Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạn trai cũ cao lãnh chi hoa của tôi sau nhiều năm không gặp ấy thế mà lại trở thành luật sư nổi tiếng trong ngành, vừa đẹp trai vừa nhiều tiền.
Một ngày nọ, tôi chơi trò chơi thật hay thách.
Tôi bị thách phải gọi điện cho bạn trai cũ, bắt buộc phải im lặng khoảng mười giây, sau đó nói: “Tôi đã kết hôn rồi.”
Điện thoại được kết nối, một giọng nói dễ nghe vang lên: “A lô”
Khi tôi im lặng được sáu giây, anh nói: “Em có muốn quay lại không? Nếu em muốn, hay là…”
Mười giây sau, tôi vội vàng cắt lời anh, “Tôi kết hôn rồi.”
Đối phương trầm mặc một hồi, sau đó nói: “Tôi có thể giúp em li hôn.”
.
Tôi là tác giả viết truyện nổi tiếng trên trang web, hôm nay tôi đến tham dự một bữa tiệc dành cho các tiểu thuyết gia.
Tại bữa tiệc, các cô gái đều có sở thích khá giống nhau nên chúng tôi đã chơi rất vui vẻ.
Tôi uống rất nhiều và cảm thấy có chút choáng. Không biết ai đó đã gợi ý chơi trò thật hay thách. Khi đến lượt tôi.
"Chị hãy gọi cho bạn trai cũ, im lặng trong mười giây, sau đó nói với anh ấy rằng chị đã kết hôn."
Không hổ danh là các tiểu thuyết gia, trí tưởng tượng của họ thật sự rất phong phú. Mười giây im lặng, chẳng lẽ là để cho đối phương có không gian tưởng tượng sao?
Tôi giật giật khóe miệng và bấm vào danh bạ điện thoại. Nhanh chóng tìm thấy tên của Cận Ngôn Từ, do dự trong hai giây và gọi.
Cận Ngôn Từ, mối tình đầu và cũng là bạn trai cũ của tôi, hiện tại là một luật sư có tiếng trong ngành.
Năm năm trước, sau khi tốt nghiệp đại học, anh ta đã lựa chọn ra nước ngoài để học tiếp, mối quan hệ của chúng tôi đã trở nên thật xa lạ và việc chia tay cũng là điều rất dễ hiểu.
Tôi đã đá anh ta, nói chính xác là anh ta dùng bạo lực lạnh với tôi, là một tác giả tiểu thuyết, thứ tôi không thiếu nhất chính là đầu óc.
Những khi anh ta không trả lời hoặc trả lời tin nhắn của tôi rất chậm, tôi đã nghĩ ra rất nhiều kịch bản ngoại tình.
“Xin chào?” Giọng nói khàn khàn của Cận Ngôn Từ phát ra từ bên kia điện thoại, phá vỡ mọi suy nghĩ và kéo tôi trở về thực tại.
Tôi nhìn mấy người chị em xung quanh làm động tác im lặng, bắt buộc tuân theo quy tắc cuộc chơi và không được nói chuyện trong giây.
...
"Khương Lập Hạ, em có đang nghe không?" Cận Ngôn Từ hỏi lại.
...
"Em có muốn quay lại với anh không? Nếu em muốn, anh cũng..."
...
“Cận Ngôn Từ,” tôi hít sâu một hơi, “Tôi kết hôn rồi.”
Đầu dây bên kia im lặng một lúc rồi nói một câu mà cả đời tôi sẽ không bao giờ quên được: "Anh có thể dùng những gì anh học được cả đời để giúp em ly hôn."
Trước khi các chị em của tôi hưng phấn hét lên, tôi đã nhanh tay cúp điện thoại.
.
“á á á á! Chị Lập Hạ, bạn trai chị nói chuyện thật thâm tình! Trong đầu em đã vẽ ra hình tượng nam thần lạnh lùng, cấm dục rồi nàyy"
"Tên ảnh nghe cũng hay ghê! Cận Ngôn Từ, rất thích hợp để làm tên của nam chính trong tiểu thuyết!"
"Mọi ngươi không thấy câu nói của anh ấy cũng rất ngầu hay sao? Anh có thể dùng những gì anh học được cả đời để giúp em ly hôn! Ahhh đêm nay tôi sẽ viết ra mười nghìn chữ về bá đạo tổng tài cường đoạt yêu tôi"
Tôi rất muốn với họ rằng, anh ấy không phải bạn trai của tôi!!
Tôi đã tỉnh táo một nửa.
Trò chơi ma quỷ này, lại một vòng nữa đến lượt tôi, các cô ấy liên tục thay đổi các mánh khóe để tôi gọi cho Cận Ngôn Từ. Mấy lời mập mờ, tỏ tình hay cầu hôn, họ đều đã nghĩ ra hết.
Họ giả vờ cần tìm cảm hứng để làm tư liệu cho cuốn tiểu thuyết, nhưng thực ra họ muốn lừa tôi uống rượu.
Vì không làm theo yêu cầu của họ nên tôi phải uống thật nhiều, một cốc, hai cốc, ba cốc...
Chẳng mấy chốc mà tôi đã uống đến say, nằm trên sô pha ngẩn người, đột nhiên thấy trên WeChat có người add, gần đây bên nhà xuất bản đã sắp xếp cho tôi một biên tập viên mới, chắc hẳn là anh ta?
Tôi chấp nhận yêu cầu kết bạn.
"Ở đâu?"
Khá lắm, biên tập viên mới muốn thúc giục bản thảo để vắt kiệt sức lao động giá rẻ?
“Hôm nay là ngày nghỉ, tôi không đi làm.” Tôi gửi tin nhắn thoại qua, uống hơi nhiều, không biết đối phương có nghe rõ hay không.
"Em uống rượu?"
Ồ, biên tập viên nhỏ này cũng khá thông minh đó.
"Có uống một chút, ngày mai tôi sẽ viết bản tháo, hôm nay buông tha tôi đi ." Tôi không dám đắc tội với một biên tập viên thông minh như vậy.
"Gửi vị trí đi, anh sẽ tới đón em"
Tôi xem tin nhắn trên điện thoại và khoe với các tác giả khác: "Chị em thấy không? Công ty coi trọng nhà văn nổi tiếng này quá! Biên tập viên vừa nghe tin chị uống rượu là lập tức muốn đến đón"
“Biên tập viên này thích chị hả?” Cô gái gần tôi nhất có bút danh là Xuyên Hà, hiện tại cô ấy là người giữ được sự tỉnh táo nhất.
"Không có khả năng?! Anh chàng này là người mới đó, chị cũng chưa từng gặp anh ta trước đây." Tôi nói chuyện có chút líu lưỡi.
Xuyên Hà giật điện thoại của tôi và gửi địa điểm, "Vậy thì cứ để anh ta đến tóm lấy chị cùng bạn trai cũ của chị! Hai người đàn ông tranh giành một người phụ nữ, tình cờ em đang bí ý tưởng ở đoạn này, tham khảo chút tài nguyên thực tế."
"Đi! Hôm nay chị đây sẽ cho mọi người nhìn thấy tình yêu đẹp đẽ giữa tác giả và chủ biên!" Không biết có phải do tác dụng của rượu hay không mà lá gan của tôi đột nhiên lớn.
.
Nửa giờ sau.
Cận Ngôn Từ xuất hiện ở cửa phòng.
"Aaaa!" Tôi hét lên cùng với những người khác.
Các cô ấy bị sự đẹp trai làm cho mê mẩn.
Còn tôi thì trực tiếp bị dọa .
"Anh có phải là biên tập viên mới của Lập Hạ?" Xuyên Hà hỏi thuần thục, "Vừa rồi Lập Hạ nói với chúng tôi rằng chị ấy muốn cho chúng tôi thấy tình yêu đẹp đẽ giữa biên tập viên và tác giả!"
Câu sau không cần thiết! Tôi nuốt một ngụm nước bọt.
“Hả?” Cận Ngôn Từ nhướng mày, một đôi mắt lạnh lùng dán chặt vào tôi trên ghế sô pha, tôi lặng lẽ liếc nhìn nốt ruồi đỏ dưới khóe mắt anh.
Sao tôi lại có cảm giác đang yêu đương vụng trộm thì bị bắt gặp này!
"Thật sự mà! Lập Hạ, chị nói có phải hay không?" Xuyên Hà dường như sợ sự tình huyên náo không đủ lớn, kéo tôi qua.
"Tôi là bạn trai cũ của cô ấy." Cận Ngôn Từ nắm cổ tay tôi, cười nửa miệng nhìn tôi, "Tôi đến giúp cô ấy làm thủ tục ly hôn."
Tiếng la hét phấn khích trong phòng riêng càng lúc càng xa.
Thời điểm phục hồi lại tinh thần thì tôi đã ngồi trong xe của Cận Ngôn Từ.
“Anh đang làm gì vậy?” Tôi cảnh giác nhìn Cận Ngôn Từ càng lúc càng đến gần, còn mặt tôi cũng đỏ bừng lên.
“Giúp em thắt dây an toàn” Cận Ngôn Từ kéo dây an toàn bên cạnh, thắt lại rồi không chút do dự rời khỏi người tôi, “Em nghĩ anh định làm gì?”
"Ồ" Tôi ngượng ngùng cười, nhìn chăm chú vào những ngón tay thon dài của Cận Ngôn Từ, bắt đầu suy nghĩ về tư liệu tiểu thuyết khác nhau.
"sống ở đâu?"
"Trong trái tim anh."
Tôi thề là tôi vừa nghĩ ra một cốt truyện mới: người đàn ông dùng đôi tay thon dài nắm chặt lấy cổ tay cô, bi thương hỏi: “Đến tột cùng thì trong lòng em còn có vị trí của anh không?"
Ước gì tôi có thể cắn đứt lưỡi mình, và tôi chỉ có thể thầm nói Amen hàng trăm lần trong lòng.
"Khương Lập Hạ, cô có biết một người đã kết hôn mà đi ngoại tình là khái niệm gì không?" Cận Ngôn Từ lạnh lùng nhìn tôi, khóe môi khẽ cong lên, "Hay là cô cho rằng tôi, Cận Ngôn Từ, sẽ vì cô mà làm người thứ ba?".