“Các cậu đảm nhiệm chức vụ đó là được, hôm nay tan học mình còn có việc.” Kỳ Trâm tâm phiền phất phất tay, khuôn mặt bình tĩnh không có thay đổi lớn.
“Biết !” Đội phó chứng kiến sắc mặt Kỳ Trâm, lập tức câm miệng.
Kỳ Trâm trên cổ khoác khăn ngắn, trên tay cầm đồ uống, thong thả đi đến dưới cây không người, lấy điện thoại nhét trong ba lô ra, nhấn vài phím, nhìn cái điện thoại không có biểu hiện vài lần, cô đột nhiên nặng nề thở dài.
Chuyện gì đã xảy ra, sao không thấy người đến?
Gần đây đều như vậy, ngày nghỉ hẹn hò thân mật, sau khi đợi cô trở lại trường học, anh bỏ chạy không thấy bóng dáng, cả điện thoại cũng không gọi lại.
Thứ Hai, anh không có lớp ở trường học, hôm nay là thứ Tư, sau khi tan học, cô phải đến gặp Thiên Khởi, cũng không còn bao nhiêu thời gian nói chuyện với anh.
Coi như người yêu sao? Bọn họ còn đang yêu đương sao? Kỳ Trâm rất muốn hỏi anh chuyện này.
Kỳ Trâm buồn buồn cầm lấy ba lô, nghĩ đến hội học sinh, rất xa liền chứng kiến bóng dáng quen thuộc, rốt cục tại vườn trường học gặp được bạn trai.
“Gần đây anh bận rộn nhiều việc à? Cũng không thấy người.” Đi về phía trước, Kỳ Trâm hất đầu hỏi.
“Truyền Đạo kháng nghị với anh không thể chiếm dụng quá nhiều thời gian của em, một đống xã đoàn đòi người với anh, anh chỉ có thể khắc chế nhiệt tình của mình!” Chứng kiến bạn gái thần thái sáng láng, tâm tình Tống Trọng Hi đặc biệt tốt, tuy dưới nách còn một đống văn kiện khẩn cấp cần xử lý, nhưng vẫn muốn nói thêm vài lời với cô.
Bởi vì người yêu trước mắt, chính là động lực để anh phấn đấu a!
“Thật vậy chăng? Không phải chơi chán rồi?” Tuy trên sách nói đừng tin lời dỗ ngon dỗ ngọt của đàn ông lúc yêu đương, nhưng nghe người yêu nói như vậy, Kỳ Trâm vẫn nở nụ cười.
“Cái gì chơi chán rồi? Em cũng quá xem thường sự quyến rũ của em.” Kìm lòng không được vươn tay sờ sờ đầu của cô, “Anh chỉ bận làm việc, cũng không phải không để ý tới em, em tùy thời đều có thể tìm được anh, anh còn rất chú ý đàn ông khác dựa vào em quá thân cận...”
Gần đây tiếp một case vượt biển, chính là nguyên nhân chủ yếu không có biện pháp cả ngày dán Kỳ Trâm.
Nhưng, anh vẫn rảnh giờ ở trên mạng sưu tầm websites có quan hệ đến học viên Thanh Tâm, chú ý gần đây trong trường có chuyện lớn gì, có xuất hiện tên Kỳ Trâm hay không...
Như vậy còn có thể nói anh lạnh sao?
Chuyện yêu đương này, anh siêu cấp nghiêm túc, được không?
“Ai! Đừng nói nữa, em sẽ không theo chân bọn họ nữa...!Chuyện đáp ứng anh, em nhất định sẽ tuân thủ.” Hai tay Kỳ Trâm giao nhau ở trước ngực, tay làm thế cấm nói loại chủ đề này, cô cũng rất sợ đàn ông ghen.
“Em có thể nghĩ như vậy là chuyện tốt.” Tống Trọng Hi gật đầu.
Chỉ cần trang web đấu giá kia không có gia tăng một ít ảnh chụp lung tung nữa, anh nguyện ý ở lúc đang bận làm rùa đen rút đầu, tin tưởng tâm người yêu một mực trên người anh.
Rất nhanh, tiếng chuông lại vang lên.
“Anh phải đi phòng máy vi tính một chuyến – chỗ đó có hoạt động...” Thời gian gặp nhau cứ ngắn như vậy, Tống Trọng Hi cũng nhịn không được nữa thở dài.
“Em không sao! Anh đi nhanh đi.
Để muộn quá, gây cho người ta cảm giác không tốt.” Kỳ Trâm thúc giục anh.
“Anh biết rõ...!Đúng rồi!” Vốn định đi, không biết đột nhiên nhớ tới cái gì, Tống Trọng Hi dừng bước lại, quay đầu gọi bạn gái.
“Làm sao vậy?” Cho là anh muốn dùng lời dỗ ngon dỗ ngọt, Kỳ Trâm rất vui vẻ.
“Cái ‘cười’ vừa rồi kia, không cho phép đàn ông khác chứng kiến...!Anh thật sự rất chú ý!” Tống Trọng Hi lưu lại những lời này, xoay người rời đi.
Ách? Ngay cả cái này cũng chú ý.
Không nghĩ tới sẽ nghe loại “không cho phép” như thế, Kỳ Trâm hơi há hốc mồm.
Nhìn bóng dáng càng lúc càng xa của người yêu, vành mắt của cô hơi ẩm ướt.
“Tham muốn giữ lấy mạnh như vậy...” Kỳ Trâm nhẹ nói một tiếng.
Nếu là đàn ông khác nói với cô như vậy, cô nhất định sẽ tức giận, nhưng gặp được Tống Trọng Hi trực lai trực vãng trong tình yêu...
Khóe miệng của cô nhịn không được giơ lên một độ cong hoàn mỹ.
Ha ha, cũng may có anh quan tâm cô!
Trong phòng một mảnh yên tĩnh.
Cửa sổ sát đất hơi mở ra, gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào, hương hoa hồng nhàn nhạt đầy tràn cả không gian..