Ngày hôm sau...
Cô Chi bước vào lớp. Đặt chiếc giỏ xách xuống, cô nói:
“Hôm nay lớp chúng ta có thêm một thành viên mới. Là một bạn nữ.”
Cô vừa dứt lời, cả lớp xôn xao bàn tán. Cô gọi vọng ra:
“Em có thể vào được rồi!”
Lớp im bặt, đưa ánh mắt nhìn theo cô học sinh đang bước vào lớp. Và...
“Ôi sao mà xinh thế!” – hs
“Nhìn như búp bê ấy nhỉ!” – hs
“Nữ hoàng của lòng tôi!” – hs
Cô Chi nói:
“Lớp yên lặng để bạn giới thiệu nào!”
Cô học sinh nói:
“Chào các bạn, mình là Hứa Thủy Tiên, học sinh mới. Mình vừa từ Hà Nội chuyển vào. Mong các bạn giúp đỡ!”
Cô Chi cười:
“Lớp trưởng Vân Nhi hãy thay mặt các bạn chào đón Thủy Tiên nào!”
Vân Nhi tươi cười bước lên. Cô ôm lấy cô bạn Thủy Tiên, sau đó buông ra và cười:
“Chào mừng Thủy Tiên đến với toán chuyên của tụi mình. Mình là Triệu Vân Nhi, lớp trưởng.”
Thủy Tiên cười:
“Chào Vân Nhi!”
Cô Chi nói:
“Kế bên Quang Bảo còn một chỗ trống. Em hãy xuống đó ngồi nhé!”
Thủy Tiên gật nhẹ đầu:
“Vâng ạ!”
Giờ ra chơi...
Thủy Tiên rụt rè lại chỗ của Vân Nhi, Nhi thấy thế mới buông quyển sách xuống, hỏi:
“Có chuyện gì thế hả Tiên?”
Tiên lí nhí hỏi:
“Nhi ơi, bạn nam ngồi kế bên Nhi ấy, bạn ấy, tên gì thế?”
Nhi đáp:
“À, cậu ta tên Trương Tuấn Khôi, lớp phó học tập lớp mình.”
Tiên nói:
“Nhi ơi, mình... mình thích... thích Khôi, Nhi... Nhi có thể giúp mình... mình làm quen với Tuấn Khôi, được... được không?”
Nhi tròn mắt. Nhưng rồi cô gật gật đầu. Cô nói:
“Ừ, mình sẽ giúp.”
Ở ngoài, có một người đã nghe hết toàn bộ câu chuyện, khẽ chau mày.