Phi là fan, vừa mở miệng dĩ nhiên là nói ra cái câu có hai chữ thích đơn thuần giống như nói chuyện với fan khác.

Ánh mắt anh ta lóe lên, phát hiện trong cái vấn đề này Trì Lập An sững sờ một chút, chỉ là rất nhanh lại phản ứng kịp, khóe miệng khẽ kéo ra một chút đường cong: "Anh ta là một rất người ưu tú."

Về phần thích, ít nhất Trì Lập An đã từng có hảo cảm rất lớn đối với Quý Nguyên, nhưng mà bây giờ phải nói có thích hay không? Độc thân nhiều năm như vậy, đại khái Trì Lập An cũng đã có mối tình đầu. Nếu như ở đời trước lúc ở khách sạn trên núi tuyết kia vẫn chưa hoàn toàn nhìn ra giữa Quý Nguyên và Chu Diễn có cái gì, hiện tại kết hợp đủ loại nguyên nhân cũng đã sớm nhìn ra.

Nếu như Quý Nguyên cũng thích mình, mà không chỉ dừng lại ở một chút hảo cảm mông lung, Trì Lập An cũng có lòng tin cùng Chu Diễn tranh giành một trận. Nhưng là bây giờ, anh ta đã không có ý định đi làm những thứ vô dụng này rồi.

Vũ Dật Phi không biết trong lòng Trì Lập An có bao nhiêu suy nghĩ nhanh chóng chuyển qua, chỉ bởi vì anh ta cảm thấy sau khi nhận được câu trả lời của Trì Lập An anh ta lại cảm thấy tức giận một chút. Quả nhiên nói cho cùng vẫn là người nha, nhìn thấy người đẹp mắt, ưu tú biểu hiện vẫn sẽ khích lệ.

"Ừ, tôi cũng cảm thấy như vậy, " Anh mắt Vũ Dật Phi lóe sáng, mắt bởi vì tươi cười uốn lên.

Trì Lập An đã hoàn toàn quên mất năm xưa đã từng có một thời gian hợp tác với anh ta, nếu như không phải là bởi vì sống lại một lần, bộ đùa giỡn này anh ta cũng sẽ không nhận, hiện tại nhìn thấy Vũ Dật Phi giống như mới gặp gỡ, nhìn lại giọng nói và thần thái của anh ta khác xa với lời đồn đại trên Internet không hiểu sao lại cảm thấy có chút đáng yêu.

Quý Nguyên tựa vào trong thang máy thở dài một cái.

Không ít người đều là đỏ thẫm đỏ thẫm lên, vừa bắt đầu đã không muốn anh đi trên con đường này.

Cái này còn không thể nào, muốn mệt chết anh sao, quả thật so với đời trước anh giống như sống trong phòng ấm vậy.

Thang máy đinh một tiếng dừng ở lầu năm, Quý Nguyên đi tới cửa đang muốn mở cửa ra, nhưng không nghĩ đầu tiên cửa lại mở ra từ bên trong.

Chu Diễn không một chút hình tượng, bên hông quấn quanh một cái tạp dề, trong tay còn nắm nắm cửa: "Vừa đúng, rửa tay là có thể ăn cơm."

Rõ ràng là cậu vừa mới tắm xong, ngốc trên đỉnh đầu là mái tóc mềm nhũn đã lâu không cắt, khiến cho sự sắc bén bình thường của Chu Diễn giảm đi không ít. Lồng ngực của Chu Diễn vẫn rộng rãi như cũ, khiến giọng điệu đang thở dài kia của Quý Nguyên lập tức tìm được đối tượng nương tựa.

Cảm giác về đến nhà có người chờ mình thật sự quá tuyệt vời.

Quý Nguyên đầu một hồ, tiến lên hai bước ôm lấy Chu Diễn.

"Cái người này đồ chó này. . . . . ." Anh nhỏ giọng nói, sau đó quay đầu ở trên mặt Chu Diễn dùng sức hôn một cái.

Đợt này mình đi học nhiều quá nên không thể đăng thường xuyên được mong mọi người thông cảm !!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio