Sau khi về đến nhà , Tâm trạng Lý Hiểu Tâm vô cùng tồi tệ , câu chuyện chiều nay cứ vang vọng bên tai khiến cô cảm thấy vô cùng chua xót.
Họ nói đúng.
" Cùng cha sinh ra mà em gái làm CEO cho công ty của cha , chị gái chẳng có gì , cũng thật đáng thương ".
Họ nói đúng " cô chẳng có năng lực gì ." Sự tủi thân khiến cô chìm vào đau khổ , dù có mạnh mẽ đến mấy cô vẫn không nhịn được mà bật khóc Điện thoại vang lên , Lý Hiểu Tâm xoay người lấy chiếc điện thoại , là mẹ cô gọi..." Hiểu Tâm hôm nay đi phỏng vấn thế nào ?"Lý Hiểu Tâm thở dài : " Không ổn đâu mẹ , con đang tìm công ty khác "Giang Hà nhăn mặt:" Sao lại không ổn ?"" Chắc người ta không muốn nhận con" Lúc này cô chỉ định lấy vài lý do nói dối mẹ , làm sao cô dám nói với mẹ đó là buổi phỏng vấn ba cô sắp xếp.Cả hai chìm vào im lặng.
Một lúc sau , Giang Hà lên tiếng:" Hiểu Tâm "" Dạ "" Đây là công ty bố con nhờ quan hệ để tìm " Nghe đến đây ,Lý Hiểu Tâm ngạc nhiên , mẹ cô cũng biết ,sao bà không từ chối ? sao bà không nói với cô ? sao ai cũng biết mỗi mình bản thân cô không biết ?" Mẹ " " Chấp nhận vào làm công ty đó đi ""Mẹ "" Ngay từ khi chọn đi theo mẹ , con đã chịu thiệt thòi , vì vậy mẹ không muốn con làm lỡ tương lai nữa "" Mẹ không có công ty này con kiếm công ty khác.
Mẹ yên tâm "" Trước đó con đã thử rất nhiều công ty rồi ,nghe lời mẹ một lần đi , coi như mẹ xin con " Giang Hà đau khổ , bà biết đứa con này đi theo bà đã là không dễ dàng gì.
Lý Hiểu Tâm chìm vào im lặng , cảm xúc của cô lúc này đang rất rối bời , cô nên biết ơn hay không biết ơn người ba đó của mình đây ?" Muộn rồi mẹ ngủ sớm đi " ....!Cả người Lý Hiểu Tâm trở nên bủn rủn , cô ôm mặt vùi sâu vào gối khóc thật lớn , giải tỏa hết những áp lực mà cô phải gánh chịu .------------------------Một tuần sau ...Y như dự đoán , cô nhận được mail báo trúng tuyển.
Ngay lập tức mẹ cô đã nhắn tin hỏi , Lý Hiểu Tâm đành ầm ừ trả lời vài vấn đề cho qua.
Lúc này , từ một người để công ty chọn trở thành người chọn công ty rồi .....!Nhìn vào tin nhắn màn hình , hôm nào mẹ cô cũng nhắn tin xin lỗi , bà nói cho đến khi cô vào công ty làm bà mới dừng cái việc vô nghĩa này lại.
Thật sự khiến cô hết sức khó xử.Đi thử cho biết cũng được .....!Trong đầu cô lóe lên một suy nghĩ mà cô cho là đáng khinh nhất từ trước đến nay , bởi cô không muốn nhờ quan hệ mà đi lên càng không muốn nhờ cậy quan hệ của người đã bỏ rơi cô.
Bây giờ cô cảm thấy khinh thường bản thân mình đến tận cùng.
.