“Khụ, Tiếu Đồng a, như thế nào lại gọi dì Văn rồi, trước đó còn không phải một câu lại một câu mẹ chúng ta sao?”
Tiếu Đồng bị lời giễu cợt của Văn mẹ làm cho đỏ mặt, những lời nói đùa cợt như lúc nãy khi nói với một mình Văn Mân thì không có gì, nhưng mà để cho trưởng bối nghe thấy, quả thật là không thích hợp, đạo lý này anh ít nhiều cũng biết một chút, hơn nữa vừa rồi lúc hôn Văn Mân, hình như động tĩnh cũng không nhỏ, sợ là người bên kia cũng nghe thấy rồi.
“Ha ha, dì Văn…”
“Được rồi, Tiếu Đồng, cháu với con bé nhà chúng ta nói chuyện, dì cũng nghe được rồi, chuyện trước đó, dì cũng không truy cứu nữa, dì chỉ hỏi cháu, cháu nói thích con bé nhà chúng ta, là thật sao?”
“Đúng vậy, là thật không thể thật hơn, kỳ thực dì à, lúc nhóc con tuổi, cháu có về nước tìm cô ấy, muốn cô ấy làm bạn gái, nhưng là không ngờ lúc đó cô ấy đã có bạn trai, nên cháu không dám quấy rầy nữa.”
Nghe lời giải thích của Tiếu Đồng, bị chấn động không phải chỉ có Văn mẹ ở đầu bên kia điện thoại, mà còn có cái người vẫn dựa sát vào Tiếu Đồng nãy giờ – Văn Mân.
Văn Mân ngẩng đầu nhìn đường nét rõ ràng của chiếc cằm trên mặt Tiếu Đồng, trong mắt dâng lên một trận phiếm hồng, cô thế nhưng không biết anh trở lại tìm mình, cô nói phải gả cho anh chỉ là một lời nói đùa, anh sao lại coi đó là thật đây? Thời điểm đó, cô và Tề Tuyền mời vừa xác định quan hệ, hận không thể thời thời khắc khắc đều dính cùng một chỗ, anh nhìn thấy bọn họ thân mật như vậy, trong lòng sẽ có tâm trạng gì?
“Cháu về nước tìm con bé, mẹ cháu sao lại không nói ta biết a?” Nếu biết trước Tiếu Đồng thích con gái nhà mình từ sớm, bà dù thế nào cũng phải tìm mọi cách đuổi cái tên Tề Tuyền tâm địa xấu xa đó đi. Nếu sớm làm như vậy, con gái của bà sao có thể chịu khi dễ bị tình nghi là tội phạm giết người a?
“Chuyện này mẹ cháu cũng không biết, ha ha, dì à, cháu nói thật với ngài, lúc ấy cháu còn chưa có thật thích nhóc đâu, chỉ là cảm thấy cần phải tuân thủ lời hứa, sau lại biết nhóc có bạn trai rồi, cháu tự nhiên cũng sẽ không tìm nhóc nói chuyện trước kia rồi.” Tiếu Đồng xấu hổ đưa tay gãi gãi, nói chuyện quá khứ, khó tránh được có chút xấu hổ nha.
“Vật hiện tại cháu thích con bé nhà chúng ta nhiều bao nhiêu?”
Lời Văn mẹ vừa nói ra, Tiếu Đồng còn chưa kịp nói gì, trên gương mặt Văn Mân cũng đã đỏ ửng, thừa dịp Tiếu Đồng không chú ý, cô nhanh tay đoạt lấy điện thoại, sau khi lùi ra xa mấy bước mới trừng mắt nhìn Tiếu Đồng, không cho anh tới gần, tránh cho lại lấy đi điện thoại động.
“Mẹ ~~~ chuyện của con và Tiếu Đồng mẹ cũng đừng quản, để chúng con tự mình xử lý nha?”
“Tự mình xử lý? Làm sao bây giờ a? Không cho mẹ đây quản cũng được, chỉ cần con cùng Tiếu Đồng cho mẹ một cái tin chính xác, hai đứa định khi nào thì kết hôn?”
“Kết hôn!? Mẹ ~~ mẹ có phải hay không quá sốt ruột rồi a? Chúng con mới kết giao không bao lâu, cứ từ từ rồi tính” Vừa nghe đến hai chữ kết hôn, Văn Mân theo bản năng liền nâng cao giọng, cô đã sớm nghĩ qua rồi, cô cùng Tiếu Đồng trước chưa cần vội, sau tháng nữa hãy kết hôn.
Ngày nào đó tháng sau, là ngày kiếp trước cô mang thai, cô muốn đứa con vô duyên kiếp trước của cô có thể lần nữa trở lại bên cạnh mình, kiếp trước không kịp cho đưa bé ấy tình thương của mẹ, cô hi vọng kiếp này có thể bù đắp.
Nếu hiện tại kết hôn, cô nhất định phải uống thuốc tránh thai mới có thể kéo dài thời gian mang thai trễ như vậy, nhưng uống thuốc sẽ làm ảnh hưởng tới đứa nhỏ, nếu như kết hôn sớm, vạn nhất mang thai trước thời gian đó thì phải làm thế nào?