Tên công ty của Lan Thư là “Quật Khởi”, trước đầu sóng gió, đưa ra thị trường, khiến cho Lâm Khả Lan đảm nhiệm vị trí thành viên hội đồng quản trị, hiển nhiên là chọn đúng thời điểm, đúng người.
Thị trường chứng khoán tăng vọt, tốc độ lưu thông nhanh, làm cho người ta chắc lưỡi hít hà.
Bởi vì thân phận của Lâm Khả Lan thay đổi, Lan Thư cũng sắp xếp chỗ ở khác cho cô ở trung tâm.
Sau khi rời khỏi ký túc xá, Khả Lan nhớ tới hợp đồng! Lật tung cả ký túc xá, cô không nhìn thấy bóng dáng hợp đồng đâu.
Cô nhớ rõ, cô muốn đốt hợp đồng, không thành công, rồi sau đó.....Cố thủ trưởng tới.
Chẳng lẽ, Cố thủ trưởng cầm hợp đồng của cô đi sao?
Khả Lan sững sờ, trong lòng chợt cảm thấy kỳ quái.
Nhà mới của Khả Lan nằm ở khu căn hộ cao cấp, khóa tay dùng dấu vân tay.
Cá phóng viên thật tò mò quan hệ của Khả Lan cùng Lâm Khải Nghiệp của công ty Lương Thị, càng tò mò hơn là cô còn trẻ, dựa vào cái gì, ngồi lên vị trí giám đốc của “Quật Khởi”.
Thân phận của cô bị người ta tìm hiểu, trải qua bao nhiêu người, tất cả tài liệu đều bị moi ra hết.
Mà người moi cũng hiệu quả khổng lồ, Khả Lan dường như lọt vào trạng thái bán trong suốt.
Nhưng mà, giữa cô và Cố thủ trưởng, lại không bị lọt ra nửa chữ.
Chuyện cô ở nhà họ Cố, dường như là trống không.
Điều này làm cho Khả Lan khẽ run, cũng có thể hiểu, nhà quan quân, ai dám làm loạn.
Sau đó Khả Lan phải đối mặt là làm thế nào đối phó trước truyền thông, do cô nổi lên vì “Quật Khởi”.
Người khác đánh giá cô là một cô con gái có hiếu, mặt trái đánh giá cô là con gái riêng, mang trong người dòng máu của kẻ phong lưu.
Không ít người mắng cô, nhưng Kan Thư sống có tình, không vì danh tiếng của Khả Lan, mà bỏ qua cơ hội đưa công ty ra thị trường, cho dù Lan Thư sớm biết, đây là kế hoạch mà người họ Lương bày ra.
Lương Bảo Nhi liều mình cứu giúp Lâm Khả Lan, Lâm Khả Lan lại nhân cơ hội này, đưa công ty ra thị trường tranh giành hạng mục với công ty Lương Thị.
Cho dù là người con gái hiếu thảo, trong mắt không ít người cũng là kẻ độc ác sắc bén và ích kỷ.
Cũng may là, mặt trái và mặt phải của dư luận vẫn ngang hàng.
Sự bị ảnh hưởng của Khả Lan so với dự tính nhỏ hơn nhiều.
Khả Lan vì “Quật Khởi” bỏ ra danh tiếng của mình, mà cái Khả Lan nhận được, tất nhiên là vị trí giám đốc, xe nổi tiếng, còn có thẻ vàng ngân hàng thượng hạng, cùng với......sự đảm bảo về cuộc sống của cô và mẹ sau này.
Tất cả nhìn như xuối gió xuôi nước, nhưng Khả Lan hiểu, sau ngày này, có thể những ngày tới còn phức tạp hơn nhiều.
Trước sói sau hổ, cô không thể không tỉnh táo.
“Quật Khởi” được đưa ra thị trường ba ngày, tiền bạc đến nơi, giành hạng mục, tự nhiên trở nên thuận lợi.
Khả Lan đại diện tham dự hội nghị, lấy được sự đồng ý lưu chuyển . tỷ vào hạng mục bất động sản của công ty Tam Cường.
Cô cũng nhất thời trở thành nhân vật có tài chính và kinh tế tầm cỡ trong thành phố.
Không ít người muốn vì cô buôn bán kỳ tài.
Khả Lan nhìn số tiền lớn như vậy, lại nhìn Lan Thư trúng hạng mục bất động sản, Khả Lan bối rối.
Lúc này cô mới hiểu cảm giác, tại sao nói người có tiền càng ngày càng nhiều tiền hơn.bg-ssp-{height:px}
Cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nghĩ tới.
.......
Thời gian ba ngày, tên tuổi Lâm Khả Lan, luôn ở trang nhất, danh tiếng nhất thời quá lớn, Khả Lan có cảm giác như đây là mơ.
Mà Lương Bảo Nhi hôn mê ba ngày, cũng vào lúc này tỉnh dậy, các phóng viên phỏng vấn, người bị giẫm đạp không phải Khả Lan, mà là Lâm Khả Nghiệp.
Tin tức trong thành phố, bộ dáng Lương Bảo Nhi nghẹn ngào, đau đớn muốn chết, thật đúng là làm cho người ta đồng tình.
“Tôi.......Trước vài ngày tôi mới biết, Lâm Khả Lan chính là.......chị gái, không ngờ, ba......Lại giấu mẹ ở bên ngoài có người phụ nữ khác.” Giọng nói Lương Bảo Nhi đứt quãng, nói sau câu cuối, tiếng nghẹn ngào càng lúc càng lớn.
Phóng viên hỏi: “Xin hỏi nguyên nhân cô Lương cứu cô Lâm, bởi vì tình chị em sao?”
“Vâng” Ánh mắt Lương Bảo Nhi kiên định, trả lời khẳng định.
Xem đến đây, Khả Lan tắt ti vi, trong lòng suy nghĩ, theo lý thuyết, lúc này cô không nên đến thăm Lương Bảo Nhi, có phải là thật hay không.
Nghĩ đến đây, Khả Lan đứng dậy chuẩn vị đi thăm Lương Bảo Nhi, vậy mà, lúc này cửa phòng làm việc của cô lại bị người khác đẩy ra.
Đầu tiên là một người mặc đồ tây, người đàn ông trẻ tuổi bóng dáng cao ráo, đôi mắt hào hoa, thật là đẹp mê lòng người.
Mà thư ký đi theo phía sau người đàn ông, mặt lo lắng giải thích với Khả Lan mình làm việc không tốt.
“Không ngờ sự đối đãi với khách của “Quật Khởi” lại chính là ngăn khách ở ngoài cửa sao?” Sau khi vào phòng, người đàn ông nhấc chân bước tới trước ghế sa lon ngồi xuống, hai chân thon dài bắt chéo, khẽ híp hai mắt, nhìn Lâm Khả Lan cười.
Không ngờ, danh tiếng giám đốc “Quật Khởi” vang xa, lại là một cô gái hai mươi mấy tuổi, không đơn giản.
Khả Lan cười bảo thư ký đi pha cà phê, cô đối với người đàn ông trước mặt cũng có chút ấn tượng.
Kim Hạo, cổ đông nhỏ của tập đoàn Kim Thị, một trong những người đại diện của Kim Thị tham gia cạnh tranh hạng mục của công ty Tam Cường.
Khả Lan vẫn không tiếp khách là do vẫn chưa tới thời điểm, ít nhất, cô phải giải quyết chuyện Lương Bảo Nhi, mới có thể tiếp khách.
Mà Kim Hạo lại xông vào,tất nhiên cô sẽ không có lý do đuổi người.
“Không ngờ khách lại là anh Kim, ngay cả lễ nghi căn bản là gõ cửa cũng không hiểu.” Khả Lan cất giọng trả lời Kim Hạo, khẽ cười một tiếng, nhưng trong lòng khẽ run.
Cô từng cùng Vưu Kỷ Mỹ gặp Kim Hạo, bộ dáng cao quý ưu nhã, khiến cho không ít đồng nghiệp trong công ty PR xiêu lòng.
Không chỉ có cao to đen hôi, còn là cực phẩm cao to đen hôi.
Cho nên, lúc này anh ta xuất hiện, khiến Khả Lan nhớ lại ngày xưa, cô cũng từng hoài xuân nằm mơ, nhìn trúng anh Kim.
Lời nói của Khả Lan, khiến vẻ mặt Kim Hạo hơi trầm xuống, anh ta bỗng nhiên từ trên ghế sa lon đứng dậy, đi về phía Khả Lan hai bước, bóng dáng cao ráo to lớn, bước đi, cũng không trầm vững như Cố thủ trưởng, mà là gấp gáp.
Khả Lan đứng im tại chỗ, ánh mắt bình tĩnh, nhìn thẳng Kim Hạo.
Theo như lời mà chị Lan Thư nói lúc cô ngồi lên vị trí chủ tịch.
Nắm quyền lực chí cao ở công ty, xem như trong lòng có tâm sự nặng nề hay e sợ, cũng không thể viết hết trên mặt.
Cho nên, phải học cách điềm đạm bình tĩnh, làm cho người ta đoán không ra suy nghĩ của mình, xem như trẻ tuổi, nhưng vẫn có thể làm cho người ta tin phục.
“A.......Dáng dấp thanh thuần non nớt, sao miệng lưỡi lại sắc bén như vậy.” Kim Hạo nói xong, đưa tay nâng cằm Khả Lan, híp mắt nhìn Khả Lan.
Khả Lan nheo mắt, lui về sau hai bước, nhìn về phía Kim Hạo, hơi nhíu mày nói: “Anh Kim tới “Quật Khởi” không phải chỉ là muốn quấy rối người khác chứ.”