Giờ về...
Tuấn Khôi hẹn Vân Nhi ra sân sau trường. Nhi bảo:
“Này, gọi tôi ra làm gì?”
“Mây, cậu có thể im lặng chút không?”
“Mây? Tôi tên Nhi cơ mà?”
“Ngốc quá, thế tên đệm của cậu là Vân còn gì”
“Là sao?”
“Trời ơi cái IQ ! Vân trong tiếng Hán nghĩa là Mây hiểu chưa?”
“Ờ, nhưng tại sao là tên đệm?”
“Thích chớ sao”
“Vậy sao không gọi tôi là Cloud?”
“Gọi bằng tiếng Việt nghe sẽ hay hơn”
“Thế à?”
“Ừ”
Điện thoại hiện lên tin nhắn của mẹ, Vân Nhi vội nói:
“Sorry nhé. Mẹ tôi bảo về nhà có chuyện gấp. Có gì mai nói nhé!”
Tuấn Khôi ở lại phía sau, trong lòng có chút vui.