Thẩm Chanh đương nhiên biết những lời này của anh không phải nói suông thôi.
Mà cô vô cùng rõ ràng, sợ rằng đời này đừng hòng rời khỏi bên cạnh anh.
Cô đưa tay sửa sang lại cổ áo sơ mi của anh một chút, dời chủ đề: “Anh đầu tư một bộ phim mới?”
Nghe cô hỏi như vậy, Thi Vực chỉ ừ một tiếng.
Anh cúi người, nhấc đầu gác cằm lên trên vai của cô, tham lam ngửi mùi trên người cô.
Thẩm Chanh thuận tiện đưa tay móc ở trên cổ anh, khẽ ngẩng đầu lên, “Vừa rồi em đi gây chuyện.”
”Anh biết.”
Giọng nói sâu lắng vang lên, dồi dào từ tính, vẫn là dễ nghe như vậy.
”Biết tại sao em đi gây chuyện không?” Cô nhẹ giọng hỏi.
”Hửm?”
”Nghe nói, đạo diễn họ Mã kia đặc biệt háo sắc, còn chưa quay ông ta đã quy tắc ngầm hơn mười người diễn viên hạng ba rồi. Những diễn viên kia đều bị ông ta hoa ngôn xảo ngữ dỗ dành lên giường, nói gì mà ngủ một giấc, có thể làm cho bọn họ làm ngôi sao nữ hạng nhất, một lần liền thành danh. Kết quả người lên giường với ông ta không chỉ không có kiếm được chỗ tốt, còn bị ông ta vận dụng quan hệ tẩy chay đi.”
Thi Vực cười khẽ ở bên tai cô: “Làm sao em biết?”
”Buổi sáng lúc ra cửa xem một chút tin tức bát quái, tất cả đầu đề trang báo đều là lão lừa ngốc đó, sau đó liền baidu ông ta một chút.”
Cô cũng từng thấy nhiều người không biết xấu hổ, nhưng cô vẫn là lần đầu tiên gặp tên đàn ông thối không tự trọng này!
Ỷ vào mình quay được mấy bộ phim hot, làm hại vô số người.
Hạ lưu!
Thi Vực dùng tay nâng cằm của cô lên, dùng chóp mũi đụng vào chóp mũi của cô, “Nếu em không thích, anh rút tiền.”
”Em không thích!”
”Ừ, vậy rút lui.”
Thi Vực nói xong, lấy điện thoại di động ra gọi một cú điện thoại.
Sau khi điện thoại tiếp thông, anh lạnh lùng mở miệng: “Hủy bỏ đầu tư bộ phim mới với đạo diễn Mã.”
Một câu, liền nghịch chuyển cả cục diện.
Bên kia, đạo diễn Mã đang mắng mẹ kiếp: “Tao mẹ kiếp hắn! Nói rút tiền liền rút tiền, coi mình là đại gia à? Một tỷ rất giỏi hả! Ông chủ lớn muốn đầu tư tao quay phim rất nhiều đó, Thi Vực mày mẹ kiếp được tính là hàng gì! Vì một người phụ nữ tổn thất nhiều như vậy, kiếp trước chưa thấy qua phụ nữ sao? Đói khát như vậy! Dựa vào....”
Mấy nhân viên công tác bên cạnh cúi đầu, không nói lời nào.
Bọn họ không phải không hiểu rõ Thi Vực có bao nhiêu năng lực, đừng nói là một đạo diễn ông, dù ông cố chấp gấp một vạn lần, cũng không thể đối nghịch với Thi Vực!
Đạo diễn Mã mắng nhiều như vậy nhưng vẫn còn chưa hết giận, một phát hất cái ly trên bàn đi, rống giận: “Về sau tuyệt đối đừng để tao nhìn thấy mày, nếu không tao sẽ chơi chết mày! Shit!”
Ông ta mắng rất thống khoái, nhưng lại không biết những lời này bị người trong lòng có quỷ thu âm lại.
Thừa dịp lúc ông ta vẫn chưa nguôi giận, người nọ lặng lẽ chuồn ra phòng quay phim, tìm một địa phương vắng vẻ gửi ghi âm cho truyền thông.
Không tới nửa tiếng, ghi âm liền lưu truyền ra ngoài.
Sau đó....
Một đám người áo đen xông vào tổ phim, đánh đạo diễn Mã một trận.
Tất cả những người kia đều là người luyện võ đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, khiến cho đạo diễn Mã hoàn toàn không có đường sống phản kháng, đến cả bảo vệ tổ phim cũng không dám tiến lên nhúng tay.
Thế cho nên đến cuối cùng, đạo diễn Mã bị đánh thành đầu heo.
Tay chân bị đánh gãy, mũi nát bấy gãy xương, răng cửa mất ba cái.
Hiện tại bộ dạng này của ông ta, chỉ có thể dùng một thành ngữ để hình dung.
Đó chính là.... Thê thảm không nỡ nhìn!
Nhìn thấy video Tôn Nham truyền tới, khóe môi Thi Vực nâng lên một độ cong cười như không cười.
Mắng anh có thể, nhưng nhất định đừng dính đến người phụ nữ của anh.
Nếu không, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.