Editor: May
Đúng lúc đó, điện thoại của Thích Cảnh Nhân vang lên, vang lên khoảng mười mấy giây nhưng cô giống như không có ý định muốn tiếp nghe, đến khi Tần Thiếu Bạch nhắc nhở cô, cô mới lười biếng lấy điện thoại di động từ trong túi quần ra, ngay cả mắt cũng không trợn liền thuần thục ấn nút trả lời, đưa điện thoại di động thả đến bên tai: "Alo."
Không biết đối phương nói gì đó, cô chỉ lạnh nhạt nói một câu, "Tôi biết rồi, trở về ngay." Liền treo cúp điện thoại.
Đợi cho cô cất di động lại, Tần Thiếu Bạch mới hỏi một câu: "Phải đi về rồi?"
"Đúng vậy." Thích Cảnh Nhân lấy tay chống mặt đất ngồi dậy, quay đầu nhìn anh một cái, nói: "Lần sau lắp thiết bị định vị trên điện thoại di động tôi thì nhớ lắp một cái cao cấp một chút, nếu không tôi sẽ có biện pháp theo dõi ngược lại anh."
Tần Thiếu Bạch cười nhìn cô, "Em biết rồi."
Thật ra Thích Cảnh Nhân cũng không biết anh gắn thiết bị định vị ở trên điện thoại di động của cô từ khi nào, sẽ phát hiện cũng là vì lúc về Phủ Tổng thống làm kiểm tra điện thoại, vì để tránh cho có người đánh cắp bí mật, bất kỳ ai ra vào Phủ Tổng thống đều phải qua ba cửa khẩu.
Mà ba cửa khẩu phân biệt là, một, xác minh thân phận người đến. Hai, kiểm tra người có đeo vũ khí hay không. Ba, kiểm tra thiết bị điện tử trên thân người có giám sát nghe trộm hoặc là gì khác không.
Coi như Thích Cảnh Nhân là công chúa, xuất hiện ở vào Phủ Tổng thống thời điểm cũng như vậy không có đặc quyền, bởi vì ai cũng không thể đảm bảo cô ở lúc ra cửa bị người để mắt tới, do đó ở trên người cô gian lận.
Thích Cảnh Nhân hiển nhiên không ngờ ở điện thoại di động của mình trong sẽ tìm được thiết bị truy tìm loại vật này, vì vậy liền sai người bằng xâm nhập cách phản cuối cùng đối phương, lúc này mới phát hiện đối phương là Tần Thiếu Bạch.
Dựa theo quy củ, tra được thiết bị truy tìm ở trong điện thoại của cô là muốn dỡ bỏ, nhưng Thích Cảnh Nhân kiên quyết không đồng ý, hơn nữa còn nói, nếu ai dám dỡ bỏ thiết bị truy tìm trong điện thoại của cô, cô liền lập tức rời đi.
Người từ trên xuống dưới phủ tổng thống, gần như đều biết Thích Cảnh Nhân và Mạc Cẩn hờn dỗi rời khỏi Phủ Tổng thống một chuyến, cũng biết Mạc Cẩn bởi vì cô rời đi mà quan tâm một thời gian ngắn rất lâu, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sau khi có người đi trưng cầu ý kiến của Mạc Cẩn, ban đầu Mạc Cẩn không đồng ý, bởi vì mấy năm gần đây phát sinh qua rất nhiều những chuyện tương tự, lẻn vào lúc thủ vệ buông lỏng ở phủ tổng thống, từ đó đánh cắp cơ mật. Cho nên ông không dám khinh thường.
Ông sai người trước lấy điện thoại của Thích Cảnh Nhân giao cho chuyên gia xử lý, tạm thời không phá hủy thiết bị truy tìm nhưng muốn chặn tín hiệu, Thích Cảnh Nhân cũng đồng ý, bởi vì theo ý cô, ba cô làm như vậy đã là thỏa hiệp, vì vậy liền thối lui một bước.
Lúc trời tối, Mạc Cẩn còn tự tay giao điện thoại trả lại cho Thích Cảnh Nhân, hơn nữa nói cho cô biết không có dỡ bỏ truy tìm thiết bị, đồng thời cũng nhắc nhở cô phải làm việc cẩn thận, không chủ quan được.
Thích Cảnh Nhân vẫn là làm theo ý mình mang di động ở trên thân, kể cả lúc cô xông vào phủ tướng quân.
Tần Thiếu Bạch không biết là, lúc tối nay anh đi theo Thích Cảnh Nhân đến bên ngoài phủ tướng quân, Thích Cảnh Nhân liền phát hiện được anh. Mà lúc ấy cô đi ra từ nhà họ Bắc, cũng chú ý tới anh núp trong bóng tối nhìn cô.
Lúc ấy, cô ngồi xe lái ra ngoài hơn mười phút đồng hồ sau liền quay lại đường cũ, bảo tài xế dừng xe ở một vị trí không nổi bật, nhìn Tần Thiếu Bạch lái xe đi.
Chỉ là Tần Thiếu Bạch vẫn luôn không hiểu rõ tình hình chuyện này mà thôi, từ trước đến nay năng lực nhìn thấu của anh rất mạnh, nhưng lại thất sách, tính sai trước mặt Thích Cảnh Nhân, thật không ngờ mình làm bọ ngựa một lần, Thích Cảnh Nhân lại làm Hoàng Tước sau lưng của anh.