Edit: Cánh Cụt
.
Đến khách sạn đăng ký vào ở, nhân thê thụ khiêm tốn muốn đặt một phòng có hai giường đơn.
Tuy rằng từ đáy lòng cậu rất muốn giường lớn.
Gãy chân công lấy chứng minh thư từ ví ra, nhân thê thụ len lén liếc liếc mắt một cái, phát hiện trong ví có chỗ trống không.
Trước đây nhân thê thụ từng thấy, ở nơi đó là bức ảnh bạch nguyệt quang.
Nhân thê thụ đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói với gãy chân công, chúng ta đi chụp bức ảnh đi.
.
Địa điểm là ở trong núi, nhân thê thụ nhờ một đồng nghiệp thẳng nam từng làm nhiếp ảnh gia tới chụp ảnh giúp.
Đồng nghiệp thẳng nam để bọn họ đứng trong vườn trà xanh mượt.
Cho hai người dựa vào gần thêm một chút.
Mỉm cười, mỉm cười.
Gãy chân công quàng tay lên vai nhân thê thụ, sau đó dùng âm lượng chỉ có hai người nghe thấy cười nói:
“Chúng ta cứ như đang chụp ảnh kết hôn vậy.”
Nhân thê thụ: “!”
.
Trong hình nhân thê thụ như con hamster bị dọa sợ, đôi mắt mở tròn xoe.
Bên cạnh gãy chân công thì lại thong dong bình tĩnh mỉm cười.
Nhân thê thụ cảm thấy không hài lòng, mà gãy chân công nói anh rất thích.
Còn nói sau khi trở về muốn tẩy ảnh cho vào trong ví.
Nhân thê thụ trong nháy mắt biến thành một con hamster vui sướng chạy loạn trong lồng.
.
Sau bữa cơm chiều nhân thê thụ cùng gãy chân công trở lại khách sạn, đây là lần đầu tiên bọn họ ở cùng phòng.
Nhân thê thụ tắm rửa sạch sẽ bằng sữa tắm vị sữa bò xong rồi mặc vào áo ngủ hình con gấu.
Gãy chân công lúc đó đang nằm ở trên giường chơi điện thoại, nhìn thấy nhân thê thụ từ buồng tắm đi ra, cả người ngừng lại trong hai giây.
Nhân thê thụ hỏi: “Anh làm sao vậy?”
Gãy chân công nói: “Không có gì, anh đi tắm đây.”
Sau đó ném điện thoại di động vọt vào buồng tắm.
Không biết có phải hay không là do ánh đèn sản sinh ảo giác, cậu thấy trên mặt gãy chân công có một vệt đỏ ửng khả nghi.
.
Gãy chân công quên mất chưa tắt điện thoại, màn hình vẫn sáng.
Nhân thê thụ thị lực . , cứ như vậy liếc mắt một cái, kết quả thấy được một thứ.
Trên màn hình điện thoại của gãy chân công hiện lên một vấn đề: Lần đầu tiên cùng phòng với bạn trai cần phải làm gì?
Đứng đầu trả lời: Đương nhiên là yêu rồi.
.
Lúc gãy chân công từ trong phòng tắm đi ra nhân thê thụ đã nằm ngang ở trên giường, mặt đỏ bừng bừng.
Gãy chân công chỉ mặc cái quần lót, phình lên một mảng, lần này đến cái cổ của nhân thê thụ cũng đỏ.
Gãy chân công nhìn nhân thê thụ một cái, không lên tiếng, trực tiếp về tới trên giường mình.
Nhân thê thụ cảm thấy hơi mất mát.
.
Sau đó hai người nằm ở trong chăn của mình.
Nhân thê thụ ngủ không được, cậu vừa nghĩ tới gãy chân công đang ngủ ở nơi cách mình không tới năm mét, tâm liền không thể bình tĩnh.
Sau khi liên tục xoay người mấy cái, gãy chân công lên tiếng: “Ngủ không được à?”
Nhân thê thụ thật không tiện: “Có phải là làm phiền đến anh rồi không?”
“Không có.” Gãy chân công nói, “Em muốn nói chuyện một lát không?”
.
Nói chuyện gì đây, nhân thê thụ suy nghĩ một chút, hỏi gãy chân công một vấn đề tương đối.
“Cha mẹ anh biết anh thích đàn ông không?”
“Biết.”
“Họ không có không muốn anh sao?”
Gãy chân công cười cười: “Không ủng hộ, nhưng không đến nỗi không muốn anh. Cha mẹ anh đều là giáo sư đại học, coi như là tương đối văn minh, từ nhỏ đã không can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của anh, anh cảm thấy tốt là được.”
“Thật tốt.” Nhân thê thụ đem nửa khuôn mặt rúc vào trong chăn, nhỏ giọng nói.
Gãy chân công cảm thấy không đúng: “Trong nhà em không cần em nữa?”
“Ừm.” Âm thanh nhân thê thụ càng nhỏ hơn.
.
Nhân thê thụ lúc ba tuổi cha mẹ ly hôn, mẹ mang theo cậu đi bước nữa.
Cha kế làm bán sỉ, cùng mẹ hai người thường rất bận, căn bản không rảnh chăm sóc nhân thê thụ.
Từ khi thê thụ lên tiểu học, mỗi ngày tan học về đến nhà chuyện thứ nhất chính là làm cơm, nhân thê thụ nho nhỏ kê chân đứng ở trên ghế nhỏ xào rau, sau đó chờ cha mẹ trở về ăn.
.
Mười tuổi năm ấy cha mẹ sinh một em trai, yêu chiều vốn không có bao nhiêu tất cả đều chuyển đến trên người em trai.
Em trai muốn bộ Lego mới nhất, cha mẹ mua cho cậu ta.
Em trai muốn mặc áo lông, cha mẹ mua cho cậu ta.
Em trai thích đồ chơi mềm mại của nhân thê thụ, cha mẹ bảo nhân thê thụ đưa cho em trai.
Nhân thê thụ không chịu, bị cha kế đánh một trận.
.
Sau khi đại học nhân thê thụ cũng chưa có tiền tiêu vặt, toàn bộ dựa vào bản thân nuôi sống chính mình, trừ lên lớp thời gian còn lại đều đi làm.
Cậu rất ít liên hệ với nhà, có lúc thậm chí không về nhà ăn tết, trong nhà cũng không có gọi tới một cú điện thoại.
Về sau nhân thê thụ trở lại công khai, cha kế không cần nghĩ liền đuổi cậu ra khỏi nhà.
Tất cả đều trong dự liệu của nhân thê thụ.