Ra khỏi phòng phỏng vấn , Lý Hiểu Tâm mới dám thở phào , cô cảm thấy có gì đó rất lạ , tại sao họ không làm khó cô nhỉ ? Cuộc phỏng vấn này có phải thành công ngoài mong đợi quá không ? Đang suy nghĩ miên man , đột nhiên, một đứa trẻ chạy qua đâm thẳng vào người cô, bị nước trong ly trên tay cậu bé đổ hẳn vào người , cô ngạc nhiên đến mức tim sắp nhảy ra ngoài!.
Cậu bé lúc này cũng thoáng bàng hoàng , sau đó thì im lặng nhìn cô một lượt , giọng nói non nớt nhưng mang đầy sự đáng ghét vang lên :" Bà cô , chị không sao chứ ?"Lý Hiểu Tâm cố giữ bình tĩnh , bà cô cái mặt mày , chị đây mới tốt nghiệp có vài tháng , cô lườm thằng bé :" Có sao ".
Cậu bé cười lớn : " Ừm , có sao là đúng rồi , nhìn chị như con mèo bị ướt sũng " Haahaaa Lý Hiểu Tâm lúc này đã tức lên, nắm lấy cổ áo cậu bé , định ra tay dạy dỗ một chút.
Cậu bé giật mình : " Gì chị định đánh trẻ con sao ?"Cô tặc lưỡi , đánh cái đầu nó , chị đây không muốn nộp phạt tiền bạo hành trẻ con :"Có xin lỗi không ?"Cậu bé liền nhíu mày : Tại sao phải xin lỗi?"" Vì em làm đổ nước lên người chị.
"" Thì sao ?"Lúc này sự kiềm chế của cô đã vượt quá giới hạn , sao lại có đứa trẻ ương ngạch thế này , đưa tay định đánh vào mông nó thì ! " Chú " Cậu bé kêu lên , mắt léo sáng nhìn về phía người đang đi đến.
Theo tiếng , Lý Hiểu Tâm nhìn về phía cậu bé gọi !.
khựng lại mấy giây , ngay lập tức cậu bé tranh thủ lúc cô mất phòng bị phi nhanh ra , chạy về phía người đàn ông cậu ta kêu là chú , giọng bắt đầu nũng nịu ! : :" Chú " Người đàn ông vươn tay xoa xoa đầu nó , nhẹ giọng hỏi : " Chuyện gì vậy Hiểu Hiểu ?"Cậu bé chỉ tay về phía Lý Hiểu Tâm , nói : " Bà cô này bắt nặt con "Lý Hiểu Tâm lúc này mới hoàn hồn , cái gì vậy , tên ranh con này , còn nhỏ đã lươn lẹo như vậy , ! " Này nhóc , rõ ràng là em đâm vào chị mà "" Đâu bằng chứng đâu ?" Cậu bé lém lỉnh cười " Chị có không ?"Lúc này , Lý Hiểu Tâm mới cười khuẩy : " Em muốn bằng chứng thì tự đến camera giám sát.
" Thằng nhóc này cũng thông minh phết đấy.
" Em không thích " Lại cãi cùn màLý Hiểu Tâm lúc này quay sang nhìn người đàn ông , một chữ thôi " Đẹp " , Nhưng không được , vì lòng tự trọng nên cô phải cố gắng kiềm chế lại cái tính mê trai :" Bảo cháu anh xin lỗi tôi đi "Người đàn ông nhìn cô , chưng ra một vẻ mặt lạnh rồi nói " Dựa vào đâu ?"" Tôi ! " Lý Hiểu Tâm đang định nói gì đó thì nhân viên bên cạnh người đàn ông lên tiếng : " Tổng giám đốc , chuyện này để tôi xử lí "Tổng giám đốc ??? Lý Hiểu Tâm cả người cứng đờ , tổng giám đốc ? Anh ta là tổng giám đốc ! Không xong rồi!.