Editor: May
Thi Vực nhìn cô, khẽ cười quyến rũ: "Tôi không thích cắn người, cũng không có hứng thú cắn ngược lại một cái."
Không thích cắn người?
Vậy mỗi lần là ai cắn người của cô?
Cắn qua cô nhiều lần như vậy, vậy mà còn nói không thích cắn người!
Không có hứng thú cắn ngược lại? Có thật không!
Thẩm Chanh nhíu nhíu mày, khiêu khích nói: "Hôm nay người nào cắn tôi, người đó không phải là đàn ông!"
Cô nói xong, còn cố ý đưa môi mềm mại đỏ mọng của cô tới, môi mỏng khẻ nhếch, có chút hấp dẫn.
Trong mắt Thi Vực một mảnh nóng rực, cúi đầu, muốn chụp lên môi của cô....
"Anh đây là thừa nhận mình không phải là đàn ông sao?"
Nghe được giọng nói của cô, động tác Thi Vực đột nhiên dừng lại, anh nheo đôi mắt thâm thúy lại, "Tôi có phải là đàn ông hay không, em rõ ràng nhất!"
Nói xong, anh đi bắt lấy môi cô lần nữa, nhưng Thẩm Chanh không hề có chút an phận, xoay mặt tránh né xâm nhập của anh.
Di chuyển thân thể sang bên cạnh bồn tắm một chút, duy trì một khoảng cách an toàn với Thi Vực.
"Nguyên tắc thì sao?" Cô hỏi.
Mặt Thi Vực âm trầm: "...."
"Không phải không thích cắn người ư?"
Sắc mặt Thi Vực tối tăm đến càng dữ dội hơn: "...."
"Không phải không cắn ngược lại hả?"
Trong bồn tắm, hơi nước lượn lờ, vờn quanh thân Thẩm Chanh, tăng thêm cho cô vài phần hương vị khêu gợi.
"Tới đây."
Ánh mắt Thi Vực lạnh hẳn đi, giống như ra lệnh mở miệng.
"Tới để bị anh bắt nạt? Tôi đâu có ngu như vậy!" Khi Thẩm đại tiểu thư kiêu ngạo, lúc nào cũng mang theo chút đáng yêu.
"Bảo em tới đây."
Giọng nói trầm trầm lạnh đến mức tận cùng, có loại uy hiếp trí mạng.
Thẩm Chanh không để ý đến anh, nhưng cũng không có ý định đi qua, cứ thế dựa vào ở bên trên hồ tắm, hơi khuấy động cánh hoa trôi lơ lửng trên mặt nước.
"Ba."
Thi Vực bắt đầu đếm, Thẩm Chanh lại như là không nghe thấy, tiếp tục vọc nước nghịch cánh hoa.
"Hai."
Người phụ nữ nào đó vẫn đang tiếp tục nghịch.
"Một!"
Đếm xong con số cuối cùng, Thi Vực dựng mày kiếm lên, nhấc chân liền bước vào bồn tắm.
Nghe được tiếng nước, Thẩm Chanh ngẩng đầu, thân hình cao lớn đã tới gần cô, anh vươn tay ra, không nói một lời, thô lỗ kéo thân thể nhỏ của cô lên.
Phản ứng đầu tiên của Thẩm Chanh không phải giãy dụa, cũng không phải phản kháng, mà là đỏ mặt rống to: "Họ Thi kia!.... Tay của anh! Đổi chỗ đi!"
Thi Vực vốn chỉ là tiện tay ôm cô, không ngờ ôm ở vị trí vừa vặn không trên không dưới, ừ, xúc cảm trong nước muốn tốt rất nhiều.
"Gọi ông xã mười lần, có thể miễn cưỡng đổi chỗ khác."
Thẩm Chanh đỏ mặt: "Dựa vào! Anh lưu manh...."
"Không phải cảm thấy tôi không có tình thú sao? Tôi như bây giờ, chẳng lẽ em không thoả mãn?" Thi Vực cười đến tà khí: "Em không gọi cũng được, vậy chúng ta liền cùng nhau tắm, hơn nữa phải ôm tắm giống như vậy."
Thi Vực nói xong, càng thêm dùng sức ôm sát cô, về phần tay bao trùm ở nơi nào đó của cô, hoàn toàn không có di chuyển qua vị trí khác chút nào.
Thân thể không mảnh vải dán ở trên thân thể nửa lõa lồ của anh, khiến mặt Thẩm Chanh nóng càng dữ dội hơn, cô hít vào một hơi thật sâu, vẫn là hô một tiếng: "Ông xã!"
"Sao nghe thấy có chút không tình nguyện, hửm?"
Giọng nói trầm khàn, mang theo một loại cảm giác quyến rũ nói không nên lời.
Biết ngay người đàn ông này không dễ dàng thỏa mãn như vậy, Thẩm Chanh nghiến nghiến răng: "Ông xã."
Tuy rằng giọng nói thả nhẹ một chút, nhưng nghe lại có chút nghiến răng nghiến lợi.
Thi Vực híp híp mắt, cười như không cười: "Nếu em không muốn gọi, vậy thì đừng miễn cưỡng mình, dù sao cùng nhau tắm cũng là một chuyện kích thích."
Kích thích ông bác anh!
Trong lòng Thẩm Chanh thăm hỏi anh ba ngàn lần, ngoài miệng lại nhỏ nhẹ gọi: "Ông xã...."