Nắng sớm mờ ảo. Những tia nắng từ mặt trời chiếu vào trong lều, mọi người nhanh chóng thức dậy khi nghe tiếng đồng hồ vang lên.
Bắc Bắc dậy thứ hai, người dậy sớm nhất là chồng của Dương Chân Chân – Lý Ẩn, đã mang theo đồ đạc đến nơi tập trung.
Hành lý của bọn cô đã bị thu hôm qua, bây giờ mọi người chỉ mang theo nhu yếu phẩm mà tổ đạo diễn cung cấp, ăn sáng xong thì chuẩn bị xuất phát.
Ánh mặt trời gay gắt và cũng rất chói mắt.
Bắc Bắc và Manh Manh rút được con đường ở giữa, tuy không dễ đi nhưng cũng không phải là con đường khó nhất.
Con đường của bọn cô nằm ở bên phải, hai người hít một hơi thật sâu bắt đầu hành trình.
Trên đường đi, ánh mặt trời rất chói, Triệu Manh Manh lầm bầm nói chuyện với Bắc Bắc: "Hên là em có mang theo kem chống nắng, chứ không chúng ta sẽ bị phơi đen mất."
Bắc Bắc gật đầu, thấp giọng nói: "Thế mà sa mặc cũng có muỗi, tối qua chị có nghe tiếng muỗi vo ve không?"
Triệu Manh Manh sống không còn luyến tiếc gật đầu: "Đương nhiên là nghe được, sáng nay chị còn nghe ai nói tối qua bị cắn mấy cái, bây giờ sưng hết lên."
Bắc Bắc thở dài, nhỏ giọng nói: "Muỗi sa mạc rất độc."
Triệu Manh Manh nhìn sa mạc mênh mông, xa xa cũng không thấy điểm dừng: "Còn phải đi bao lâu đây trời?"
"Hỏi nhân viên công tác."
Biên đạo và thợ quay phim khẽ cười, trả lời: "Dựa theo bản đồ, không đi theo lối rẽ, hai tiếng nữa là đến nơi."
Bắc Bắc: "...."
Triệu Manh Manh: "... Hai tiếng nữa?" Giọng cô ấy không khỏi cao lên, không tin được nhìn nhân viên công tác: "Vậy là phải phơi nắng thêm hai tiếng, chắc chết mất."
"Không đâu." Nhân viên công tác nghiêm túc trả lời: "Hôm qua lúc bọn cô chưa đến, chúng tôi đã đi thử rồi."
Hai người liếc nhau, trong mắt hiện lên tia bất lực.
Tổ chương trình này muốn chỉnh chết khách mời à.
Khổ nỗi bọn cô không thể làm gì.
- -
Sau khi quay xong ở sa mạc, cả người Bắc Bắc đen đi không ít, tuy có bôi kem chống nắng nhưng sau cổ vẫn bị tróc da, bôi thuốc mỡ cũng không có tác dụng.
Sau khi rời khỏi sa mạc, tổi chương trình mang khách mời đến một hải đảo, trên đảo, mọi người phải tự tìm cách để sinh tồn, đồ ăn cũng tự tìm lấy, và vẫn dựng lều để ngủ.
Đối với những chuyện này, khách mời chỉ có thể chửi thầm tổ chương trình quá ác độc, tra tấn người khác, một chút cũng không nương tay.
Chỉ sau mười hai ngày ghi hình mà nhóm khách mời gầy đi hai vòng, Bắc Bắc véo eo mình, than thở với Manh Manh, "Chắc em xuống gần ký rồi quá."
Manh Manh cười: "Chị cũng vậy."
Hôm nay là ngày cuối cùng ghi hình, cũng là lúc tiết mục này phát sóng, vào khung giờ vàng của đài truyền hình, vì đã được thông báo trước, nên fans rất mong chờ chương trình mạo hiểm này.
Thậm chí tổ chương trình còn tung video ngắn các nghệ sĩ đang ăn cỏ, và những hình chụp nghệ sĩ nằm không giữ hình tượng, khiến fans và người xem rất mong chờ.
Buổi tối Bắc Bắc và mọi người lên máy bay trở về nước, cũng đúng lúc tối nay chương trình phát sóng, vậy nên cả tổ chương trình và khách mời không biết được phản ứng của khán giả ra sao.
Ban đêm gió lớn, Bắc Bắc và Manh Manh ngồi trên máy bay tắt điện thoại chuẩn bị ngủ một giấc. Chuyến đi này, có thể nói mọi người đều đã mệt mỏi rồi.
Máy bay đúng giờ cất cánh, không bị delay như bọn họ mong muốn.
Buổi tối giờ, gameshow do đài Orange chuẩn bị đã lâu bắt đầu phát sóng.
Bởi vì teaser thu hút được sự chú ý của fans cách đây vài ngày, cho nên mọi người đều rất hào hứng chờ ngày phát sóng chính thức của chương trình.
Gameshow này có tên 《 Du Hành Cùng Tôi 》, bốn đội khách mời đều có những đặc điểm riêng, hơn nữa fans của bọn họ cũng rất nhiều, huống chi còn do đài Orange nổi tiếng phát sóng.
Đúng giờ, chương trình được phát sóng, đập vào mắt đầu tiên là sa mạc mênh mông bát ngát cùng với ánh vàng rực rỡ, vô cùng bắt mắt.
Người xem liên tục gào thét, tổ chương trình này thật ác độc, không cho khách mời tiền, còn bắt mọi người kiếm đồ ăn dựa vào tài nghệ của mình, có đôi lúc buổi trưa chỉ có thể uống nước.
Hơn nữa còn có những cuộc thi.
Trong chương trình, Bắc Bắc và Manh Manh phối hợp với nhau rất ăn ý khiến fans kinh hãi, đây là bạn bè quen biết chưa đến một năm sao, từ đầu đến cuối Dương Chân Chân và Lý Ẩn đều show ân ái, cho fans ăn cơm chó no đủ luôn, hai đội khác mời khác cũng được chú ý, không có tình tiết cãi nhau hay lật mặt gì cả, cũng chính vì vậy khiến fans rất có hảo cảm với chương trình.
Mọi người xem từ đầu đến cuối cũng chưa đã thèm.
Sự lúng túng của bốn nhóm khách mời khi làm nhiệm vụ hay những cảnh mặt mộc vào buổi sáng của các nghệ sĩ trở thành đề tài nóng. Đội được chú ý nhiều nhất có lẽ là đội của Dương Chân Chân – Lý Ẩn và Bắc Bắc – Triệu Manh Manh.
- -
Khó lắm mới được buổi tối Chu Thịnh không tăng ca, từ lúc hơn đã bật tất cả TV trong nhà, chuẩn bị đúng giờ coi chương trình của vợ mình.
Chẳng qua càng xem, Chu Thịnh càng thấy Triệu Manh Manh đứng bên cạnh vợ mình rất chướng mắt, lúc nào cũng dính chặt lấy vợ anh, còn ngủ chung với nhau, cùng nhau đắp mặt nạ?? Còn để vợ anh dọn dẹp đồ đạc.
Hai giờ sau, Chu Thịnh xem đến bị tức no, xem xong anh lên Weibo, thấy Bắc Bắc và Triệu Manh Manh đã có tổ hợp mới, CP "Manh Bắc" chính thức xuất đạo.
Đập vào mắt Chu Thịnh đều là hotsearch của chương trình này, đủ loại đề tài, chẳng qua vị trí khác nhau thôi.
Chu Thịnh nhìn vào hastag "Manh Bắc", lập tức bấm vào, bên trong là ảnh chụp của fans cap lại, nhìn tổng quan có không ít người rất thích sự kết hợp này.
....
Càng ngày càng nhiều bài mới, độ hot cũng tăng lên.
Chu Thịnh nhìn chằm chằm thật lâu, rồi hừ lạnh đem điện thoại để qua một bên, chuẩn bị tắm rửa đi ngủ, ngày mai còn phải đi đón vợ.
- -
Không một ai trên máy bay biết về độ nổi tiếng bây giờ ở trong nước, ai nấy cũng đang mơ màng đi vào giấc ngủ.
Chương trình này ở trên mạng tiếp tục bùng nổ, chỉ sau ba ngày phát sóng, cũng là lúc bộ phim truyền hình của Bắc Bắc chuẩn bị chiếu, đã định sẽ lên sóng vào thời gian nghỉ hè, nên từ đầu hè đã bắt đầu tung tin.
Nếu bộ phim này được hưởng ứng tốt, Bắc Bắc sẽ nổi tiếng hơn, xem như nhích lên được một chút từ tuyến . Tuy rằng cô cũng không chú ý đến địa vị là mấy.
Sáng sớm, mặt trời nhú lên, máy bay đúng giờ đáp xuống nơi đã chỉ định.
Nhóm Bắc Bắc sớm đã tỉnh lại, nói chuyện với nhau vài câu, nhìn ra phong cảnh bên ngoài, cảm thán: "Rốt cuộc cũng về rồi."
Manh Manh gật đầu, đồng ý: "Chị ra ngoài lâu như vậy, nên nhớ đồ ăn ở đây lắm, về nhà phải ăn nhiều chút mới được."
Nhân viên công tác phía trước bật cười: "Chúng tôi cũng vậy."
Ở nước ngoài ghi hình, không được ăn cơm ngon, điều kiện lại khó khăn, đôi khi nhân viên cũng chỉ ăn qua loa thôi, rồi tiếp tục đi theo nghệ sĩ làm việc.
Vất vả nhất chắc là mấy anh quay phim. Mỗi ngày đều phải mang cameras rất nặng, còn chạy ngước chạy xuôi theo nghệ sĩ, có đôi khi ngủ còn không được yên ổn.
Máy bay hạ cánh, mọi người cầm hành lý của mình rồi xuống máy bay, chuẩn bị đi lấy hành lý khác.
Mọi người từ trong đi ra thông qua cánh cửa trong suốt, thấy ở bên ngoài có không ít fans đang xếp hàng.
Bắc Bắc nhướng mày, nhìn Manh Manh, nhỏ giọng nói: "Đây là..... Biết được tin à?"
Manh Manh ừ một tiếng: "Chắc vậy, có thể là tổ chương trình đã đưa tin ra."
Bắc Bắc không nói gì, hơi bất đắc dĩ: "Sớm như vậy sao, hôm qua bọn họ không ngủ à."
Bây giờ mới giờ sáng, tuy mùa hè trời mau sáng, nhưng mà giờ này thì vẫn hơi tối.
Manh Manh cười khẽ: "Đừng lo lắng, lát nữa ra ngoài lớn tiếng gọi một chút, fans sẽ cảm thấy chờ đợi rất đáng giá."
Bắc Bắc: "...."
Cô thấy vất vả thay nhóm fans đang đứng chờ ở bên ngoài.
Mọi người lấy hành lý xong, chuẩn bị rời đi, chỉ là lúc đi về không còn đi cùng nhau nữa, Manh Manh vừa mới nói chắc nhờ người đại diện của Bắc Bắc đưa về thì chuông điện thoại của cô vang lên.
Triệu Manh Manh chớp mắt nhìn cô, vẻ mặt xấu xa: "Là Chu tổng à."
Bắc Bắc nhìn tên trên điện thoại, mỉm cười gật đầu: "Alo."
"Em đang ở đâu vậy vợ, lấy hành lý xong chưa?"
"Lấy rồi, anh đang ở đâu?"
"Anh ở cửa ra bãi đậu xe A, em qua đây đi, bên này tương đối ít fans."
"Vâng."
Dừng một chút, Chu Thịnh nói: "Vợ ơi."
"Ơi?"
"Nhớ em."
Bắc Bắc mỉm cười: "Chờ em."