Ánh đèn sáng ngời, bị bóng dáng của Cố Thành Viêm chặn lại.
Bóng dáng ảm đạm, bao quanh Khả Lan.
Trắng đen thay đổi liên tục, khiến bóng dáng Cố thủ trưởng, nhìn qua giống như tu la trong đêm tối, làm người ta sợ hãi.
Hai tay Khả Lan nắm chặt thành ghế, ngồi thẳng người, hai hàm răng đập vào nhau, trong đầu vang lên tiếng ong ong.
Hai mắt rũ xuống, lông mi thon dài, bao trùm lên con ngươi đen nhánh của cô.
Cố thủ trưởng đứng cách cô không tới mười xen-ti-mét, đôi giày da đen nhánh, phản chiếu trong đêm đen.
Cô cắn môi, hít thở, cố gắng trấn tĩnh, thay sự ngượng nghịu trên mặt bằng nụ cười yếu ớt.
Ánh mắt đang nhìn chân Cố thủ trưởng dần dần hướng lên phía trên.
Quần dài màu đen, áo khoác màu đen, áo sơ mi màu xanh lá cây, còn có cái cằm nhọn.
Sự phối hợp này......;;
Ánh mắt Khả Lan còn chưa nhìn tới khuôn mặt Cố thủ trưởng, đã bị Cố thủ trưởng kéo dậy.
Rồi sau đó, trời đất quay cuồng.
Bùm......một tiếng, Khả Lan bị đặt lên chiếc giường nhỏ rộng chưa tới hai mét ở trong phòng.
Tiếp theo cơ thể nặng nề của Cố Thành Viêm đè lên người cô.
Cô khẽ kêu lên một tiếng, hai mắt đang cố gắng che giấu sự khủng hoảng, ngước mắt, chỉ thấy khuôn mặt phóng to cùng nụ cười lạnh lùng của Cố thủ trưởng, khóe miệng khẽ nhếch, khiến trong lòng Khả Lan.....thình......thịch.......đập liên tục.
Cảm giác kia, giống như lần nhảy dù trước, tim đập thình thịch.....trái tim giống như muốn nhảy ra khỏi ngực.
“Anh......anh......anh......hiếp dâm là phạm pháp.” Khả Lan vội vàng nhắc nhở Cố thủ trưởng, đừng xúc động, đừng xúc động.
Mà Cố thủ trưởng nghe thấy lời cô nói...khóe miệng nở nụ cười, càng thêm tà mị.
Cười lạnh.
“Hả?.....Cô nói tôi nghe xem, vợ chồng hợp pháp thì sao có thể tính là hiếp dâm?” Cố Thành Viêm cất giọng nói.
Khả Lan bị Cố thủ trưởng hỏi ngược lại, nhất thời nghẹ lời, hai mắt đen nhánh, nhìn thẳng về phía Cố thủ trưởng, trong lòng chần chừ, phải trả lời thế nào.
Vậy mà một giây kế tiếp, Cố thủ trưởng lại đứng dậy, bóng dáng cao ráo, thẳng tắp đứng bên cạnh giường.
“Tôi tới là để nói cho cô biết, ly hôn phải theo trình tự của pháp luật, không phải cứ để lại giấy đăng ký kết hôn là được, chiều nay ba giờ, tại cục dân chính.”
Cố thủ trưởng đối diện với Khả Lan, bóng dáng bị che lại, chỉ có thể nhìn đường cong lạnh lùng cương nghị kia.
Đôi môi mỏng của anh khẽ mởm giọng nói không nhanh không chậm, trong lời nói không có bất kỳ tâm tình gì.
Cô lại kinh ngạc!
Vì sự xuất hiện đột ngột của Cố thủ trưởng, Khả Lan đã sớm sợ đến nỗi toát mồ hôi lạnh.
Cô cho rằng, Cố thủ trưởng xuất hiện, là bởi vì tức giận, mà anh tức giận hậu quả sẽ rất nghiêm trọng!
Nhưng không ngờ, Cố thủ trưởng, chỉ muốn cô đi làm thủ tục ly hôn!
Phải không?
.....Cố thủ trưởng quá rảnh rỗi sao?
Khả Lan còn chưa có suy nghĩ ra nguyên nhân thật sự mà Cố thủ trưởng xuất hiện!
Cố Thành Viêm đã xoay người mở cửa rời đi.
Trong phòng chỉ còn vang vọng lại tiếng đóng cửa.
Cố thủ trưởng rời đi, Khả Lan lại cảm thấy thật sự bối rối!
Gia đình giàu có quyền quý, lúc rảnh rỗi, có phải là quá chán không?
Một lúc sau.......
Điện thoại của Khả Lan vang lên.
Là điện thoại của Lan Thư!bg-ssp-{height:px}
Lan Thư nói cho cô biết, Lương Bảo Nhi gây chuyện ở “Danh Tước”, cho cô cơ hội xử lý.
+++
Buổi tối ở “Danh Tước” là căn cứ của những người giàu có.
Lúc Khả Lan tới “Danh Tước”, cầm một chiếc mặt nạ phục vụ đưa tới, lúc cần thiết có thể đeo lên, cô không muốn Lương Bảo Nhi biết cô ở đây.
Đi lên lầu hai, cô đi tới phòng của Lương Bảo Nhi, xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh, Khả Lan thấy Lương Bảo Nhi một tay cầm bình rượu đỏ, một tay nắm tay cô gái ngồi phục vụ bên cạnh.
Lúc này trên mặt cô gái ngồi phục vụ đã sớm sưng đỏ.
Lương Bảo Nhi mặt mũi âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo.
Khuôn mặt luôn luôn tinh sảo, sắc mặt lại trở nên trắng bệch!
A.....Không khó đoán ra, khuôn mặt Lương Bảo Nhi như đưa đám, có liên quan đến Cố thủ trưởng.
Khả Lan liền có thể đoán được, chuyện của cô và Cố thủ trưởng, chỉ có thể giải quyết trong hòa bình.
Nếu như đến tai người lớn, Lương Bảo Nhi cũng không chiếm được bao nhiêu chỗ tốt!
Cô vẫn cho rằng, Lương Bảo Nhi sẽ có thủ đoạn cao minh ác độc giống như mẹ cô ta trên thương trường!
Nhưng không ngờ, cô ta lại chọn cách ngu nhất!
Nhưng mà Lương Bảo Nhi như vậy cũng tốt!
Bởi vì địa vị của “Danh Tước” trên giang hồ, khiến cho mấy phóng viên đối với mấy chuyện xảy ra ở “Danh Tước”, chỉ trốn tránh, chứ không dám nhắc tới.
Cho nên, có người tới đây phát tiết, cũng có người tới đây làm chuyện không hợp pháp!
“Danh Tước” giống như vùng biển quốc tế, trừ giết người phóng hỏa, còn lại làm cái gì cũng không phạm pháp.
Bất luận là người mang tội giết người, hay là tội phạm buôn bán ma túy, bị truy nã; vào “Danh Tước” rồi cũng phải đợi ra khỏi “Danh Tước” mới có thể bắt.
Dĩ nhiên “Danh Tước” là đất lậu, cũng là đất trống, sẽ không đắc tội với xã hội đen, cũng sẽ không cố tình đắc tội với xã hội đen.
Nếu không, làm sao “Danh Tước” có thể tồn tại ở thành phố nhiều năm như vậy.
Mà chi phí ở “Danh Tước” Cao, người bình thường đều phải hít hà, “Danh Tước” hỗn tạp, làm cho không ít người tự xưng là gia đình quyền quý kinh ngạc.
Cho nên, tới nay, đa số là quyền quý, tùy tiện cũng có thể làm cho người ta ngưỡng mộ, không dám đụng tới!
Khả Lan đứng trước cửa phòng , hai mắt đen nhánh thoáng qua ánh sáng.
Chụp ảnh? Đưa ra ngoài?
Không thể không nghi ngờ đó là cách khiến mình chết nhanh nhất!......Không được!
Cho nên, cô quyết định, đưa người bị Lương Bảo Nhi đánh vào phòng .
Phòng là phòng Lương Bảo Nhi chuyên dùng, phòng lại có một người yêu Lương Bảo Nhi điên cuồng!
Triệu Lạp Dương!
Cô cũng cho người nói với Triệu Lạp Dương, cô gái bị đánh kia, có ba phần giống Lương Bảo Nhi, cho nên mới bị đánh.
Tin tưởng tên Triệu Lạp Dương yêu Lương Bảo Nhi điên cuồng kia, nhất định sẽ không chịu sự nhờ vả của cô, mượn người nhớ người!
Chỉ cần Triệu Lạp Dương dám đem theo nữ phục vụ ra khỏi “Danh Tước”, ngày mai cô sẽ lập tức cho Triệu Lạp Dương lên trang nhất.
Chuyện phải từ từ, Lương Bảo Nhi ra nhiều chiêu với cô như vậy, cô cũng nên trả lễ!
......
Trong hành lang mờ tối, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một đôi nam nữ điên cuồng có cử chỉ thân mật.
Khả Lan xoay người đi về một đầu hành lang khác, nhưng không khỏi đưa tay mơn trớn vết thương trên vau, nhớ lại Triệu Lạp Dương vì yêu Lương Bảo Nhi, còn làm ra hành động điên cuồng với cô.
Thiếu chút nữa, cô đã tàn phế trong tay Triệu Lạp Dương.
Thật đúng lúc, nợ cũ, nợ mới cùng tính một lượt.