Diệp Huệ cảm thấy, mình nhờ Khả Lan giúp đỡ, sẽ bị cô xem thường.
Nhưng điều làm Diệp Huệ không nghĩ tới, Lâm Khả Lan vẫn như trước, giọng nói mềm mại, thân thiện cười với cô.
Khả Lan giúp cô ta, cô ta sẽ nhớ ơn cô ta.
Quật Khởi mới ra thị trường cạnh tranh hạng mục bất động sản cùng Kim Thị và Lương Thị, Kim Thị lại đột nhiên rút lui, trở thành một chủ đề bàn tán của mọi người.
Nhưng người đại diện Kim Thị bày tỏ, có hạng mục lớn hơn cần đầu tư.
Mà còn dư lại, là một công ty mới nổi có tiềm lực cạnh tranh cùng Lương Thị.
Mà ở trong tòa nhà của trung tâm......
Ngày công bố công ty giành được hạng mục, Khả Lan cùng Quật Khởi đúng lúc xuất hiện.
Lần đầu tiên, Khả Lan gặp thẳng mặt Lương Tú Ly!
Lương Tú Ly không giống như trong tưởng tưởng của Khả Lan.
Bà ta ưu nhã, bước chân thong dong, quyến rũ hấp dẫn, trang điểm đậm, mái tóc quăn chạm vai, đen nhánh xinh đẹp.
Lương Tú Ly ưu nhã và tự tin, không mở miệng, trên người đã tản ra một khí thế hấp dẫn, khiến những người ở bên cạnh bà ta, trở nên lu mờ.
Rồi sau đó, Lương Tú Ly thấy Khả Lan, khẽ cười với cô, xinh đẹp quyến rũ.
Khả Lan hơi ngừng lại, cười đáp trả Lương Tú Ly, ánh mắt dán trên người Lương Bảo Nhi.
Lúc này vết thương của Lương Tú Ly đã tốt hơn nhiều, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, đôi môi không đỏ tươi như thường ngày.
Nhưng mà.....Lương Bảo Nhi với khuôn mặt hốc hác, càng trở nên xinh đẹp, càng làm người ta thương yêu hơn.
Chủ tịch hội thương mại được ủy thác tới công bố kết quả, nhưng, ông ta còn chưa kịp mở miệng, trên màn hình liền hiện lên mấy bức hình khiêu dâm, đập vào mắt mọi người.
Tất cả đại biểu của các công ty, liếc mắt liền có thể nhận ra nhân vật nữ trong tấm hình chính là Lâm Khả Lan, mà người đàn ông còn lại chính là Triệu Lạp Dương, vị hôn phu của con gái Lương Thị.
Hiện trường xôn xao.
Hình ảnh hiện ra, có người vui mừng, có người buồn, trong mắt Lương Bảo Nhi không thể che giấy được hài lòng.
Lâm Khả Lan nhất định không ngờ, những bức hình mà Kim Hạo có, bọn họ cũng có.
Khả Lan vẫn ngồi yên không nhúc nhích, nghe mọi người chỉ trích, cô bỗng nhiên nở nụ cười yếu ớt.
Khuôn mặt chủ tịch hội thương mại khó chịu, vốn dĩ hạng mục nhất định phải giao cho Quật Khởi, hiện tại người phụ trách Quật Khởi, tác phong làm việc bất chính, nếu giao cho cô ấy, khó tránh khỏi sẽ bị mọi người chỉ trích.
Choang......
Chợt Lương Bảo Nhi làm rơi cái ly trong tay, khuôn mặt tức giận và không thể làm gì.
“Chị Lâm, sao chị có thể làm như vậy, em biết, từ nhỏ chị đã là con gái riêng, bị người ta xem thương, trong lòng chị có thù hận, nhưng em vẫn xem chị như chị gái, sao chị có thể đối xử với em như vậy.” Lương Bảo Nhi nói xong, giơ tay lên vịn bàn, ai oán.
Tiếng cô ta nghẹn ngào, khiến cho hiện trường càng trở nên sôi trào.
Nghe thấy tiếng khóc của Lương Bảo Nhi, Khả Lan mới từ vị trí của mình đứng lên.
Hôm nay cô đặc biệt mang một đôi giày cao gót, bóng dáng nhìn qua có chút gầy yếu thon dài, mái tóc dài được cột cao, khuôn mặt xinh đẹp, lỗ mũi cao, cái miệng nhỏ nhắn đỏ tươi, ánh mắt lạnh lùng sắc bén.
“Tôi.....đã sớm......kết hôn.” Khả Lan trả lời, giọng nói êm dịu, không nhanh không chậm, ánh mắt nhìn về phía bên ngoài hội trường.
Khả Lan dứt lời, cả hội trường chợt im lặng, nhưng ngay lúc đó lại sôi trào.
Lời nói này của Lâm Khả Lan có ý gì, cô kết hôn, có liên quan gì tới bức hình kia.
Chẳng lẽ phụ nữ đã kết hôn, sẽ không ngoại tình?
Đây là lý do gì, chẳng lẽ cô muốn nói với mọi người, kết hôn lại làm loạn, có thể không chịu chỉ trích?
Hừ......Trẻ tuổi chính là trẻ tuổi, chưa từng có kinh nghiệm, bị dọa đến nỗi nói chuyện cũng không suy nghĩ!
Lương Bảo Nhi nghe Khả Lan phản kích, khẽ cười một tiếng, giải thích kiểu gì vậy, Lâm Khả Lan sợ đến choáng váng sao.bg-ssp-{height:px}
Tranh giành với cô ta, cũng không chịu suy tính cân lượng của bản thân.
Vậy mà......Tiếp đó, Khả Lan cầm micro của chủ tịch lên, đưng dưới màn hình lớn.
“Mọi người đều biết, hạng mục lần này, có tiềm năng phát triển vô cùng, cho nên, có công ty, chỉ vì hạng mục lần này mà dùng thủ đoạn âm độc.” Giọng nói Khả Lan vang dội, khóe miệng nở nụ cười nhạt, ánh mắt hơi liếc về phía Lương Tú Ly.
Chỉ thấy, sắc mặt Lương Tú Ly bình tĩnh tự nhiên, mắt phượng híp lại, khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt.
“Cho nên, tôi giải thích với mọi người trước, tôi cùng con gái nhà họ Lương không như mọi người nhìn thấy, chị em tình thâm, mẹ tôi, mới là vợ chính thức của Lâm Khải Nghiệp, là Lương Tú Ly chen vào hôn nhân của ba mẹ tôi, phá hư gia đình của người khác.” Khả Lan nói đến đây hơi dừng lại, bên Lương Thị lập tức có người nhảy ra.
“Cô Lam nói láo, mẹ cô Lâm không có ghi chép về kết hôn.”
“Sao mọi người biết? Có điều tra sao?” Người của Lương Thị vừa mới dứt lời, Khả Lan lạnh giọng hỏi ngược lại.
Đối phương nhất thời im lặng, nhưng ngay lập tức trả lời: “Người thứ ba nhúng tay vào, tất nhiên phải điều tra.”
Nghe thấy đối phương trả lời, Khả Lan không vội trả lời, nhếch miệng cười, nhìn về phía mọi người.
Mọi người không ngừng bàn tán.
“Ân oán đời trước, không phải nhất thời có thể giải thích rõ ràng, nhưng tôi muốn nói rõ, những hình ảnh này, là của cô Lương, vì mong muốn của bản thân, thiết kế hãm hại tôi!......Bởi vì.....Cô ta......muốn chen vào hôn nhân của tôi.” Khả Lan nói xong, mới lấy máy ghi âm trong túi ra.
Không đợi người của Lương Thị phản bác, âm thanh đã vang lên.
“Tôi cho cô ba triệu, cô rời đi khỏi anh Viêm, mẹ của cô bị bệnh, tôi sẽ thay cô tìm bác sĩ giỏi nhất.”
“Không thể nào.”
“Tôi cho cô biết, hộ khẩu của cô, chúng tôi đã sớm......”
......
Một lúc sau......
Cả hội trưởng xôn xao.
Giọng nói của Lương Bảo Nhi, phàm là người quen của cô ta, cũng có thể nghe thấy, là giọng nói kiêu ngạo của cô ta.
Khả Lan không nói gì, thật sự là chứng minh tốt nhất.
Vậy mà bên Lương Thị, vẫn có người đứng ra, vì Lương Bảo Nhi mà đổi trắng.
“Cô Lâm, cô nói cô Bảo Nhi chen vào hôn nhân của cô, tại sao chưa bao giờ thấy chồng của cô? Mấy câu ghi âm, liền muốn lừa gạt mọi người sao?” Người nói chuyện là thư ký của Lương Tú Ly, một người phụ nữ khoảng ba mươi mấy tuổi.
Lương Bảo Nhi vẫn không nói gì, vẻ mặt lộ rõ vẻ hốt hoảng, cô ta biết đây là những điều mà cô ta nói.
Lương Tú Ly vỗ vỗ tay Lương Bảo Nhi, ý bảo bình tĩnh.
Bây giờ cái gì cũng có thể làm giả, đoạn ghi âm này là giả, không quá đáng.
“Tôi biết rõ các người sẽ nói như vậy, nhưng nghe nói Lương Thị các người, gần đây có chế tạo một chiếc máy để cung cấp cho cảnh sát chuyên dùng để phân biệ giọng nói, khả năng phân biệt thật giả lên tới chín mươi chín phần trăm, cho nên, tôi đặc biệt tới đồn công an mượn tới đây.” Khả Lan nói tới đây, ý bảo Diệp Huệ đi đẩy máy vào.
Rồi sau đó, sắc mặt Lương Tú Ly biến hóa, nhưng vẫn thong dong không sợ hãi như cũ.
Vẻ mặt Lương Bảo Nhi càng hốt hoảng hơn.
“Xem như đây là những điều cô Lương nói, vậy cũng có thể là được thiết kế kế hoạch từ trước, xin hỏi cô Lâm, chồng cô đâu, ngay cả chồng cô cũng không có, sao có thể nói cô Lâm chen vào cuộc hôn nhân của cô.” Thư ký Lương Tú Ly vẫn giúp Lương Bảo Nhi.
Sắc mặt cô ta lạnh lùng, nhưng trong con ngươi cũng không giấu được vẻ chưng hửng, không xác định.
Nghe nói như vậy, Khả Lan chợt cười, đi tới cửa hội trường, kéo cánh tay người đàn ông vẫn luôn đứng ngoài cửa.
Bóng dáng người đàn ông cao ráo thẳng tắp, bước chân thong dong trầm ổn, ngũ quan như được điêu khắc, dưới ánh sáng mặt trời giống như thiên thần phủ xuống.
Phàm là người quen, trong lòng đều run lên.
Đây chính là chồng Lâm Khả Lan?
Cố Thành Viêm!